Xuyên Thành Tiểu Sư Muội Chó Nhất Tông Môn - Chương 205

Cập nhật lúc: 2025-05-15 03:42:34
Lượt xem: 598

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đầu óc Bách Lý Mộ Trần ong ong.

Ông vốn định thẩm vấn xem, trong chuyện hiểu lầm gì đó.

bây giờ cần thẩm vấn nữa, bởi nhị đồ của ông chính miệng nhận tội .

Ông hỏi hỏi vài , Lộ Tu Hàm đều khăng khăng rằng chuyện liên quan đến Thẩm Chỉ Lan, tình nguyện một gánh tội.

Bách Lý Mộ Trần nhắm chặt hai mắt.

Mãi một lúc lâu , ông mở mắt .

“Lão nhị, vi sư luôn đặt kỳ vọng cao ngươi, nhưng ngươi khiến vi sư thất vọng quá. Sở dĩ hiện tại ngươi phạm sai lầm lớn đến , âu cũng do vi sư dung túng, dạy dỗ nghiêm, nên vi sư sẽ gánh một nửa tội cho ngươi. Nửa còn , chính ngươi tự chịu.”

“Bắt đầu từ ngày hôm nay, ngươi còn là đồ của Bách Lý Mộ Trần nữa. Ta phạt ngươi đến linh quặng lộ thiên lao dịch, vĩnh viễn rời .”

Dứt lời, Bách Lý Mộ Trần tự đánh một chưởng n.g.ự.c .

Ông lập tức hộc một ngụm m.á.u.

Sau đó, ông hỏi Tiêu Bách Đạo: “Tiêu chưởng môn, ngươi hài lòng với kết quả ?”

Tiêu Bách Đạo bối rối.

Nói thật, ông ngờ rằng Bách Lý Mộ Trần sẽ dùng cách tự hại để xoa dịu lửa giận của ông.

Ông vội tới đỡ Bách Lý Mộ Trần: “Ngươi tội gì ? Ngươi tự dưng khiến trở thành quá quắt.”

“Được , ngươi đến mức , cũng tiện gì nữa. Thật mấy Tử Hoài đều tệ, để đám trẻ qua thường xuyên hơn, chuyện cũ bỏ qua thôi.”

Hồ Vạn Khuê và Lộ Chấn Khoan cũng vội chạy tới hòa giải, còn lấy đan dược cho Bách Lý Mộ Trần uống.

Vẻ mặt Phượng Khê đờ đẫn.

Nàng cũng ngờ Bách Lý Mộ Trần tàn nhẫn tới .

chỉ chốc lát , nàng hiểu dụng ý của ông .

Xoa dịu cơn giận của Tiêu Bách Đạo chỉ là mục đích thứ yếu, mục đích chủ yếu là cho bốn Mục Tử Hoài xem.

Bây giờ sáu đồ , Lộ Tu Hàm hư hỏng.

Thẩm Chỉ Lan cũng tràn ngập nguy cơ.

Ông nhất định nắn thẳng bốn đồ còn .

Muốn đạt mục đích, tay tàn nhẫn thì .

Chỉ khi khiến họ đau lòng, họ áy náy, thì họ mới thể đề đường ngay lối thẳng.

Tâm trạng Phượng Khê phức tạp, tuy con Bách Lý Mộ Trần hẹp hòi, nhưng ông thật lòng yêu thương các đồ .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tieu-su-muoi-cho-nhat-tong-mon/chuong-205.html.]

Nói đúng hơn là bốn vị chưởng môn đều một điểm chung, đó là đều dốc lòng dốc với các tử truyền của .

Rõ ràng cách của Bách Lý Mộ Trần khiến bốn Mục Tử Hoài chấn động thôi, vành mắt nào nấy đều đỏ hoe, đồng thời càng hận Lộ Tu Hàm và Thẩm Chỉ Lan hơn.

Dù Lộ Tu Hàm gánh tội Thẩm Chỉ Lan, nhưng họ thừa rằng Lộ Tu Hàm thông minh đến , chắc chắn là do Thẩm Chỉ Lan xúi giục.

Từ khi sư phụ họ nhận nàng đồ , Hỗn Nguyên Tông từng lấy một ngày an .

Nàng thật sự là chổi!

Lộ Tu Hàm cũng ngờ Bách Lý Mộ Trần sẽ , trong mắt lộ rõ sự tự trách và hối hận, nhưng chỉ chốc lát , những cảm xúc đó đều sự oán hận thế.

Phượng Khê của Hỗn Nguyên Tông, g.i.ế.t nàng thì ?

Chỉ cần một ngày c.hết, thì những với đừng hòng sống .

Bất kể lão già hồ đồ Bách Lý Mộ Trần, đám Mục Tử Hoài gió chiều nào theo chiều nấy, đều chờ c.hết !

Nhất là Phượng Khê, sẽ khiến nàng sống , c.hết xong!

Nhìn thấy ánh mắt oán độc của , Phượng Khê khẽ cong môi .

---

Sau khi giải quyết xong chuyện của Lộ Tu Hàm, bốn Tiêu Bách Đạo bắt đầu bàn bạc kế hoạch tiếp theo.

Tuy thoạt trông bầy yêu thú Nguyên Anh sai, nhưng chúng tái phạm, nên bắt buộc cử đến đây trông coi.

Một trong họ đây, chờ cử tới mới thể rời .

Đương nhiên, chắc chắn thể để các tử truyền ở , lỡ yêu thú đột nhiên nổi thú tính, thì chẳng sẽ toi mạng ư?

Nên chỉ thể chọn một trong bốn Tiêu Bách Đạo.

Cuối cùng, họ quyết định để Lộ Chấn Khoan ở .

Bởi tâm tư ông khá tinh tế, thể xử lý quan hệ với bầy yêu thú Nguyên Anh.

Sau khi bàn bạc thỏa đáng, mấy Tiêu Bách Đạo tới gần bộ xương khô, cung kính vái lạy ba cái, mới rời .

Thương tích của Lộ Tu Hàm khá nặng, Phượng Khê đề nghị để Hổ Mắt Đỏ chở đến rìa rừng Sương Mù, để nó vòng về .

Tuy Hổ Mắt Đỏ  vui, nhưng cũng dám từ chối.

Vì thế, lập tức rời khỏi khu vực trung tâm.

Lúc sương mù tan kha khá , hơn nữa ba Tiêu Bách Đạo ở đây, đoàn gặp bất cứ ngăn trở gì.

Đi nửa đường, họ thấy một loạt âm thanh thể miêu tả.

Tiêu Bách Đạo khẽ hắng giọng: “Đoạn đường phía dễ , chúng đường vòng .”

Tiểu Khê vẫn là hài tử, thể ô uế tâm hồn ngây thơ của con bé.

Loading...