Xuyên Thành Tiểu Sư Muội Chó Nhất Tông Môn - Chương 104

Cập nhật lúc: 2025-04-01 08:41:15
Lượt xem: 998

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Kết thúc màn bái lạy đầy thành kính, Phượng Khê về sân viện của . Nàng rửa ráy qua loa, tới tìm Tiêu Bách Đạo.

Trừ lệnh bài chưởng môn của Vân Tiêu Tông, nàng đưa bộ chiến lợi phẩm cho Tiêu Bách Đạo.

Tiêu Bách Đạo nhận. Hai sư đồ đưa qua đẩy , cuối cùng Tiêu Bách Đạo đành cầm một nửa, hơn nữa còn kiên trì giấy vay nợ với danh nghĩa chưởng môn.

Phượng Khê cũng chỉ thể mặc ông gì thì .

Phượng Khê rời khỏi sân viện của Tiêu Bách Đạo, trưởng lão phụ trách chăm sóc Kim Mao Toan Nghê chợt gọi nàng .

“Tiểu Khê ơi, tin con về, thần thú trấn phái vẫn luôn quậy ầm ĩ kìa. Con qua xem !”

Phượng Khê lập tức đổi hướng tới chuồng thú.

Kim Mao Toan Nghê gào rống vang trời.

Phượng Khê đoán ý nó biểu đạt.

Lúc nàng từng đồng ý sẽ đưa công pháp cho nó, nhưng tới giờ vẫn thực hiện.

Phượng Khê cũng bất đắc dĩ lắm chữ, nàng cũng đang trông chờ đống ngọc giản trong thức hải đây. Chỉ khi ngọc giản tương ứng sáng lên, nàng mới công pháp để đưa cho Kim Mao Toan Nghê.

nàng thể ăn ngay thật, bởi Kim Mao Toan Nghê dễ chọc, nếu nàng lừa nó, chắc chắn nó sẽ quậy ầm cho xem.

Phượng Khê xụ mặt : “Ngươi còn mặt mũi tìm đòi công pháp ư? Ngươi thử xem, gần đây ngươi đang gì? Hết ăn đến ngủ, ngươi chăm chỉ tu luyện ? Với thái độ lười biếng đó của ngươi, đưa công pháp cho ngươi cũng chỉ tổ lãng phí thôi!”

“Ngươi thần thú trấn phái của ba tông môn khác lưng ngươi thế nào ? Chúng gọi ngươi là Bùn Vàng đấy! Biết vì chúng gọi ngươi là Bùn Vàng ? Vì bùn nhão thể trát tường…”

Kim Mao Toan Nghê vốn cảm thấy bản chiếm lý, nay Phượng Khê chửi một tràng, nó dần cảm thấy chột , cuối cùng gục đầu xuống chẳng cãi nửa câu.

Phượng Khê lập tức uốn lưỡi, đổi thái độ: “ thấy chúng chỉ đang linh tinh thôi. Chẳng qua ngươi chỉ nhất thời mất phương hướng, chỉ cần ngươi phấn chấn tinh thần, ba con cộng cũng đối thủ của ngươi.”

“Vì thế, từ hôm nay trở , ngươi chấn chỉnh ngay thái độ tu luyện, nhất định chăm chỉ, dốc sức cố gắng. , mang cho ngươi chút đặc sản của biển Vô Cực và vùng Cực Băng, ngươi nếm thử xem .”

Dứt lời, Phượng Khê ném cho nó mấy con cá và t.h.i t.h.ể của một yêu thú hệ băng.

Kim Mao Toan Nghê ăn cảm động phát .

Phượng Khê quả là .

Người !

Chỉ mỗi nàng là thật lòng đối xử với nó!

Sau khi “an ủi” Kim Mao Toan Nghê xong, Phượng Khê bộ về sân viện của , bắt đầu tu luyện.

Con nàng sợ khổ, sợ mệt, tuy đôi lúc nàng yếu ớt, cần cưng chiều, nhưng một khi cố gắng, thì chính nàng còn phục bản .

Trong hai tháng tiếp theo, trừ thời gian tới thỉnh an Tiêu Bách Đạo, Phượng Khê chẳng nữa, cứ lao đầu tu luyện.

Hôm nay, trong lúc tu luyện, Phượng Khê bất ngờ phát hiện , trong đan điền mọc thêm một Linh căn màu vàng.

Kim Linh căn.

Nàng nhe nhởn.

, nhanh đó, nụ của đông cứng .

Bởi ba loại Linh căn khác đang đánh hội đồng Kim Linh căn.

Kim Linh căn đánh tới độ la hét thảm thiết.

Chiếc chồi non nhú đánh cho rụt về!

Phượng Khê: “…”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tieu-su-muoi-cho-nhat-tong-mon/chuong-104.html.]

Nàng lẳng lặng rút chủy thủ .

Ba loại linh căn lập tức run rẩy, đồng tâm hiệp lực… kéo mần non của Kim Linh căn !

Sau đó, Kim Linh căn tự uốn éo bản thành hình trái tim.

Phượng Khê: “…”

Con hàng mới nhú cũng đèn cạn dầu.

Sau khi Kim Linh căn mọc , vết thương ở đan điền của Phượng Khê cải thiện với tốc độ chóng mặt, chỉ còn một vết nứt nhỏ nữa là lành hẳn.

Điều khiến Tiêu Bách Đạo vui phát điên lên .

Dẫu phát hiện đồ sở hữu bốn loại linh căn, ông cũng chẳng thèm để ý, chỉ cần đồ khỏe mạnh là .

Hôm nay, Tiêu Bách Đạo nhận tin nhắn của Hồ Vạn Khuê - chưởng môn Ngự Thú Môn.

Nghe xong, Tiêu Bách Đạo cảm thấy ông điên .

Ý của Hồ Vạn Khuê là trong Ngự Thú Môn vài quả trứng linh thú tới ngày nở, nhưng mãi vẫn thấy động tĩnh gì.

Vì thế ông mời Phượng Khê qua xem, giúp nghĩ cách.

Tiêu Bách Đạo tức giận buồn , trứng linh thú nở, tìm Phượng Khê thì ích gì?

Cứ như nàng thể ấp trứng ý.

là vớ vẩn mà!

Ông vốn định từ chối.

… khổ nỗi Hồ Vạn Khuê hối lộ quá nhiều.

Thôi , chỉ là ấp trứng thôi mà.

Nếu tiểu đồ ấp , thì ông sẽ ấp.

Vì thế, Tiêu Bách Đạo quyết định đưa Phượng Khê tới Ngự Thú Môn. Có thể thành công thì , nếu thành công, ít nhất cũng thể ăn uống ké vài hôm.

Tạm bàn tới những khía cạnh khác, chỉ riêng thức ăn của Ngự Thú Môn ngon.

Đủ các loại linh thú chế biến đa dạng: chiên, xào, nấu, hấp,… ngon nuốt lưỡi.

Sau khi chuyện, Quân Văn cũng ồn ào đòi theo, Tiêu Bách Đạo chỉ đành dẫn cùng.

Thêm một , thể ăn nhiều hơn một miếng.

Nếu lo cho thể diện tuổi già, ông dẫn theo của tông chứ.

Khi tới cổng tông môn, Phượng Khê vấp ngã.

Khoảng thời gian qua, nàng ngẫm nghĩ cẩn thận, nhớ những lời bản cái ngày đầu tiên tới Huyền Thiên Tông.

“... nhờ tổ sư gia sáng lập Huyền Thiên Tông, nên con mới chỗ dung . Từ tận đáy lòng, con cực kỳ cảm kích tổ sư gia, đừng quỳ lạy, dẫu bảo con dập đầu chín chín tám mươi mốt , con cũng đồng ý.”

Lúc đó nàng chỉ cho sang miệng thôi, ai ngờ cái tấm biển tin là thật.

Thôi, quỳ thì quỳ .

Cũng coi như một cách để củng cố thiết lập tính cách.

Tuy Phượng Khê cho Tiêu Bách Đạo khá nhiều bảo vật, tình hình kinh tế của Huyền Thiên Tông cũng cải thiện, nhưng Tiêu Bách Đạo quen với việc tiết kiệm, nên cảm thấy ngự kiếm phi hành thuận tiện hơn.

Vì thế, ba sư đồ ngự kiếm khởi hành.

Phượng Khê vẫn thít chặt “đai an ”, nàng còn cất giọng hùng hồn, đầy lý lẽ: “Đảm bảo an khi ngự kiếm là trách nhiệm với tính mạng của chính bản và những ngự kiếm khác.”

Loading...