Xuyên Thành Tiểu Sư Muội Chó Nhất Tông Môn - Chương 125

Cập nhật lúc: 2025-04-16 04:26:00
Lượt xem: 628

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sáng hôm , sứ đoàn Ma tộc tới.

Đội ngũ do Lê Nam Thực - tả hộ pháp của Ma Hoàng dẫn đầu, Tư Kế Xuyên - trưởng lão tộc Độn Ma, Ứng Thiên Lý - trưởng lão tộc Ảnh Ma và hơn mười tử quý tộc theo.

Mấy Bách Lý Mộ Trần đích tận cổng tông môn nghênh đón, cho sứ đoàn Ma tộc đủ thể diện.

Tuy hai tộc thường đấu đá , nhưng lúc khi đối diện với , gương mặt ai nấy đều tràn ngập ý , thoạt trông cực kỳ hài hòa.

Sau khi chào hỏi vài câu, sứ đoàn Ma tộc mời chính điện.

Hai bên phân chủ khách xuống, Lệ Nam Thực ôm quyền : “Thật sự xin để các vị chờ lâu. Hành trình vốn thuận lợi, chẳng ngờ giữa đường gặp chút cơ duyên, nên mới chậm trễ thời gian.”

Nghe , tâm trạng mấy Bách Lý Mộ Trần đều chút hụt hẫng.

Loại cảm giác giống như gà nhà đẻ trứng, chủ nhân kịp nhặt mà hàng xóm nhặt mất .

họ cũng thể tỏ thái độ mặt, chỉ thể nghĩ một đằng một nẻo, chúc mừng vài câu.

Lệ Nam Thực tiếp: “Lần bọn tới, chủ yếu tìm hiểu chuyện về thành Vô Danh. Mong các tử từng trải qua chuyện thể kể chi tiết cho bọn .”

Bốn Bách Lý Mộ Trần vốn bàn bạc sẽ để Phượng Khê đại diện kể, bởi tiểu nha đầu giỏi ăn .

giờ đây nàng đang mất tích, nên bèn chỉ định Tần Thời Phong kể.

Bởi so với những tử khác, tài ăn của Tần Thời Phong nhỉnh hơn chút.

Riêng Hình Vu và Quân Văn thì ngay từ đầu trong diện cân nhắc , bởi đến cả sư phụ của họ cũng cảm thấy họ đáng tin cậy.

Tần Thời Phong kể rõ đầu đuôi sự việc một , chỉ lược bỏ chuyện Phượng Khê bắt lão già ở thành Vô Danh lấy điều kiện Ma Hoàng sét đánh thề.

Hắn sợ, nếu chuyện sẽ khiến sứ đoàn Ma tộc nổ tung mất.

Tần Thời Phong kể xong, một nam tử trẻ tuổi mái tóc đỏ rực bên sứ đoàn Ma tộc : “Thành Vô Danh là vật sở hữu của Ma tộc , tiền bối thể đưa nó cho Phượng Khê? Chắc chắn các ngươi sử dụng thủ đoạn bỉ ổi để lừa tiền bối.”

“Phượng Khê ? Gọi nàng đây đối chất với bọn !”

Người chuyện tên là Ứng Phi Long, chính là cái tên Ma tộc duy nhất trốn thoát trận tấn công bất ngờ ở biển Vô Cực.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tieu-su-muoi-cho-nhat-tong-mon/chuong-125.html.]

Lúc , Phượng Khê chẳng những đốt tóc của , biến thành nến khiến bỏng nhiêm trọng; mà còn ép nhảy xuống biển. Loại cảm giác vết thương ngâm nước biển đau xót đến tận tim gan đó, cả đời cũng quên .

Lần theo tới, cốt là để tìm Phượng Khê trút giận. ban nãy quét mắt khắp đám , mà vẫn chẳng thấy nàng .

Người bên phía Nhân tộc Ứng Phi Long thì khẽ cau mày, lời của quá chói tai!

vì nghĩ cho đại cục, Bách Lý Mộ Trần chỉ đành giải thích: “Phượng Khê xảy chút chuyện từ mấy hôm , nên tạm thời tiện gặp mặt chư vị. Những lời Tần Thời Phong kể là sự thật, bởi bọn cần lấy chuyện để lừa đảo.”

“Vả , các ngươi cũng nên tin tưởng sự phán đoán của tiền bối tộc , ông sống mấy vạn năm, thể một tiểu cô nương lừa cho ?”

Lời của Bách Lý Mộ Trần chặn đường lui của Ma tộc: nếu các ngươi vẫn khăng khăng dí chặt chuyện tha, thì đồng nghĩa với việc các ngươi nghi ngờ đầu óc của tiền bối tộc .

Ứng Phi Long còn định gì đó, nhưng thấy trưởng lão Ứng Thiên Lý của tộc Ảnh Ma lườm , chỉ đành câm miệng.

Lệ Nam Thực : “Ta cũng tin tưởng các vị sẽ dối. Nếu , chúng cứ tạm gác chuyện thành Vô Danh .”

“Thật bọn tới, còn một mục đích khác, đó là để trẻ tuổi của hai tộc so tài. Không Nhân tộc các ngươi dám ứng chiến ?”

Lời quả là khiêu khích trắng trợn.

Nếu ứng chiến, thì chứng tỏ Nhân tộc hèn nhát!

Bách Lý Mộ Trần đáp: “So tài cũng thôi, nhưng sợ tử Nhân tộc bọn tay nặng nhẹ, nếu khiến các ngươi thương thì cho lắm! Bọn chủ nhà, thể khiến khách đến chơi thương ?”

Lệ Nam Thực rộ lên: “Bách Lý chưởng môn chuyện dí dỏm thật đấy! Ma tộc bọn da dày thịt béo, thương ngoài da đáng là gì ! Nếu các phản đối, chúng bắt đầu so tài thôi.”

Ông dứt lời, Ứng Phi Long chỉ tay Quân Văn, : “Ta so với ngươi!”

Hắn vốn định tìm Phượng Khê tính sổ. Phượng Khê ở đây, chỉ đành trút giận lên sư của Phượng Khê.

Quân Văn khẽ .

Tuy thật sự cảm thấy Phượng Khê sẽ bình an vô sự, nhưng trong lòng vẫn nhịn mà lo lắng.

Chẳng qua thể biểu hiện mặt Tiêu Bách Đạo, cố kiềm chế đến độ lòng bức bối .

Giờ đây tên Ứng Phi Long tự dâng đến cửa, sẽ nể nang nữa.

Loading...