Phượng Khê bảo Quân Văn và Hình Vu chơi với Nhị hoàng tử, gọi Bùi Chu phòng chuyện riêng.
Bùi Chu thất thần.
“Nhị sư , thật với , khi thấy Nhị hoàng tử, sẽ cảm giác cực kỳ thiết ?”
Bùi Chu im lặng một lát trả lời: “Ta cảm thấy trong lòng bức bối lắm, chỉ thôi. Thật , từ khi tới Yểm tộc, cảm thấy trong điều thích hợp . Cũng diễn tả thế nào, chỉ là trong lòng khó chịu lắm.”
Phượng Khê càng thêm chứng thực suy đoán của .
Loại khó chịu , lẽ chính là thần giao cách cảm giữa các cặp song sinh.
Thế tục nhiều trường hợp tương tự .
Trong lúc nàng đang nghĩ ngợi, chợt Bùi Chu : “Tiểu sư , xem, do đóng dấu quá nhiều, nên dẫn tới tẩu hỏa nhập ma ?”
Phượng Khê: “…”
Nàng ngẫm nghĩ một lát, : “Nhị sư , chuyện sắp lẽ sẽ khiến khiếp sợ, nên nhất định chuẩn tâm lý nhé.”
Thấy vẻ mặt nàng nghiêm túc, trong lòng Bùi Chu thoáng lo sợ bất an, nhưng vẫn cố thản nhiên: “Tiểu sư , chuyện gì cứ , khả năng chấp nhận của cao lắm đấy. Dù là Yểm tộc, cũng chỉ mỉm , chứ để trong lòng .”
“Ừm, đoán đúng , đúng là Yểm tộc đó. Cười !”
Bùi Chu: “…”
Sao Bùi Chu còn nữa!
Phản ứng đầu tiên của là Phượng Khê đang đùa.
Sao thể Yểm tộc ?
vẻ mặt nghiêm túc của Phượng Khê, nhớ những cảm giác khác thường khi đặt chân lên lãnh thổ Yểm tộc, nhất là ban nãy thấy Nhị hoàng tử, lòng khẽ run lên, , những lời Phượng Khê là sự thật.
Vậy mà là Yểm tộc ư?
Vậy , còn thể về Nhân tộc ?
Nhân tộc căm hận Yểm tộc đến tận xương tủy, thậm chí còn hận hơn cả Ma tộc. Nếu về Nhân tộc, thì sẽ trở thành đối tượng mà ai ai cũng thể g.i.ế.t c.h.ế.t.
Sư phụ, sư và các sư , sư của sẽ ?
Không!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tieu-su-muoi-cho-nhat-tong-mon/chuong-274.html.]
Huynh thể là Yểm tộc!
Dù đó là sự thật, thì cũng chấp nhận.
Huynh Phượng Khê bằng ánh mắt tha thiết: “Tiểu sư , nhất định cách che giấu huyết mạch của đúng ?”
Phượng Khê bật : “Vì che giấu? Sở hữu huyết mạch hoàng tộc Yểm tộc chuyện mất mặt, tội gì che che giấu giấu? Huynh chứ, Ngũ sư còn đang hận thể nhận cha kìa.”
Bùi Chu đang ôm cả bụng sầu muộn: “…”
“Tiểu sư , đừng đùa nữa. Ta hiểu rõ mối quan hệ đối lập giữa hai tộc, nếu để khác là Yểm tộc, thế nào cũng , chỉ sợ sẽ liên lụy đến sư phụ và các thôi.”
Nụ của Phượng Khê càng xán lạn hơn: “ là hiện tại Nhân tộc và Yểm tộc đang ở hai phe đối lập, nhưng bao lâu nữa, Nhân tộc và Yểm tộc sẽ tay bắt mặt mừng, thắm tình thiết. Bởi khuyến khích hai tộc ký kết hiệp ước hữu nghị, thời hạn là một vạn năm. Thân phận hoàng tộc Yểm tộc của chẳng những gây bất lợi cho , trái còn mang đến nhiều lợi ích.”
“Thế nên Nhị sư , cần lo phận của bản sẽ bại lộ. Tiểu sư đáng yêu, thông minh, lương thiện, vô địch thiên hạ của sẽ giúp trải đường.”
Bùi Chu ngẩn .
Yểm tộc và Nhân tộc sắp ký hiệp ước hữu nghị vạn năm ư?
Đây là chuyện mà dám tưởng tượng.
Nói đúng hơn là, đây là chuyện mà tất cả đều dám tưởng tượng.
Yểm tộc luôn cấu kết với Ma tộc, thể kết minh với Nhân tộc cơ chứ?
So với khiếp sợ, cảm thấy cảm động nhiều hơn.
Tuy Phượng Khê nhẹ nhàng, giọng điệu tinh nghịch, nhưng , chắc chắn nàng tốn nhiều công sức, thậm chí đánh cược cả tính mạng của bản .
Có một tiểu sư như nàng, may mắn bao.
“Tiểu sư , …”
“Nhị sư , giữa chúng cần mấy lời thừa thãi đó. Sau chỉ cần đóng thật nhiều bùa, kiếm thật nhiều tiền cho là .”
Khóe mắt Bùi Chu đỏ hoe: “Được.”
Đừng bùa chú, dù tiểu sư cái mạng , cũng sẵn lòng dâng ngay.
Khi Bùi Chu đang cố định cảm xúc trong lòng, Phượng Khê tiết lộ thêm một chuyện khiến vô cùng khiếp sợ.
“Nhị sư , nghi ngờ và Nhị hoàng tử là song sinh. Những khó chịu đó của đều liên quan tới y. Hơn nữa, y đang giả ngu giả đần đó. Về nguyên nhân thì cũng dễ đoán thôi, y là cái đinh trong mắt, cái gai trong thịt của Yểm hậu, chỉ một một , sống sót thì chỉ thể giả ngu thôi.”