Hiện tại chẳng tâm trạng mà để ý đến chuyện con rơi con vãi của Yểm hoàng, họ chỉ rốt cuộc đám Phượng Khê ?
Cổ trưởng lão : “Lực gian ở nơi tiếp giáp giữa hai tộc luôn định, đoán chừng trong lúc vô ý, chúng cuốn khe hở gian . Tuy nguy hiểm, nhưng cũng cần lo lắng quá .”
“Nếu truyền tống đến nơi khác, với sự thông minh của nha đầu Phượng Khê, chắc chắn cả đoàn sẽ bình an vô sự. Còn nếu nhốt trong khe hở gian, chỉ cần chúng khiến linh lực d.a.o động đến một lượng nhất định, là thể ngoài. Những kiến thức cơ bản , Mục Tử Hoài và Mạc Tu Viễn đều nắm rõ cả, nên .”
Nghe ông , mới thoáng thở phào nhẹ nhõm.
Yểm hoàng vốn tưởng Nhân tộc sẽ sốt sắng rối loạn, ai ngờ trừ lúc đầu lo lắng , thì hiện tại đều cực kỳ bình tĩnh.
Không Nhân tộc bảo vệ đám tử truyền như gà bảo vệ gà con, nâng tay sợ vỡ, ngậm trong miệng sợ tan ?
Sao hiện thực chẳng giống lời đồn xíu nào thế?
Ông do dự một lát, cuối cùng nhịn , bèn hỏi miệng.
Chưởng môn Hồ Vạn Khuê của Ngự Thú Môn chậm rãi đáp: “Có nha đầu Phượng Khê ở đó, dù chúng tuyền tống tới Ma giới, thì cũng thể bình an về.”
Tuy lời phóng đại, nhưng cũng đại diện cho tiếng lòng của .
Yểm hoàng khẽ xoa xoa chóp mũi, hình như khuê nữ của ông khá nổi tiếng.
Lễ gặp mặt một nghìn vạn ít thì !
Lúc , Hồ Vạn Khuê khẽ dán gần, tò mò hỏi: “Ngươi Bùi Chu là nhi tử ruột của ngươi? Sao nhi tử của ngươi chạy tới Nhân tộc bọn ?”
Yểm hoàng căn bản chuyện , thứ nhất đó là chuyện riêng của ông , thứ hai cách hành xử của ông trong chuyện khá hèn nhát.
Cũng may Độc Cô viện trưởng nhanh chóng tiến lên giải vây, kể sơ qua chuyện.
Tất nhiên là trong quá trình kể , ông chau chuốt từ ngữ, cố gắng tẩy trắng cho Yểm hoàng nhà .
Khổ nỗi trong những mặt ở đó, chẳng ai là kẻ ngốc cả, họ đều suy đoán đầu đuôi sự việc.
bây giờ ký hiệp ước xong, cũng nể mặt , nên chẳng ai mát Yểm hoàng câu nào.
Trái , họ sôi nổi khen Bùi Chu.
Trong lòng Tiêu Bách Đạo thoáng rùng sợ hãi.
Nếu nhờ hiệp ước ký kết xong xuôi, thì một khi phận của Nhị đồ bại lộ, Nhị đồ sẽ trở thành cái đích cho chỉ trích!
Phải cảm ơn Tiểu Khê!
May mà Tiểu Khê!
Thật may khi Tiểu Khê!
Lúc , Phượng Khê đang mắt to trừng mắt nhỏ với lôi kiếp.
Bây giờ lôi kiếp thảm thôi !
Kích thước chỉ to cỡ kim thêu, hơn nữa màu sắc cũng biến thành màu trắng.
Khi , khi đánh Đại hoàng tử, nó đắc ý bay về.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tieu-su-muoi-cho-nhat-tong-mon/chuong-298.html.]
bay nửa đường, nó đột nhiên cuốn khe hở gian.
Rồi nhốt từ đó đến bây giờ.
Tuy nó thể dùng cách tự sát để thoát khỏi đây, nhưng nó dám tay.
Nó chỉ đành chờ bản chậm rãi tan biến.
Chỉ là, nó mơ cũng ngờ rằng bản sẽ gặp Phượng Khê ở trong .
là nghiệt duyên!
Nhìn thấy nó, Phượng Khê lập tức vặn nó thành bánh quai chèo: “Nói, do ngươi giở trò ?”
Lôi - bánh quai chèo - kiếp: “…”
Nếu nó năng lực đó, nó tội gì đây chịu sự bắt nạt của nàng?
Phượng Khê cũng chuyện quan hệ gì với nó, nàng chỉ trêu nó mà thôi.
Đầu sỏ gây tội chắc chắn là quả cầu đen.
Chắc chắn do con hàng hấp thụ quá nhiều Mộng Khí, khiến linh lực d.a.o động.
Quả cầu đen tự bản đuối lý, nên yên tĩnh như gà, sợ Phượng Khê tính sổ với .
Cũng may Phượng Khê trách nó, trái còn an ủi nó vài câu.
Quả cầu đen cảm động đến độ biến thành quả cầu hồng.
Chủ nhân đối xử với nó quá mất thôi!
Vì chủ nhân, nó nguyện thứ.
Dù bắt nó hòa cũng .
lúc , gian đột nhiên méo mó.
Cảm giác choáng váng dữ dội đột nhiên ập tới, trừ Phượng Khê thì những còn đều ngất xỉu.
Phượng Khê dứt khoát vờ ngất theo, khi “ngất”, còn quên nhét lôi kiếp tay áo.
Lôi kiếp cũng phản kháng.
Kích thích!
Kích thích quá !
Không ngờ gặp chuyện kích thích bậc !
Chỉ nháy mắt đó, đám Phượng Khê biến thành trạng thái trong suốt.
Giống như cái Phượng Khê nhiễm khí c.h.ế.t chóc ở hang sâu .
Phượng Khê phản kháng.
Hiện tại vẫn nắm rõ tình hình, hơn hết là nên hành động thiếu suy nghĩ.