Xuyên Thành Tiểu Sư Muội Chó Nhất Tông Môn - Chương 37
Cập nhật lúc: 2025-01-26 03:02:25
Lượt xem: 1,352
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Dứt lời, Phượng Khê rút tấm Huyết Ma lệnh .
“Ta đếm từ một tới ba. Một, hai,…”
Quả cầu đen luống cuống: “Ta ký, ký !”
Phượng Khê cong môi: “Đồng ý từ sớm hơn ? Ký thế nào? Có cần bẻ sừng của ngươi xuống ?”
Quả cầu đen: “…”
Ngươi thử xem những lời là lời một con nên ư?
Ngươi là ký khế ước với , mà chặt thành tám khúc thì !
Quả cầu đen nghiến răng nghiến lợi: “Đợi kết ấn khế ước, ngươi nhỏ m.á.u đó là .”
Dứt lời, giữa hai sừng nhỏ của nó xuất hiện một tia chớp màu đen, dần dần hình thành một đồ án hoa văn phức tạp.
Phượng Khê cảm thấy đồ án quen mắt, dường như giống với đồ án mảnh ngọc mở cửa bí cảnh Thiên Ngân.
Vừa nghĩ, Phượng Khê nhắm mắt cắt đứt đầu ngón tay.
Vì nhắm mắt á? Vì nếu mở mắt, nàng sẽ tay .
Đó là thịt của nàng mà.
Từ tới nay, nàng chỉ tàn nhẫn với khác, còn đối với , nàng … mềm lòng.
Nàng nặn một giọt m.á.u, tới mặt quả cầu đen, nhưng nhỏ m.á.u ngay mà bất chợt hỏi: “Đồ án thật sự là khế ước chủ tớ chứ? Ta là chủ, ngươi là tớ. Ngươi đừng lừa đấy nhé?”
Đôi mắt nhỏ của quả cầu đen khẽ lóe lên, Phượng Khê thấy thì tung chân đá bay nó.
Dám lừa nàng?
Nàng là bà tổ của nghề lừa đảo đấy nhé!
Quả cầu đen tức bực: “Ta do trời đất sinh , ngươi tư cách ký khế ước chủ - tớ với . Dẫu nguyện ý, Thiên Đạo cũng đồng ý cho chúng thiết lập khế ước. Vì thế, mới ký khế ước bình đẳng với ngươi, thì gì sai?”
“Huống hồ, khế ước bình đẳng và khế ước chủ - tớ cũng khác quá nhiều. Điểm khác biệt duy nhất là ngươi c.h.ế.t, sẽ c.h.ế.t theo, nhưng thần thức của sẽ thương nặng. Vì thế, ngươi cần lo sẽ phản bội ngươi. Ngươi ký thì ký, ký thì thôi, cùng lắm thì tới Ma giới nữa.”
Phượng Khê chằm chằm nó: “Nếu điều gì mờ ám, vì ban nãy ngươi ? Chắc chắn ngươi ý đồ khác!”
Quả cầu đen hé răng.
Nó vốn định đợi ký xong khế ước, nó sẽ hả hê chê Phượng Khê dễ lừa.
Kết quả, hiện thực khác xa tưởng tượng.
Phượng Khê hỏi Quân Văn: “Ngũ sư , khế ước bình đẳng đúng như lời nó ”
Quân Văn đờ đẫn đáp: “ , trừ c.h.ế.t theo chủ nhân , thì khế ước bình đẳng và khế ước chủ tớ khác mấy, cũng thể dùng thần thức để trừng trị nó.”
Hắn thầm nghĩ: nếu là , chắc chắn ban nãy ký luôn , chứ nhạy bén như tiểu sư .
Xem , về học hỏi tiểu sư mới .
Nhận câu trả lời khẳng định, Phượng Khê mới chịu ký khế ước bình đẳng với quả cầu đen.
Khi khế ước thành lập, bầu trời bên ngoài bí cảnh phủ kín mây đen, ba tia sét bổ thẳng xuống bí cảnh Thiên Ngân.
Nhóm Tiêu Bách Đạo kinh sợ thôi.
Chẳng lẽ trong bí cảnh con yêu thú cấp cao nào đang độ kiếp? Hay là bảo vật xuất thế?
Bách Lý Mộ Trần ghen tị c.h.ế.t !
Lỡ bảo vật xuất thế, chắc chắn sẽ phần của Hỗn Nguyên Tông ông , bởi trong bí cảnh chẳng lấy một tử của Hỗn Nguyên Tông.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tieu-su-muoi-cho-nhat-tong-mon/chuong-37.html.]
Móng tay Thẩm Chỉ Lan đ.â.m sâu lòng bàn tay, nhưng nàng cảm nhận cơn đau, hiện tại nàng đang cực kỳ cam lòng.
Nếu tại Phượng Khê, cơ duyên chắc chắn là của nàng !
Ánh mắt nàng khẽ lóe lên, với Bách Lý Mộ Trần: “Sư phụ, con thăm Nhị sư .”
Bách Lý Mộ Trần thất thần đồng ý.
Trong bí cảnh, Phượng Khê - Thẩm Chỉ Lan oán hận đang đặt tên cho quả cầu đen.
“Ngươi đời từ thuở hỗn độn, dạng hình tròn, gọi ngươi là… Hỗn Cầu nhé!”
Quả cầu đen: “…”
Ngươi mới là Hỗn Cầu, cả nhà ngươi đều là Hỗn Cầu.
Nó tỏ vẻ thà c.h.ế.t chứ chịu, nhất quyết đòi đổi một cái tên khác.
Vì thế, Phượng Khê liệt kê mười mấy cái tên để nó tự chọn: Nhị Cẩu Tử, Tiểu Ngốc Tử, Tiểu Bạch Si, Tam Lư Tử, Nhị Ngốc Tử,…
Cuối cùng, quả cầu đen cảm thấy cái tên “Hỗn Cầu” khá , nó đành chấp nhận phận.
“Hỗn Cầu, bên ngoài lòng hiểm ác, sợ ngươi lừa, vì thế, ngươi hãy giao tất cả bảo bối ngươi cho giữ giúp cho, sẽ bảo quản ngươi.”
Quả cầu đen: “…” Ngươi là nham hiểm nhất , còn ai hơn ngươi nữa!
“Trừ linh thực và yêu thú trong bí cảnh, còn bảo bối nào khác. Ngươi cũng thấy đấy, chỉ là một làn sương, căn bản chỗ giấu đồ.”
Tuy Phượng Khê nghi ngờ về lời , nhưng dẫu gì cũng ký khế ước, nàng tiện căng quá, vì thế tiếp tục ép hỏi nữa.
Nàng bảo quả cầu đen bám Huyết Ma lệnh: “Ngươi là thứ thể gặp , nên hãy ngoan ngoãn ở yên trong Huyết Ma lệnh . Ta gọi, ngươi cứ coi như bản c.h.ế.t nhé.”
Quả cầu đen: “…”
Nếu thể ngược thời gian, thà c.h.ế.t già trong bí cảnh.
Mà thôi, sống thọ, tai họa sống ngàn năm, theo một chủ nhân thất đức như hơn theo một chủ nhân thánh mẫu nhiều.
Trước khi rời khỏi Thận Viên, quả cầu đen ngẩng đầu lên trung, trong đôi mắt nhỏ xíu thoáng lóe qua sự đau đớn sâu sắc.
Ra khỏi Thận Viên, Phượng Khê với quả cầu đen: “Ngươi đóng gói bộ linh thực cấp cao trong bí cảnh cho , tránh để ngươi ngoài còn nhớ mãi quên.”
Quả cầu đen: “…” Rốt cuộc là nhớ mãi quên ngươi nhớ mãi quên?
Nó trợn tròn mắt, : “Cùng lắm chỉ thể điều khiển yêu thú, để chúng tấn công các ngươi. Còn linh thực thì các ngươi tự đào. Hơn nữa, suy xét tới vấn đề cân bằng hệ sinh thái trong bí cảnh, ngươi thể đào hết linh thực cấp cao trong một .”
Phượng Khê híp mắt chằm chằm nó: “Thế , thế cũng , còn cần ngươi gì? Thà ký khế ước với một con heo, ít nhất nuôi nó lớn còn thể g.i.ế.t thịt.”
Quả cầu đen chọc giận!
“Ta vô dụng ư? Ngươi bản bí cảnh là một thần khí gian hả? Chờ hấp thụ đủ ma khí, chẳng những , mà ngay cả ngươi cũng thể bí cảnh Thiên Ngân bất cứ lúc nào, yêu thú và linh thạch ở đây mặc ngươi lấy tùy thích. Dưới bầu trời , đố ngươi thể tìm đồng đội hữu dụng hơn đấy!”
Dù ký khế ước với Phượng Khê, quả cầu đen cũng chịu thừa nhận bản là linh sủng của nàng, quan hệ giữa hai cùng lắm là quan hệ hợp tác mà thôi.
Phượng Khê: “…?”
Thần khí gian? Có thể lấy linh thạch và yêu thú tùy thích?
Lần kiếm bộn !
“Tiểu Cầu Cầu ái của , ban nãy chỉ đùa với ngươi thôi. Hai ký khế ước, dù ngươi hữu dụng vô dụng thì đều là bảo bối của , quan hệ giữa hai là thiết nhất, ngay cả Ngũ sư của cũng sang một bên.”
Quả cầu đen: “…”
Quân Văn: “…”
Nàng trở mặt còn nhanh hơn lật sách!