Xuyên Thành Tiểu Sư Muội Chó Nhất Tông Môn - Chương 107
Cập nhật lúc: 2025-04-02 03:46:49
Lượt xem: 928
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hình trưởng lão của Luyện Đan Đường đang dạy nhóm tử luyện chế đan dược, dù thấy Phượng Khê và Quân Văn tới, ông cũng chẳng thèm tránh né.
Chỉ giảng giải nữa, chứ động tác thả đan dược vẫn hề dừng .
Nếu chỉ mà thể học , thì luyện đan sư đầy đường .
Phượng Khê một lát, đó cảm thấy ngứa tay: “Hình Vu sư , thể mượn địa hỏa của các để luyện vài lò đan dược ?”
Tất nhiên là Hình Vu lập tức đồng ý. Gã tìm Chấp sự của Luyện Đan đường, mở cho Phượng Khê một phòng luyện đan.
Gã vốn tận mắt chứng kiến Phượng Khê luyện đan, nhưng Quân Văn viện cớ kéo khỏi Luyện Đan Đường.
Thấy trong phòng Luyện Đan trận pháp cách ly, Phượng Khê bèn thả trong đó một viên linh thạch, chuẩn luyện đan.
Tuy chỉ một lát, nhưng nàng đoán đại khái công thức .
Trong lòng nàng thầm rầu rĩ, hình như trong thức hải của nàng công thức , vì nàng thấy bao giờ.
Mà cũng đúng. Nàng mới chỉ mở một phần nhỏ công thức, công thức của Hình trưởng lão cấp bậc khá cao, ở phần mà nàng mở thì .
Nàng mở nhẫn trữ vật, lấy một loại thảo dược tương ứng, đồng thời lấy luôn cả chiếc lò luyện đan thiếu một chân , bắt đầu luyện đan.
Lần đầu tiên, thất bại, khói đen cuồn cuộn.
May mà phòng luyện đan cách ly, Phượng Khê sai quả cầu đen hút sạch khói đen.
Quả cầu đen: “…”
Đã hứa là những việc nặng việc bẩn sẽ giao cho chim béo cơ mà?
Vì nó vẫn ?
Lần thứ hai, dựa cảm giác và kinh nghiệm, Phượng Khê điều chỉnh công thức, kết quả vẫn thất bại.
thảo dược cháy đen nữa, chỉ biến thành nồi hồ nhão mà thôi.
Phượng Khê đổ hồ nhão thùng gỗ chuyên chứa rác thải
Sau khi rửa sạch lò luyện đan, nàng tiếp tục miệt mài.
Lò thứ ba thành công!
Trong lò luyện đan mười viên đan dược trắng trẻo, mập mạp, đều là đan dược thượng phẩm.
Phượng Khê vẫn cảm thấy hài lòng. Ấy thế mà chẳng lấy một viên đan dược cực phẩm nào, đúng là rác rưởi.
Chẳng qua vấn đề khiến nàng quan tâm hơn cả, là rốt cuộc đan dược là đan dược gì? Sao mùi hương kỳ lạ thế?
Dẫu cũng là học trộm, nên nàng ngại dám hỏi Hình trưởng lão, chỉ đành cất đan dược , chờ về Huyền Thiên Tông hỏi Quý trưởng lão .
Rời khỏi phòng luyện đan, nàng tìm Hình Vu.
Thấy cảm xúc của nàng phần ủ rũ, Hình Vu cho rằng nàng luyến chế thành công, nên ý hỏi nhiều. Vả trời cũng tối sầm , nên gã đưa họ về phòng dành cho khách.
Đêm khuya, tạp dịch của Luyện Đan Đường dọn dẹp các rác rưởi thải trong quá trình luyện đan như thường lệ, vận chuyển tới núi đổ.
Sau khi họ rời , một con linh thú cấp thấp ngửi ngửi tìm tới, bắt đầu đào đất.
Sau đó, con thứ hai, con thứ ba…
Đêm hôm khuya khoắt, núi Ngự Thú Môn vang lên một loạt tiếng thú rên rỉ, tiếng nào tiếng nấy tràn ngập tình ý.
Đêm đó xảy nhiều cuộc tình vượt chủng tộc.
Khiến của Ngự Thú Môn ngẩn ngơ.
Sau khi hồi hồn, họ thấy mừng như điên.
Họ vắt nát óc để tìm cách khiến đám linh thủ kéo dài dòng giống, càng là yêu thú cấp cao càng bắt bẻ về bạn tình, khiến sản lượng trứng linh thú ngày một thấp.
Nếu thể tìm nguyên nhân khiến đám linh thú đột nhiên trở nên cuồng nhiệt, thể, Ngự Thú Môn sẽ phát triển lên một tầm cao mới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tieu-su-muoi-cho-nhat-tong-mon/chuong-107.html.]
Thậm chí họ chẳng còn tâm trạng mà quan tâm tới chuyện trứng linh thú chịu nở. Toàn bộ tông môn bắt đầu lùng sục nguyên nhân đám linh thú nuôi thả ở núi đột nhiên phát tình.
Tìm mãi, cuối cùng họ cũng tìm đáp án.
Do ăn chất thải luyện đan, linh thú mới trở nên nhiệt tình như lửa.
Do chất thải luyện đan đổ lẫn , nên trong thời gian ngắn, họ cũng cách phân biệt xem, rốt cuộc là chất thải luyện đan của ai gây nên hiện tượng .
Đương nhiên còn một khả năng nữa, đó là do nhiều loại chất thải luyện đan trộn , mới tạo hiệu quả như .
Chuyện lập tức tạo công ăn việc cho nhóm luyện đan sư ở Luyện Đan Đường.
Họ lập tức bắt tay công việc, nghiên cứu những chất thải luyện đan đó.
Tuy nhiên, chuyện liên quan tới lợi ích chính của Ngự Thú Môn, thậm chí còn sinh một ảnh hưởng sâu xa, nên Hồ Vạn Khuê lệnh phong tỏa tin tức.
Đối ngoại chỉ rằng hôm qua một con thú cấp cao xổng chuồng, nên mới khiến đám linh thú nuôi thả ở núi xao động.
Ông còn đặc biệt dặn dò Hình Vu, rằng chuyện tuyệt đối kể với ba của Huyền Thiên Tông, nếu ông sẽ trục xuất gã khỏi Ngự Thú Môn.
Hình Vu dám đồng ý. Vì thế khi Phượng Khê hỏi tới, gã bèn đáp bằng cái cớ mà Hồ Vạn Khuê bịa .
Phượng Khê cũng quá quan tâm tới chuyện , hơn nữa dẫu đây cũng là chuyện của Ngự Thú Môn , hỏi nhiều quá cũng .
Hai ngày đó, Phượng Khê theo Hình Vu ăn nhậu chơi bời, cuộc sống cực kỳ đắc ý.
Tiêu Bách Đạo thấy Hồ Vạn Khuê nhắc chuyện trứng linh thú nữa, cũng giả vờ hồ đồ, ăn thêm hai ngày càng lợi chứ .
Thậm chí ông còn đang cân nhắc xem… nên đóng gói về đây?
Nên cần thể diện, cần mỹ thực đây?
Hay là bảo Tiểu Ngũ đóng gói nhỉ?
Dẫu cũng hổ sẵn , cõng thêm cái nồi nữa cũng hề gì ?
---
Có lẽ chuyện chất thải luyện đan tiếp thêm sự tự tin cho của Ngự Thú Môn, vì họ quá coi trọng những quả trứng nở như nữa.
Cộng thêm Hình Vu liên tục lải nhải mặt Hồ Vạn Khuê, cuối cùng Hồ Vạn Khuê quyết định thử cách của Phượng Khê xem thế nào.
Tất nhiên là họ thể để Phượng Khê “gây tai họa” cho bộ trứng, mà chỉ lấy một quả, đặt tổ ấp riêng.
Phượng Khê chắp tay lưng, vòng vòng quanh qua trứng .
“Bé con , của Ngự Thú Môn các ngươi, nên đối với , các ngươi sống c.h.ế.t cũng chẳng quan trọng. Hôm nay giữ mạng , xem các ngươi điều !”
Dứt lời, đầu ngón tay nàng bốc lên một ngọn lửa nhỏ, bắt đầu nướng trứng linh thú.
Chứng kiến cảnh tượng , Tiểu trưởng lão vội lấy tay che ngực.
Ông đau lòng quá!
Đây là trứng của linh thú cấp Địa đó!
Có trời mới , để thúc giục trứng nở, ông phí bao công sức.
Phải rằng, nếu năm đó ông cũng dốc sức như thế, thì sớm thê thành đàn , chứ già đầu mà vẫn độc như bây giờ.
Chẳng qua, dù đau lòng đến nữa, thì ông cũng chẳng cách nào, chỉ thể để mặc Phượng Khê “hành hạ” quả trứng.
Thấy quả trứng linh thú phản ứng gì, Phượng Khê đốt thêm một ngọn lửa.
Vẫn phản ứng, thêm một ngọn nữa.
Thậm chí còn ngửi thấy mùi trứng nướng thơm phức.
Ai nấy đều nhụt chí!
Xem , thủ đoạn của Phượng Khê cũng chẳng tác dụng gì.
Cũng đúng thôi, dẫu nàng ranh ma, lắm mưu nhiều kế đến thì cũng chỉ là ngoài nghề, nào trông mong nàng nghĩ ý tưởng ho gì !