"Sao ? Ai chọc em mất hứng?" Nhìn miệng Nguyệt Trì Lạc méo xệch, sư đang lật từng trang sách bỗng ngừng , khuôn mặt điển trai trắng bệch, nhưng vẫn tươi giống như loài hồ ly.
Nhíu nhíu mày, Nguyệt Trì Lạc nhỏ giọng : "Đàn ông các , đều là trong nhà cờ đỏ ngã, bên ngoài cờ màu bay bay ?" (tức là trong nhà vợ ở ngoài còn nuôi tình nhân)
Thật thì, nếu A Tuyết ở bên ngoài cái gì đó, Nguyệt Trì Lạc vốn là tin.
Nếu quả thật như , xưa A Tuyết dứt khoát cứ hoàng đế sống trong ba nghìn mỹ nữ ?
Huống chi đó còn là hợp lý chính đáng, những mỹ nữ đều là như nước lung linh, tội gì theo chịu khổ?
mà bây giờ, Nguyệt Trì Lạc bỗng nhiên còn tự tin như nữa.
Đều một khi yêu sâu đậm, đều sẽ cảm giác lo lo mất, Nguyệt Trì Lạc bây giờ chính là đang cảm giác đó.
Sư nhíu mày, nhịn nhẹ một tiếng, đôi mắt quyến rũ hẹp dài nhướng lên phân nữa: "Em đột kích hả ? Chậc chậc. . . . . . Nhìn em bày bộ mặt oán phụ , thật một chút cũng hề giống em, nhưng mà lúc so với thì dáng phụ nữ hơn nhiều. Như , nếu thì gả cho ?"
"Đi c.h.ế.t , c.h.ế.t !" Đã thương thành thế , còn tâm tình trêu ghẹo cô.
Giống như hợp với cảnh, khi Nguyệt Trì Lạc dứt lời, sư đột nhiên ho khan vài tiếng.
"Làm ?" Nguyệt Trì Lạc tới sờ sờ trán của , lúc mới phát hiện nóng hổi.
"Bị sốt cũng với em một tiếng!" Lầm bầm nguyền rủa, Nguyệt Trì Lạc hung hăng trợn mắt , "Em lập tức dẫn đến bệnh viện."
"Đừng. . . . . ." Sư bắt tay cô, lắc lắc đầu, "Bệnh viện nguy hiểm, , em giúp chuẩn ít thuốc hạ sốt với nước đá là ."
Nước đá trong nhà , thuốc hạ sốt xuống lầu mua.
Đến khi xong tất cả cho sư , con sốt cũng hạ, Nguyệt Trì Lạc mới phát hiện, c.h.ế.t tiệt thời gian từ lúc nào qua 12 giờ.
Sau khi về đến cửa nhà thì gần 1 giờ.
Không là A Tuyết ngủ , Nguyệt Trì Lạc suy nghĩ móc chìa khóa mở cửa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-thien-kim-phao-hoi/chuong-240.html.]
Nào ngờ chìa khóa mới cắm , cửa từ bên trong mở .
Nguyệt Trì Lạc giựt , giương mắt , một bóng cao lớn đang chắn ngang giữa cửa, đôi mắt đen như bảo thạch một tia cảm xúc cô.
Không mở đèn, hai một ở trong cửa một ở ngoài cửa, mắt to trừng mắt nhỏ.
"A Tuyết. . . . . ." Nguyệt Trì Lạc nhúc nhích đôi môi, cảm thấy thở Đông Phương Tuyết hôm nay .
Rất lạnh, hơn nữa còn hung ác nham hiểm thật là dọa .
Qua hồi lâu, Đông Phương Tuyết , vẫn mở đèn.
Nguyệt Trì Lạc theo , cô đóng cửa, suy nghĩ một chút mở đèn.
Ánh đèn chợt sáng đột nhiên chút chói mắt, khi Nguyệt Trì Lạc thích ứng với ánh đèn thì mới thấy rõ sắc mặt Đông Phương Tuyết nặng nề , hơn nữa vẫn còn mặc bộ quần áo của ban ngày.
"Anh cũng mới về ." Nguyệt Trì Lạc cảm thấy khó chịu, vốn nghĩ rằng đang chờ cô, nhưng nào đó giống như cô, cũng chỉ mới về đến nhà mà thôi.
Trong nháy mắt cô cúi đầu xuống, thấy tay Đông Phương Tuyết đang siết chặt thành quyền.
Nguyệt Trì Lạc lướt qua Đông Phương Tuyết về hướng phòng ngủ, lúc tới cửa, Đông Phương Tuyết chợt chuyện: "Nguyệt Trì Lạc, em nhất nên cho một lời giải thích lòng."
Giọng của trầm, lạnh.
Giải thích? Hắn nghĩ giải thích cái gì?
Nguyệt Trì Lạc cũng nổi giận, cô tiếp tục trong, đầu : "Em cho rằng em gì cần giải thích, ngược , nên cho em một lời giải thích ."
Lời , thở vốn lạnh càng lạnh hơn.
Nguyệt Trì Lạc ngừng một chút, chỉ cảm thấy sự đè nén trong phòng quá lớn, vì giống như trốn tránh chạy ào phòng tắm, khi Nguyệt Trì Lạc trở , trong phòng còn bóng dáng của Đông Phương Tuyết.
Cô sang đại sảnh một chút, một phòng đèn đuốn sáng trưng, nhưng bóng dáng đó.
Ánh mắt thoáng qua, Nguyệt Trì Lạc thấy trong gạt tàn thuốc bàn bộ đều là mẫu tàn thuốc đứt đoạn.