Xuyên Thành Tiểu Sư Muội Chó Nhất Tông Môn - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-01-23 04:31:17
Lượt xem: 1,676
‘Tiền kịp tiêu hết mà c.h.ế.t...
Nỗi đau lớn nhất đời chắc cũng chỉ đến thế mà thôi!’
Đây là suy nghĩ đầu tiên của Phượng Khê khi bản xuyên sách.
Nàng vất vả lắm mới hiện thực hóa ước mơ tiêu sài cần giá, nhưng còn kịp hưởng thụ, nàng xuyên sách!
Nhớ tới căn biệt thự lớn nàng mới mua mà kịp ở, nhớ tới chiếc siêu xe nàng mới giao tiền đặt cọc mà kịp chạy, và cả danh sách các “tiểu thịt tươi” nàng mới xem mà kịp chọn…
Phượng Khê cảm thấy tim đau, phổi đau, tới cả rốn cũng đau!
Không đau ?
Nàng xuyên một cuốn tiểu thuyết tên là “Nhật ký tu tiên của cá chép nhỏ”, trở thành nữ phụ pháo hôi trùng tên trùng họ, sống quá một tập.
Phượng Khê và nữ chính Thẩm Chỉ Lan đều là tử ngoại môn của Hỗn Nguyên Tông. Trong cuộc thi tuyển chọn tử nội môn, nàng tìm một cây Lăng Không Thảo, cây thảo dược thừa sức giúp nàng giành một tấm vé tiến nội môn.
khi nàng l.iều m.ạng g.i.ế.t c.h.ế.t yêu thú giữ cây, nữ chính nhanh tay nhổ mất Lăng Không Thảo của nàng.
Tất nhiên Phượng Khê cam tâm, khi đòi mà nữ chính trả, nàng bèn tay đ.ánh với nữ chính.
Kết cục khi đối đầu với nữ chính cần cũng , nàng chẳng những thể lấy Lăng Không Thảo, mà còn nữ chính đ.ánh cho thương tích đầy . Đan điền của nàng nứt như mạng nhện, thể vỡ vụn bất cứ lúc nào.
Không những , nữ chính còn lấy lý do Phượng Khê g.iết h.ại đồng môn, tố cáo nàng với Chấp Pháp Đường, hại Phượng Khê đ.ánh hai mươi trượng, đó biếm thành tạp dịch.
Hơn một tháng khi tiến Tạp Dịch Đường, khi đang quét dọn chuồng thú, Phượng Khê Linh thú nổi điên dẫm thành bánh thịt, c.h.ế.t thẳng cẳng.
Còn nữ chính Thẩm Chỉ Lan, khi đ.ánh với Phượng Khê, nàng chợt giác ngộ, thành công đột phá Trúc Cơ.
Không những , khi nội môn tiến hành kiểm tra linh căn, phát hiện nàng sở hữu Thủy Linh Căn cực phẩm. Mọi ngạc nhiên, nhao nhao suy đoán: lẽ kiểm tra nhập môn sai sót.
Từ đó, nàng trở thành bảo bối trân quý của tông môn.
Chưởng môn Bách Lý Mộ Trần trực tiếp tuyên bố sẽ nhận Thẩm Chỉ Lan tử cuối cùng, sẽ nhận thêm đồ nữa. Ngoài , ông còn đặc biệt chọn một ngày lành để tổ chức một buổi lễ nhận đồ cực kỳ rình rang.
Hôm nay, chính là ngày lành đó.
Khách khứa từ khắp nơi tới dự, náo nhiệt khôn cùng.
Bách Lý Mộ Trần tươi đầy mặt, đắc ý thôi.
Nhóm khách khứa ngoài mặt chúc, trong lòng vô cùng ganh tị. Người sở hữu Thủy Linh căn cực phẩm chỉ thể gặp chứ thể cầu, Hỗn Nguyên Tông quả là may mắn!
Mà nếu lòng thoải mái, tất nhiên tìm chỗ giải tỏa.
Có nhắc tới Phượng Khê, lợi dụng nàng để công kích Thẩm Chỉ Lan.
“Bách Lý chưởng môn, tuy thiên phú tu luyện quan trọng thật đấy, nhưng nếu nhân phẩm vấn đề, thì suy xét cho kỹ.”
Trong lòng Bách Lý Mộ Trần thừa hiểu họ đang ghen tị, ăn nho thì nho xanh, nên sai Nhị tử là Lộ Tu Hàm gọi Phượng Khê tới. Chỉ cần nàng lên tiếng đính chính “sự thật”, sẽ chẳng ai cớ mà bắt bẻ nữa.
Lúc , Lộ Tu Hàm đang lạnh mặt lệnh cho Phượng Khê: “Phượng Khê, hôm nay là lễ bái sư của Chỉ Lan, hi vọng sẽ xảy bất cứ chuyện vui nào.”
“Lần đó, rõ ràng Chỉ Lan là phát hiện Lăng Không Thảo , nhưng ngươi sinh lòng cướp đoạt. Chỉ Lan vì tự vệ, nên mới bất đắc dĩ tay với ngươi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tieu-su-muoi-cho-nhat-tong-mon/chuong-1.html.]
“Mọi chuyện đều là ngươi tự tự chịu. Chỉ cần ngươi kể rõ “sự thật”, sẽ bảo Tạp Dịch Đường đổi cho ngươi một công việc nhàn hạ hơn.”
“Hiểu chứ?”
Lộ Tu Hàm lải nhải một thôi một hồi, cắt ngang dòng suy nghĩ của Phượng Khê. Nàng khẽ cong môi, thẩm nghĩ: hiểu chứ, hiểu tới thể hiểu hơn là đằng khác.
Muốn tẩy trắng cho Thẩm Chỉ Lan chứ gì?
Trong nguyên tác, Phượng Khê dám phản kháng, đúng theo lời của Lộ Tu Hàm.
tiếc , Lộ Tu Hàm đúng theo lời , thứ nàng nhận một công việc nhàn hạ, mà là sự hành hạ ngày một nghiêm trọng.
Thấy nàng gì, Lộ Tu Hàm đang định cất tiếng thúc giục. lúc , Phượng Khê ngẩng đầu lên, gương mặt tái nhợt lộ rõ ý khổ: “Ta hiểu mà. Bây giờ đúng sai còn quan trọng, quan trọng là danh dự của Hỗn Nguyên Tông chúng . Ta nên gì.”
Lộ Tu Hàm quá để tâm tới câu trả lời của Phượng Khê. Hắn thầm nghĩ: chỉ cần đồ đần thì đều nên gì.
đợi buổi lễ nhận đồ kết thúc, sẽ để nàng tiếp tục sống, tránh cho tương lai xảy biến cố.
Vì chuyện đánh , Chỉ Lan sư nhiều . Chỉ khi Phượng Khê c.h.ế.t, tâm bệnh của mới thể khỏi hẳn.
Phượng Khê thấy sự tàn nhẫn chợt lóe trong mắt . Xem cái c.h.ế.t của nguyên chủ trong nguyên tác tai nạn ngoài ý , mà do rắp tâm mưu hại.
Nàng thể ở Hỗn Nguyên Tông nữa.
Nếu ở , nàng chỉ còn một con đường c.h.ế.t.
Nàng với Lộ Tu Hàm bằng giọng điệu hổ:
“Lộ sư , khi biếm thành tạp dịch, túng thiếu. Huynh thể cho mượn chút linh thạch ? Không cần nhiều , chỉ cần năm trăm viên linh thạch là .”
Lộ Tu Hàm cảm thấy khó tin: “Ngươi mượn linh thạch của á? Còn mượn tận năm trăm viên?”
Phượng Khê gật đầu: “Không linh thạch, lòng sẽ bất an. Mà hễ lòng bất an, kiểm soát cái miệng , sẽ linh tinh.”
Sắc mặt Lộ Tu Hàm lập tức trầm xuống: “Ngươi uy h.i.ế.p ?”
Phượng Khê nở nụ ngọt ngào: “Ừ.”
Lộ Tu Hàm: “…”
Không chứ? Kẻ tạp dịch đan điền rạn nứt như ngươi mà cũng dám uy h.i.ế.p tử truyền là ư?
Ngươi chán sống đúng ?
Hiện tại, Lộ Tu Hàm dạy cho Phượng Khê một bài học, nhưng ngẫm một lát, vẫn kiềm chế .
Người của các tông môn khác vẫn đang chờ để tra hỏi, nếu g.i.ế.t c.h.ế.t Phượng Khê ngay lúc , thì danh tiếng của Chỉ Lan sư sẽ mãi tẩy trắng.
Chỉ Lan sư là tấm lòng lương thiện, thanh khiết như băng như ngọc, sẽ để danh tiếng của vết nhơ.
Về chuyện trong cuộc thi đó, cũng cố ý, là do Phượng Khê h.iếp quá đáng, bất đắc dĩ đánh trả.
Muốn trách thì trách Phượng Khê điều.
Nàng đòi linh thạch ư? Hắn cho nàng là !
Dẫu chờ buổi lễ nhận đồ kết thúc, cũng sẽ g.i.ế.t nàng. Tới lúc đó, linh thạch vẫn về túi .