Tĩnh Huyền vốn cho rằng kế hoạch hảo, nhưng ông ngờ rằng Kỷ Hòa thấu ngay từ đầu.
Cô thuận nước đẩy thuyền, âm thầm đổi bố cục trận pháp. Đáng lẽ đây là trận pháp bắt quỷ, nhưng cô sửa nó thành trận pháp bắt , đợi cho Tĩnh Huyền tự chui đầu lưới.
Mạnh Phi Văn kinh ngạc: "Tại ông phá hủy trận pháp?"
"Chẳng lẽ ông cùng phe với nữ quỷ, cô bắt cô ?"
"Không."
Kỷ Hòa chậm rãi lắc đầu.
"Thay vì ông bắt nữ quỷ, chẳng bằng ông thấy nữ quỷ, chân tướng."
Cô dứt lời, ánh mắt lập tức chuyển hướng sang Mạnh Phi Văn.
Mà sắc mặt của cũng trở nên khó coi.
"Về phần chân tướng là gì…"
Kỷ Hòa nhàn nhạt , ngữ điệu như dòng nước chảy nhẹ nhàng nhưng khiến rét mà run.
"Sợ rằng hỏi em trai của ."
"Đừng bậy!"
Mạnh Phi Văn đột ngột quát lên, giọng lộ rõ vẻ hoảng loạn.
" chẳng gì hết!"
"Vậy thể giải thích vì vốn là một què, nhưng năm mười lăm tuổi đột nhiên khỏi hẳn, trở thành một lành lặn ?"
"!!!"
Mạnh Phi Văn cứng đờ , gương mặt lập tức biến sắc.
Cậu hai nhà họ Mạnh, năm mười lăm tuổi đúng là một tàn tật bẩm sinh, điều chỉ những trong nhà họ Mạnh , gần như lọt ngoài.
Kỷ Hòa…
Cô là ngoài, thể ?
Sự im lặng của Mạnh Phi Văn chính là câu trả lời rõ ràng nhất.
Kỷ Hòa vội vàng, cô chỉ lẳng lặng , khẽ thở dài:
"Vì để che giấu sự thật , đúng là tốn ít công sức. Ngoài miệng thì giúp trai tìm đại sư trừ quỷ, nhưng thực tế âm thầm cấu kết với Tĩnh Huyền, sợ Mạnh Phi Thanh thể bắt nữ quỷ."
Bầu khí trong phòng bỗng trở nên căng thẳng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/877.html.]
Mạnh Phi Thanh lùi một bước, khó thể tin nổi:
"Cái… cái gì?!"
Anh kinh ngạc em trai:
Mộng Vân Thường
"Hóa đại sư Tĩnh Huyền tới đây là để đối phó với ?!"
Chẳng trách Mạnh Phi Văn cứ khăng khăng tìm đại sư giúp . Cũng chẳng trách khi đưa Kỷ Hòa về nhà, sắc mặt khó coi như .
Vì sự xuất hiện của Kỷ Hòa thể phá hỏng kế hoạch của .
…
"Phi Văn, tại em như ?"
Bị chính của phản bội, giọng Mạnh Phi Thanh khỏi run lên.
Mạnh Phi Văn chỉ cúi đầu, một lời.
Kỷ Hòa , giọng cô như một lưỡi d.a.o sắc bén xuyên thấu lớp vỏ ngoài của sự im lặng:
"Nếu , để giúp ."
Cô Mạnh Phi Văn, ánh mắt sự chế giễu thương hại, chỉ sự bình thản đến đáng sợ.
"Mạnh Phi Văn từ nhỏ là một què."
Giọng của Kỷ Hòa nhẹ bẫng như gió thoảng, nhưng từng chữ khiến trái tim chấn động.
"Đó là dị tật bẩm sinh từ trong bụng , thể chữa trị."
"Bởi vì điều , chịu ít ánh mắt khinh miệt và lời chế giễu."
Tuy rằng bọn họ đều là trẻ vị thành niên, nhưng đôi khi, sự ác ý trong lời của thiếu niên còn sắc bén hơn cả trưởng thành.
Dù Mạnh Phi Văn đến , những ánh mắt soi mói vẫn luôn bám theo .
Không chỉ thế, xung quanh còn vang lên những tiếng xì xào đầy ác ý:
"Nhìn kìa, khập khiễng trông thảm hại thật."
"Cười c.h.ế.t mất, tiền thì chứ? Cuối cùng vẫn chỉ là một thằng què!"
" là đỏ, đầu thai giỏi mới sinh nhà họ Mạnh! Nếu , với bộ dạng đó thì đời còn ai chịu để mắt tới ?"
Lớn lên trong môi trường như , vây quanh bởi sự khinh miệt và chế giễu, Mạnh Phi Văn dần hình thành tính cách u ám, mẫn cảm, đa nghi và thờ ơ với thứ xung quanh.
Bước ngoặt xảy năm mười lăm tuổi.
Năm đó, trường tổ chức một chuyến cắm trại dã ngoại cho học sinh lớp 9.