Dưới sự dẫn dắt của đàn ong, Phượng Khê nhanh chóng tìm cây Thiên Nguyên Thần Mộc hai.
“Chỉ bằng ngươi mà cũng dám tự xưng là Thiên Nguyên Thần Mộc á? Cây bên cạnh nhà xí của tông môn còn thần cách hơn ngươi!”
“Sao, ngươi phục chứ gì? Có giỏi thì đuổi theo !”
“Ngươi dám đúng ? Hèn nhát như thế, chi bằng đổi tên thành Thiên Nguyên Hèn Mộc thì hơn!”
Cây Thiên Nguyên Thần Mộc hai chịu nổi cơn tức , nó lập tức thu nhỏ về độ cao chừng một trượng, bổ nhào về phía Phượng Khê.
Đồng thời giải phóng uy áp của Nguyên Anh sơ kỳ.
Nếu là bình thường, đừng là Luyện Khí kỳ, dẫu là Trúc Cơ kỳ cũng sẽ uy áp của nó dọa sợ, dám nhúc nhích.
Phượng Khê thì khác, nàng chẳng sợ gì sất, tốc độ chạy trốn cũng nhanh.
Bởi thức hải của nàng ngọc giản rèn luyện, sớm trở nên cực kỳ mạnh mẽ.
Dẫu Thiên Nguyên Thần Mộc hai cũng là yêu thực, dù tu vi của nó đạt tới cảnh giới Nguyên Anh sơ kỳ, thì tốc độ cũng nhanh bằng tu sĩ hoặc yêu thú.
Vì thế, Phượng Khê thành công dụ dỗ nó tiến vòng mai phục mà gặp bất cứ nguy hiểm nào.
Thiên Nguyên Thần Mộc một chờ đến nóng ruột, giờ đây thấy mục tiêu, nó lập tức vung cành, quấn chặt bộ rễ của Thiên Nguyên Thần Mộc hai.
Mấy Giang Tịch cũng đồng loạt tay.
Phượng Khê hóa linh lực thành ngọn lửa, lén đốt cháy rễ của Thiên Nguyên Thần Mộc hai.
Vài loại yêu thực quanh đó, cũng đều Phượng Khê lừa gia nhập cuộc chiến.
Tuy bản thể của chúng thể di chuyển, nhưng cũng vẫn thể giúp đỡ vài chuyện trong phạm vi nhỏ.
Chờ đến khi tân vương đăng cơ, chúng chính là nguyên lão khai quốc!
Xông lên!
Cuộc chiến giữa hai bên cực kỳ kịch liệt, Phượng Khê cũng trải nghiệm sự chênh lệch cảnh giới cực lớn.
Vẫn câu cũ, sức mạnh mới là đạo lý!
Sau khi kết thúc quá trình thí luyện, về nàng nhất định liều mạng tu luyện mới !
Tranh thủ sớm ngày mọc nốt Thổ Linh căn.
như dự đoán, Thiên Nguyên Thần Mộc hai đánh lén rơi thế động, cộng thêm bên phía một thêm sự giúp đỡ của sáu tu sĩ, cuối cùng nó mất mạng.
Sau khi c.h.ế.t, bản thể của Thiên Nguyên Thần Mộc hai lộ , Phượng Khê hái ba cây Nấm Tím!
Thiên Nguyên Thần Mộc một bắt đầu hấp thụ linh hạch của Thiên Nguyên Thần Mộc hai.
Mấy Phượng Khê thì bên cạnh đả tọa tu luyện.
Sau đó, Phượng Khê thất khiếu đổ m.á.u, hôn mê bất tỉnh.
Cũng may đám Giang Tịch chứng kiến cảnh tượng vài , nên cũng quá hoảng hốt. Sau khi họ bình tĩnh đút Bổ Thần Đan cho nàng, Phượng Khê chậm rãi tỉnh .
Xem uy áp của Thiên Nguyên Thần Mộc hai gây chút ảnh hưởng với nàng.
Chẳng qua, Phượng Khê nhanh chóng phát hiện niềm vui bất ngờ: đan điền của nàng lén mọc một chồi non màu đất.
Thổ Linh căn mà nàng ngày đêm nhớ nhung, cuối cùng cũng chịu mọc !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tieu-su-muoi-cho-nhat-tong-mon/chuong-150.html.]
Trong lúc nhất thời, Phượng Khê cảm xúc sung sướng bao trùm.
chỉ chốc lát , nàng bình tĩnh .
Thổ Linh căn vẫn còn yếu, nên đan điền của nàng vẫn còn vài vết rạn.
Phải chờ Thổ Linh căn trưởng thành, đan điền của nàng mới khỏi hẳn.
Chẳng qua ngày đó sẽ tới nhanh thôi.
Sợ bốn Linh căn khác bắt nạt Thổ Linh căn, Phượng Khê dùng thần thức cảnh cáo chúng một phen.
Bốn Linh căn lập tức nắm tay Thổ Linh căn, dạy nó xoay vòng vòng.
Đáng thương Thổ Linh căn, suýt thì các “đồng bọn” nắm đứt chồi.
Sau đó, Phượng Khê phát hiện nó dài thêm một đoạn.
Phượng Khê: “…”
Á , hóa con hàng giả vờ.
Rốt cuộc nàng tạo nghiệt gì, mà gặp lũ khốn nạn thế !
---
Sau khi hấp thụ linh hạch, thực lực của Thiên Nguyên Thần Mộc một tăng vọt, dẫu đánh tay đôi với ba cây , nó vẫn tự tin rằng bản sẽ thắng.
để đảm bảo an , Phượng Khê quyết định chậm mà chắc.
Không khinh địch, vội vàng.
Rất nhanh đó, đoàn Phượng Khê tiếp tục dùng chiêu cũ, thành công g.i.ế.t c.h.ế.t Thiên Nguyên Thần Mộc ba.
Phượng Khê hái ba cây Nấm Tím.
Sau khi g.i.ế.t c.h.ế.t bốn và năm, trong tay Phượng Khê mười hai cây Nấm Tím.
Nàng còn kịp chia sẻ niềm vui với Thiên Nguyên Thần Mộc một, thì cảnh tượng mặt đổi.
Họ là nhóm đầu tiên vượt qua vòng thử thách thứ bảy.
Lúc ba nhóm khác vẫn hái một cây Nấm Tím nào.
Ngay cả nhóm của Thẩm Chỉ Lan cũng vẫn đang ở giai đoạn thăm dò.
Mấy Phượng Khê chán c.h.ế.t, chỉ thể xuống đả tọa tu luyện.
Ôi!
Vô địch thật sự cô đơn!
----
Mặt mũi của nhóm quần chúng hóng hớt bên ngoài cờ Càn Khôn nóng ran, thậm chí họ chẳng tâm trạng mà quan sát ba nhóm khác nữa.
Chỉ mỗi Tiêu Bách Đạo vẫn giữ vững nụ rực rỡ như đóa hoa .
Đồ nhi của ông vài phần phong thái hồi ông còn trẻ.
Nhớ năm đó, ông cũng kinh tài tuyệt diễm, nổi tiếng khắp khu vực Bắc Vực, đến cũng săn đón, khen ngợi hết lời.