Xuyên Thành Tiểu Sư Muội Chó Nhất Tông Môn - Chương 36

Cập nhật lúc: 2025-01-26 02:58:17
Lượt xem: 1,355

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong lúc hai bàn tán tới khí thế ngất trời, một giọng âm trầm đột nhiên vang lên: “Hai đứa vô tri , các ngươi hỏi ý kiến của chủ nhân là mà đòi đào linh thực của ?”

Quân Văn vội vàng kéo Phượng Khê để bảo vệ, gương mặt hiện rõ vẻ đề phòng, cảnh giác.

giọng vang vọng bốn phương tám hướng, căn bản thể xác định vị trí của .

Phượng Khê bĩu môi, đáp: “Ngươi kéo bí cảnh hỏi ý kiến của ? Vốn cũng chẳng lịch sự gì cho cam, ngươi vờ vịt cái gì? Có chuyện thì , đừng vẻ bí ẩn nữa! Nhanh lăn đây cho !”

Quân Văn sắp tới nơi.

Tiểu sư , thế chẳng khác nào đang chọc giận nọ?

Muội sống, nhưng vẫn sống mà.

Đương nhiên Phượng Khê chẳng hề tìm đường c.h.ế.t, nếu gọi là chủ nhân mở cửa cho nàng và Quân Văn Thận Viên, thì chứng tỏ ý đồ gì đó, sẽ dễ dàng g.i.ế.t nàng và Quân Văn.

Quả nhiên, khi giọng rống giận, nó chỉ tung một lưỡi d.a.o gió màu đen chẳng hề lực sát thương về phía Quân Văn và Phượng Khê để cảnh cáo.

Quân Văn nhẹ nhàng hóa giải những lưỡi d.a.o gió màu đen, nhưng vẫn chẳng dám thả lỏng.

“Được , đừng mấy chuyện lãng phí thời gian nữa. Chưa tới hai ngày nữa bí cảnh sẽ đóng cửa, nếu ngươi còn định thì sẽ kịp .”

Dứt lời, Phượng Khê lấy hai quả linh quả khỏi nhẫn trữ vật, đưa cho Quân Văn một quả, bắt đầu cắn răng rắc.

Trừ cảm thán tiểu sư sợ là gì , Quân Văn cũng chẳng nên gì nữa.

lúc , phía xuất hiện một làn sương mù màu đen, trắng đan xen.

“Ta là Hỗn Độn Chi Linh, thể gặp là vinh hạnh trời ban cho các ngươi. Còn mau quỳ xuống dập đầu với ?”

Phượng Khê bật thành tiếng: “Quỳ xuống á? Ta sấp hơn. Khó trách ngươi tên là Hỗn Độn Chi Linh, hóa là đầu não. Chuyện đến nước , ngươi tưởng đoán chuyện ngươi điều nhờ cậy ư? Nhờ thì hạ xuống, nếu ngươi quỳ xuống dập đầu với , thể cân nhắc.”

Làn sương tức tới co giật!

Ngay cả những đốm sương trắng cũng biến thành màu đen.

“Làm càn! Quả là càn! Ngươi tin g.i.ế.t ngươi luôn ?”

“Không.”

Sương mù: “…”

Nhìn tiểu sư nhà nhảy nhót ranh giới của sự sống và cái c.h.ế.t, trái tim Quân Văn kéo lên tận cổ họng, sợ làn sương đột nhiên khó.

, ngoài dự đoán của , làn sương đột nhiên dịu : “Vừa chỉ khảo sát lòng can đảm của các ngươi mà thôi. Không hổ là lựa chọn, quả là dũng cảm.”

“Ta cũng vòng vo nữa, thẳng nhé. Thuở đầu Hỗn Độn linh khí, cũng ma khí, chỉ mỗi khí Hỗn Độn. Sau , khí Hỗn Độn phân hóa thành linh khí và ma khí, mà là Hỗn Độn Chi Linh, hấp thụ linh khí và ma khí mới thể tu luyện .”

“Ta tu luyện ở đây mấy vạn năm , giờ đây linh khí bão hòa, nên cần mau chóng hấp thụ ma khí. Vì thế, các ngươi đưa tới Ma giới để hấp thụ ma khí.”

“Các ngươi yên tâm, sẽ để các ngươi việc công, trái còn trả công hậu hĩnh. Bất kể là tài nguyên tu luyện cơ duyên, chỉ cần các ngươi , đều thể thỏa mãn.”

“Thế nào, đồng ý ?”

Phượng Khê khẽ đảo mắt: “Chỉ đơn giản là đưa ngươi tới Ma giới, yêu cầu kèm theo đúng ?”

“Ừm, thật một yêu cầu, đó là các ngươi dẫn ma khí nhập thể. các ngươi yên tâm, cách giúp các ngươi che giấu, ngoài sẽ phát hiện .”

Phượng Khê lạnh: “Bọn tuyệt đối đồng ý dẫn ma khí nhập thể. Thế , thấy ngươi nhốt ở đây cũng đáng thương, …”

Làn sương cắt ngang lời nàng: “Ta nhốt, chỉ ngoài thôi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tieu-su-muoi-cho-nhat-tong-mon/chuong-36.html.]

Phượng Khê lập tức đầu rời .

Làn sương: “Ơ , ngươi tiếp , coi như gì.”

Không nó sợ , nó chỉ… theo tiếng lòng mách bảo thôi.

Phượng Khê trợn trắng mắt, tiếp: “Ta thể đưa ngươi tới Ma giới, nhưng đồng ý dẫn ma khí nhập thể. Ngươi cũng đừng bàn điều kiện với , bởi bất kể là quá khứ, hiện tại, tương lai, cũng chỉ mỗi mới thể mang theo vật phẩm chứa ma khí bí cảnh .”

“Đừng tưởng ngươi nằng nặc kéo đây, là vì một tấm Huyết Ma Lệnh, ngươi thể ẩn đó, đúng ?”

Lúc khi thấy những cây ma thực , Phượng Khê suy đoán . Sau khi hết lời của làn sương, nàng càng chắc chắn hơn.

Làn sương hoảng loạn: “Ngươi, ngươi ?”

Phượng Khê phớt lờ câu hỏi của nó.

Làn sương lập tức bành trướng, bao phủ Phượng Khê và Quân Văn trong.

Tốc độ của nó cực nhanh, Quân Văn thậm chí còn chẳng kịp phản ứng.

Chỉ chốc lát , làn sương biến thành một quả cầu nhỏ màu đen, đầu còn một cặp sừng nhỏ.

lạnh: “Muốn chống đối ư? Chỉ cần rõ tâm ma của các ngươi, sẽ cách khiến các ngươi khuôn khổ.”

Dứt lời, nó bèn “xem” tâm ma của Quân Văn.

Bộ đồng phục tông môn lấm lem bùng đất, thanh phi kiếm dính m.á.u đỏ, tấm khăn trải giường phủ một lớp bụi dày…

Quả cầu đen: “…”

Loại tâm ma gì thế ?

Thôi bỏ , kẻ cũng chỉ là “tệp đính kèm” mà thôi, cũng cũng chẳng , lướt qua !

Người nó cần khống chế là tiểu nha đầu cơ mà.

Thế mà, nó “xem” tâm ma của Phượng Khê.

Nó thấy Phượng Khê cầm một thứ đồ hình dạng như chiếc ly, bên trong cắm một ống hút dài, mà nàng thì đang thảnh thơi hút từng ngụm.

Dường như cảm nhận điều gì đó, nàng ngẩng đầu hỏi: “Này, ngươi đang dệt ảo cảnh cho đúng ? Thú vị phết nhỉ, ngươi kiên trì thêm xíu nữa nhé, để uống hết cốc sữa !”

Quả cầu nhỏ tức tới độ ngất xỉu.

Còn Phượng Khê và Quân Văn thì “tỉnh” .

Phượng Khê tiếc nuối, nàng vẫn kịp uống hết cốc sữa, vẫn còn non nửa cốc nữa cơ.

Nhìn quả cầu đen đang ngất xỉu, Phượng Khê nhấc chân đá bay, khiến nó cắm phập đống gai nhọn của cây gai thị huyết.

Thậm chí Quân Văn còn thấy những tiếng “phập”, “phập”.

Thê thảm quá!

Lúc , quả cầu đen tỉnh , nó tức giận mắng một chuỗi từ ngữ mà Quân Văn và Phượng Khê hiểu.

, hai đều dám chắc rằng nó mắng thô tục.

Phượng Khê mất kiên nhẫn, nàng gắt lên: “Ta thời gian để dây dưa với ngươi . Nếu ngươi ngoài, đưa tới Ma giới, thì ký khế ước chủ - tớ với , về bán mạng cho . Nếu đồng ý, ngươi ở chỗ tự sinh tự diệt thôi.”

Giọng của quả cầu điên đột nhiên cao vút: “Ngươi bảo ký khế ước với ngươi? Nhà ngươi gương ? Sao mặt ngươi dày thế?”

Phượng Khê lạnh: “Ta hỏi ngươi một cuối cùng, rốt cuộc ngươi đồng ý ? Nếu đồng ý, sẽ lập tức phá hủy Huyết Ma lệnh, chặt đứt hi vọng của ngươi.”

Loading...