Thời gian thấm thoát trôi qua, một tháng kể từ đó.
Trong suốt một tháng , đoàn phim 'Hồng Trang' vẫn theo tiến độ bình thường.
Ngoại trừ Ôn Hân, trong đoàn đều thiết như một nhà.
Hôm nay, An Nhiễm bất ngờ ôm một đống quà lớn bước trường .
Ngay lập tức, ánh mắt của tất cả đổ dồn về phía cô.
Mộng Vân Thường
La Dặc nheo mắt: "Sao cô nhiều quà ? thấy dạo gần đây fan nào đến thăm ?"
An Nhiễm nhướng mày, đầy đắc ý:
"Fan gửi cho đấy! Thế nào, ghen tị ?"
"Thôi , ghen tị !" La Dặc hừ lạnh.
ngay đó, ánh mắt nhịn mà lén liếc sang chỗ An Nhiễm.
Rõ ràng trong lòng đang nghĩ khác.
Chuẩn kiểu miệng một đằng, tâm nghĩ một nẻo..."
"Fan tặng một quyển sổ nè! Trong đó ghi tất cả các tác phẩm của từ khi mắt đến giờ, còn cả đánh giá của bạn nữa. Hu hu hu, cảm động quá!"
"Mau ! Fan tặng một con búp bê thỏ con! Bạn giống con thỏ ? Ủa? Hình như cũng chút giống thật !"
"Đậu má! mà còn cả fan nam! thật sự ..."
An Nhiễm mở quà, ríu rít vui vẻ như chim sẻ.
ngay khi cô mở đến một hộp quà buộc bằng ruy băng hồng nhạt, tiếng hét đột ngột vang lên.
"A a a a!!"
Hộp quà trong tay cô ném văng xa.
La Dặc giật : "Sao ?"
Anh bước tới, cúi đầu cái hộp ném .
Chỉ trong một giây tiếp theo, La Dặc lập tức dừng bước, tiến lên thêm nữa.
Sắc mặt cứng .
"Một bàn tay chặt đứt!"
Mọi xung quanh đồng loạt sững sờ.
Một bàn tay chặt đứt?
Trong hộp quà thứ đáng sợ như ? Đây là án mạng ? Có c.h.ế.t ?
Trong chốc lát, cả phòng im lặng đến đáng sợ. Dù là nhân viên công tác nghệ sĩ đều dám tiến lên xem xét.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-thien-kim-gia-bi-duoi-khoi-hao-mon-toi-danh-livestream-doan-menh/969.html.]
La Dặc dù gan lớn hơn nhưng tình huống cũng dám tùy tiện hành động. Anh do dự, nên báo cảnh sát .
Cuối cùng, vẫn là Kỷ Hòa bước tới.
Cô bình tĩnh cầm cái hộp lên, chút do dự đưa tay nắm lấy bàn tay chặt đứt .
Mọi : "!!!"
Không hổ là đại sư Kỷ Hòa! Cầm một bàn tay đứt lìa mà mặt đổi sắc!
Cũng quá trâu bò !
Xin hỏi cô là quái vật ?
Kỷ Hòa quan sát bàn tay một lát, đó thản nhiên : "Đừng sợ, đây là đồ giả. Đạo cụ giống thật mà thôi."
Không khí căng thẳng trong phòng lập tức tan .
Mọi thở phào nhẹ nhõm, nhưng cảm giác rợn vẫn biến mất.
An Nhiễm sợ đến mức nước mắt lưng tròng: "Thật quá đáng! Ai gửi món quà cho ? Đáng sợ quá! nhận mấy món quà như thế !!"
Kỷ Hòa lắc nhẹ cái hộp, thấy bên trong còn tiếng lách cách.
Cô lật hộp lên, lấy một tấm thiệp.
Trên tấm thiệp là những dòng chữ in ngay ngắn:
"An Nhiễm, thấy sợ ? Mày chỉ là một con xanh, nghĩ tao thật ? Khuyên mày tránh xa La Dặc một chút, nếu , sẽ chỉ là đồ chơi ."
Kỷ Hòa hờ hững ném tấm thiệp về phía La Dặc.
"Tới tìm ."
La Dặc: "Hả?"
Anh nhanh chóng nhặt tấm thiệp lên xem.
Vừa xong, sắc mặt La Dặc liền đanh . Biểu cảm của y hệt ông lão tàu điện ngầm đang điện thoại — nhíu mày, mắt nheo , đầy bối rối và khó hiểu.
Anh và An Nhiễm từng tham gia chung một chương trình, cả hai xây dựng hình ảnh bạn bè thiết, mối quan hệ đến nay vẫn , thường xuyên tương tác công khai.
hai thật sự chỉ là em.
Vậy mà ghen tuông đến mức gửi một bàn tay chặt đứt để dọa dẫm An Nhiễm?
La Dặc cầm tấm thiệp, nhịn lẩm bẩm: " thiết lập hình tượng bạn trai, rốt cuộc đang ghen cái gì?"
Kỷ Hòa nhún vai: "Có vài fan như đấy, điên cuồng."
Từ vụ của Lương Nhất Hủ , cô lĩnh hội rõ điều .
La Dặc vò đầu, sang An Nhiễm: "Sao cô gửi đồ đến chỗ cô?"
An Nhiễm hít hít mũi, giọng còn run rẩy:
"Gần đây cảnh diễn của nhiều, sẽ ở phim trường một thời gian dài nên bàn với quản lý cho phép fan gửi quà tới. chỉ tạo tương tác hai chiều với fan, ngờ xảy chuyện ..."