Xuyên Thành Tiểu Sư Muội Chó Nhất Tông Môn - Chương 101

Cập nhật lúc: 2025-03-30 07:00:55
Lượt xem: 1,059

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lúc , Tần Thời Phong tới mặt ông , hành lễ : “Bách Lý chưởng môn, đoàn Chỉ Lan sư đưa tới khu vực trung tâm của vùng Cực Băng . Ngài mau đó cứu họ !

Bách Lý Mộ Trần thể tin tai : “Ngươi gì cơ? Mấy đứa Chỉ Lan đưa tới khu vực trung tâm á? Ai đưa chúng qua đó? Không các ngươi cùng ư?”

Phượng Khê chen lời đáp: “Bách Lý chưởng môn, tuy rời khỏi Hỗn Nguyên Tông, nhưng trong lòng vẫn luôn cho rằng ngài là trách nhiệm, xa trông rộng, xứng danh đại hùng.”

“Ta thật sự ngờ rằng, ngài dạy dỗ một đồ vấn đề về phẩm hạnh như Thẩm Chỉ Lan.”

“Sở dĩ nàng truyền tống tới khu vực trung tâm, là vì nàng ăn khép nép, lấy lòng Ma tộc hòng giành bảo vật Ma tộc. Kết quả, thông minh thông minh hại, nàng Ma tộc tính kế.”

“Ta thì khác. Ta chẳng những chặt một cánh tay của lão già Ma tộc, mà còn bày kế khiến mười vạn Ma binh, Ma tướng hồn phi phách tán.”

“Ngoài , còn moi nhiều chuyện bí mật động trời từ miệng lão ma đầu.”

“Ngài xem, cùng là tử truyền, sự chênh lệch lớn tới thế nhỉ?”

Mấy Tần Thời Phong: “…”

Mấy lời nàng đều là sự thật cả, nhưng họ cứ cảm thấy sai sai ở .

Nói chuyện quả là một môn nghệ thuật mà!

Bách Lý Mộ Trần cảm thấy Phượng Khê đang khoác lác, thế là ông về phía Tần Thời Phong: “Thời Phong, lời Phượng Khê sự thật ?”

Tần Thời Phong thoáng do dự: “Tạm coi là… !”

Bách Lý Mộ Trần: “…”

Có là , . Tạm coi là ?

Hình Vu hét lên: “Lời Phượng Khê tiểu sư là thật, bọn đều thể chứng! Vì cướp đoạt bảo vật của Ma tộc, Thẩm Chỉ Lan chẳng những nịnh nọt lấy lòng lão ma đầu, mà còn bỏ mặc sống c.h.ế.t của bọn . Kết quả giờ đây gặp báo ứng đấy, lão ma đầu đưa tới khu vực của vùng Cực Băng.”

“Liễu Thiếu Bạch, ngươi xem?”

Liễu Thiếu Bạch luôn cảm thấy áy náy vì khi còn ở trong bí cảnh đỡ cho Phượng Khê, giờ đây đừng phần lớn những lời Phượng Khê là sự thật, dẫu nàng dối, cũng sẽ gật đầu khăng khăng đó là thật.

Vì thế, Hình Vu nhắc tới , vỗ n.g.ự.c : “Đều là thật! Bọn tận mắt chứng kiến!”

Những tử thương nặng cũng vội vàng tới chứng.

Nếu ngờ Phượng Khê, họ c.h.ế.t ở vùng Cực Băng , bây giờ báo đáp còn chờ đến bao giờ nữa?

Gương mặt Bách Lý Mộ Trần lúc xanh lúc trắng, chẳng lẽ mấy đứa Chỉ Lan thật sự cúi đầu nịnh nọt lấy lòng Ma tộc ư?

lúc , Phượng Khê : “Thật thế cũng phiến diện, dẫu Thẩm Chỉ Lan cũng dùng linh bảo truyền tống cứu chúng khỏi bí cảnh Quy Bối Sơn mà!”

Bách Lý Mộ Trần đang sốt sắng tìm bậc thang để xuống đài, giờ bắc cho, ông vội hùa theo: “ đó, Chỉ Lan chỉ nhất thời hồ đồ thôi, bản tính của nó vẫn .”

Ánh mắt Phượng Khê lóe lên, xem năm tán tu theo kiến nghị của nàng, lan truyền chuyện Thẩm Chỉ Lan vứt bỏ họ ngoài.

Nàng vờ thuận miệng hỏi: “ , Bách Lý chưởng môn, linh bảo truyền tống mà ngài tặng Thẩm Chỉ Lan, một thể chở bao nhiêu thế?”

Giờ đây lòng Bách Lý Mộ Trần đang nóng như lửa đốt, ông chẳng nghĩ ngợi nhiều, thuận miệng đáp ngay: “Ba mươi . Sao thế?”

Phượng Khê gật đầu: “Ồ!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tieu-su-muoi-cho-nhat-tong-mon/chuong-101.html.]

khi khỏi bí cảnh Quy Bối Sơn, Thẩm Chỉ Lan linh bảo truyền tống chỉ thể chở mười tám , nên bỏ năm tán tu và ba Huyền Thiên Tông bọn .”

“Xem là nàng cố ý!”

“Chậc chậc, vốn tưởng nàng vẫn còn chút ưu điểm, giờ xem , đúng là xa từ trong ngoài mà. Ta thấy ngài cần cứu nàng gì nữa, loại tử như , nên trực tiếp xóa tên khỏi tông môn thì hơn.”

“Mấy đồ còn của ngài cũng chẳng gì cho cam, kẻ thù giúp nàng điều ác, kẻ thì chủ kiến, nàng đó. Ngài dứt khoát xóa tên cả đám cho .”

“Hỗn Nguyên Tông vẫn còn nhiều hạt giống , ngài nhận thêm mấy đồ nữa là . , tuy chuyến Lộ Tu Hàm tham gia, nhưng cũng chẳng lành gì , ngài đập c.h.ế.t .”

Bách Lý Mộ Trần lập tức thẹn quá hóa giận: “Làm càn!”

Tiêu Bách Đạo kéo Phượng Khê lưng bảo vệ: “Ngươi quát nạt đồ của gì? Có chuyện tìm đây !”

“Hơn nữa, Tiểu Khê sai ở hả? Phẩm hạnh của Thẩm Chỉ Lan , ngươi hiểu rõ hơn ai khác. Trong cuộc thi tuyển chọn tử nội môn, nàng tay hãm hại Tiểu Khê, đủ chứng tỏ nàng ngay thẳng . Chỉ mỗi lão già hồ đồ như ngươi mới chịu nhận loại đó tử truyền thôi.”

“Giờ thì , một con sâu rầu nồi canh, dạy hư luôn cả mấy đồ khác.”

“Ta thấy Tiểu Khê sai, loại như cần cứu nữa, c.h.ế.t càng bớt việc!”

Bách Lý Mộ Trần tức điên lên.

Tức tới độ tóc tai dựng ngược!

Lộ Chấn Khoan và Hồ Vạn Khuê vội chạy tới hòa giải: “Tiêu chưởng môn, ngươi bớt vài câu . Dù nhân phẩm của Thẩm Chỉ Lan thật sự vấn đề, thì chúng vẫn cứu . Sau khi cứu về, để Bách Lý chưởng môn trừng trị nghiêm khắc chút là !”

Đệ tử truyền là bảo bối của tông môn, thể cần là cần ngay .

Vả , chuyện Thẩm Chỉ Lan cùng lắm chỉ coi như thấy c.h.ế.t cứu, chứ tới mức hãm hại đồng đạo, cấu kết với Ma tộc.

Bách Lý Mộ Trần còn trông chờ giúp ông cứu đồ , nên tiện trút giận, chỉ hừ lạnh gì nữa.

Phượng Khê khẽ chớp mắt, nàng chui khỏi lưng Tiêu Bách Đạo, tới mặt Hồ Vạn Khuê, hành lễ : “Hồ chưởng môn, mấy hôm bọn gặp nguy hiểm, cách duy nhất để thoát khỏi nguy hiểm là ký khế ước với Gấu Tuyết. Lúc Gấu Tuyết chỉ lơ là cảnh giác với mỗi , nên thích hợp ký khế ước nhất.”

“Có điều, pháp quyết ngự thú!”

“Tần sư suy xét tới an nguy của tất cả , truyền thụ pháp quyết ngự thú của Ngự Thú Môn cho . Sau đó, sự nỗ lực của tất cả , thành công ký khế ước với Gấu Tuyết, tiếp đó ký khế ước với Lang Vương.”

“Cũng nhờ , bọn mới thể bình an rời khỏi vùng Cực Băng.”

“Tất thảy đều nhờ Tần sư chí công vô tư, càng nhờ ngài cách dạy dỗ , ngài chính là ân nhân của tất cả bọn . Ta mặt cảm ơn ngài!”

Dứt lời, Phượng Khê cúi thật sâu, vái lạy ông .

Quân Văn và Hình Vu đưa mắt , cũng nhanh nhẹn khom lưng bái lạy.

Những tử truyền còn cũng tiện trơ mắt , nên đều khom lưng lạy theo.

Hồ Vạn Khuê sững .

Đại đồ dạy pháp quyết ngự thú cho Phượng Khê ư?

Đây, đây chẳng bừa ư?

ngẫm , loại tình huống đó cũng chỉ thể , đại tử thế cũng sai.

Loading...