Xung quanh chỉ tiếng hô hấp nặng nề của chính .
Trong lòng Lý Dũng bỗng dâng lên một nỗi sợ hãi mơ hồ. Cô Kỷ vẫn còn ở đây chứ?
Anh vô thức gọi tên cô, nhưng ngay lập tức nhớ đến lời cảnh báo ban nãy.
Cố gắng nuốt xuống cảm giác bất an, tiếp tục về phía góc kế tiếp.
"Lý Tiểu Nhã."
Bước chân càng lúc càng nặng nề, nhưng vẫn cố chấp lặp cái tên .
"Lý Tiểu Nhã."
"Lý Tiểu Nhã."
Đến thứ tám, một cảm giác lạnh lẽo bỗng chạy dọc sống lưng.
Giống như thứ gì đó… túm lấy ống quần !
Mợ nó…!
Trong lòng Lý Dũng gào thét điên cuồng, nhưng ngoài mặt cố gắng giữ bình tĩnh.
Anh siết c.h.ặ.t t.a.y thành nắm đấm, đưa tay che miệng, sợ chính kìm chế mà hét lên. Không dám chần chừ, bước nhanh đến góc tiếp theo.
"Lý Tiểu Nhã."
Lần , ngay khi dứt lời, một giọng khe khẽ vang lên sát bên tai .
"Anh đang tìm ?"
Hơi thở lạnh lẽo phả tai khiến Lý Dũng nổi da gà.
Giọng … của cháu gái !
Lý Dũng cắn chặt răng, tay nắm chặt thành quyền, cố gắng giữ vững bước chân, tiếp tục tới.
Mười lăm .
"Lý Tiểu Nhã!"
Bất ngờ, một tiếng đáp vang lên—
"Lý Tiểu Nhã."
Tiếng gọi nhẹ nhàng, rõ ràng.
Không của .
Ở một nơi nào đó trong gian , gọi lên cái tên .
...
Lý Tiểu Nhã trong bóng tối, chớp mắt về phía .
Mộng Vân Thường
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/46.html.]
Trước mặt cô bé là Chu Dương.
Cậu cô bé vỗ lên vai, đó tiếp, vỗ vai kế tiếp, gọi tên .
Cứ thế…
Bọn họ chơi chơi trò , tuần liên tục.
mà…
Bọn họ chơi bao lâu ?
Lý Tiểu Nhã đột nhiên chút hoài nghi.
Rốt cuộc bao lâu?
Cô bé cố gắng nhớ , nhưng đúng lúc , bả vai bỗng ai đó vỗ lên một cái.
"Lưu Mộc Mộc."
Đến lượt cô bé.
Lý Tiểu Nhã lập tức quên mất đang suy nghĩ điều gì, theo quán tính bước về phía .
Bàn tay nhỏ bé của cô vươn , mò theo bức tường.
Ngay khi vỗ vai Chu Dương, chuẩn gọi tên , thì một giọng xa lạ vang lên cả cô bé.
"Lý Tiểu Nhã!"
Cô bé giật sững tại chỗ.
Đây… là ai?
Ai đang gọi cô bé?
Âm thanh quen thuộc lắm…
Hình như… cô bé từng ở .
Đầu óc trở nên nặng nề, suy nghĩ bắt đầu hỗn loạn.
Bỗng nhiên, xung quanh vang lên vài tiếng thì thầm kỳ lạ.
"Sao dừng ?"
"Cậu chơi nữa ?"
" bọn còn chán mà!"
Lý Tiểu Nhã rùng một cái.
Ba giọng …
Rõ ràng là của Chu Dương và Lưu Mộc Mộc, nhưng giống.
Có gì đó… sai !