Xuyên Thành Tiểu Sư Muội Chó Nhất Tông Môn - Chương 38

Cập nhật lúc: 2025-01-26 03:06:01
Lượt xem: 1,336

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Quả cầu đen lập tức trở nên vênh váo: “Ngươi thì . Có thể ký khế ước với , là phúc tổ mấy đời nhà ngươi đấy.”

Phượng Khê tủm tỉm đáp: “ , đúng . Tiểu Cầu Cầu, trừ bí cảnh , ngươi còn bản lĩnh gì nữa? Nói để mở mang kiến thức nào!”

Lúc quả cầu đen lâng lâng, ngay cả hai cái sừng nhỏ cũng toát vẻ kiêu ngạo.

“Ta nhiều bản lĩnh lắm. Vì thể hấp thụ cả linh khí lẫn ma khí, nên khi ký khế ước với , lúc nào cũng thể hóa trang ngươi thành Ma tộc, đảm bảo ai phát hiện sơ hở.”

“Không chỉ , do khí Hỗn Độn sinh , nên lúc nguy nan, còn thể truyền một phần linh khí và ma khí cho ngươi. Chẳng hạn khi ngươi tới một nơi linh khí, khác thể sử dụng linh lực, nhưng ngươi , nên thể sử dụng tùy thích. Thế nào? Vui đến ngẩn đúng ?”

“Gặp , quả là phúc tổ tám đời nhà ngươi…”

Chờ nó khoe xong, Phượng Khê tiếp tục truy hỏi: “Ngoài mấy thứ , ngươi còn bản lĩnh khác , như thủ đoạn tấn công chẳng hạn?”

Nói tới đây, quả cầu đen khoe càng hăng hơn: “Nhìn thấy sừng của ? Ta thể phóng tia chớp, là tia chớp từ thuở trời đất sơ khai, mạnh hơn lôi kiếp thời hiện tại mấy vạn ! Một khi tia chớp của bổ trúng, đảm bảo sẽ tan thành tro bụi.”

Phượng Khê gật đầu: “Còn nữa ?”

Quả cầu đen tỏ vẻ khoe khoang: “Tạm thời hết . đợi tu vi tăng tiến, sẽ nhiều bản lĩnh hơn, mỗi bản lĩnh đều thể dọa c.h.ế.t ngươi! Vì thế, ngươi nên điều , đừng tưởng ký kết khế ước với thể quát tháo, sai bảo . Nếu chọc giận , sẽ phóng chớp giật c.h.ế.t ngươi.”

Phượng Khê vờ lơ đãng hỏi: “Vậy những bản lĩnh thể sử dụng bất cứ lúc nào ? Hay là hạn chế?”

Đôi mắt của quả cầu đen khẽ lóe lên: “ chút hạn chế. Do vẫn luôn hấp thụ đủ ma khí, nên thể sử dụng quá thường xuyên, hiệu quả cũng… yếu ớt.”

Nghe , Phượng Khê lạnh: “Vậy ngươi kiêu ngạo cái rắm! Nói hồi lâu hóa cũng chỉ là khoác lác. Với trình độ hiện tại của ngươi, đến tháng nào năm nào mới thể để tùy ý hả?”

“Vì thế, ngươi hãy xác định rõ vị trí của . Ngươi là linh sủng của , về cung kính gọi là chủ nhân, nếu , ngươi đừng trách khách khí.”

Phượng Khê khẽ điều khiển thần thức, quả cầu đen lập tức hét thảm thiết.

Lúc nó với vô thức nhận , ban nãy nha đầu thối cố ý!

Vốn nó còn định giấu diếm, định khai sạch “vốn liếng”.

nha đầu thối quá mưu mô, cố ý tâng bốc nó, khiến nó mụ mị đầu óc, dốc sạch “vốn liếng” của mặt nàng.

Quả là đê tiện! Vô liêm sỉ! Không hổ!

Lúc , Phượng Khê còn : “Hơn nữa, ngươi nhận thức rõ về bản . Dẹp cái Hỗn Độn Chi Linh c.hó má sang một bên, hiện tại ngươi yếu như gà, là đồ vô dụng. Ngoài , sẽ chẳng ai thương hại mà ký kết khế ước với ngươi . Vì thế, ngươi nên hết lòng trung thành với , …?”

Nghe Phượng Khê một tràng, quả cầu đen vốn kiêu ngạo chợt trở nên ủ rũ.

Ngay cả cái sừng nhỏ cũng xụp xuống.

, dẫu quá khứ huy hoàng tới thì cũng chỉ là quá khứ, hiện tại nó chỉ thể theo nha đầu thối thôi.

Thương quả cầu đen, nó căn bản đời một thuật ngữ là “PUA”.

Sau khi “PUA”, quả cầu đen ngoan ngoãn khuất phục.

Tuy Phượng Khê ký khế ước với quả cầu đen, nhưng lai lịch của nó rõ ràng, chắc chắn sẽ chỉ đơn giản là lợi dụng nàng để hấp thụ ma khí, vì thế nàng thể đề phòng.

Chứng kiến một loạt hành động của Phượng Khê, Quân Văn cạnh trợn mắt há hốc mồm vì kinh ngạc.

Nếu là , chắc chắn cung phụng quả cầu đen như tổ tông , dẫu nó cũng địa vị lớn, bản lĩnh lớn mà.

tiểu sư thì khác, nàng huấn luyện quả cầu đen, khiến nó ngoan như… cháu trai !

Sau đó, quả cầu đen đưa Quân Văn và Phượng Khê nhổ linh thực cấp cao.

Nó nắm rõ tình hình của bí cảnh như lòng bàn tay, nên chỉ chốc lát , nó chọn một khu vực dày đặc linh thực cấp cao.

Cảm nhận sự tồn tại của quả cầu đen, đám yêu thú bảo hộ rạp mặt đất, run bần bật.

Sự tự tin đả kích của quả cầu đen lập tức khôi phục, cái sừng nhỏ vươn cao lên.

Phượng Khê khẽ lườm nó một cái: “Ngươi tới đây! Dùng sừng đào linh thực !”

Quả cầu đen: “…”

Ngươi đang tiếng đấy ?

Sao thể dùng cái sừng cao quý của để đào linh thực cho ?

Vừa định từ chối, thần thức của nó lập tức cảm nhận một cơn đau khiến nó suýt bật .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tieu-su-muoi-cho-nhat-tong-mon/chuong-38.html.]

Hình như nó rơi tay kế .

Nếu sớm như , nó chẳng thèm ký khế ước với nàng.

Cuối cùng, quả cầu đen triệu hoán một đàn chuột linh.

Loài yêu thú sở thích gặm nhấm linh thực, hơn nữa còn thói quen tích trữ linh thực.

Vì thế, chúng thành thạo trong việc đào linh thực mà hỏng rễ.

Có đàn chuột linh, Phượng Khê và Quân Văn thành rảnh rỗi.

Chỉ cần yên một chỗ để chờ là .

Đột nhiên Phượng Khê cảm thấy đói, nhất là khi thấy linh thực mà đàn chuột linh đưa tới.

Sao trông ngon thế nhỉ?

Nàng khẽ nuốt nước bọt, là nếm thử xem ?

Nàng luôn tin tưởng một đạo lý mộc mạc, rằng: thèm cái gì, cơ thể thiếu cái đó.

Phượng Khê chỉ thoáng do dự, chọn một gốc linh thực dạng cà rốt. Nàng thử cắn một miếng, thấy cảm giác khó chịu, nàng bèn cắn răng rắc.

Sau khi Quân Văn phát hiện , hét lên, giành lấy nửa linh thực mà nàng đang ăn dở.

“Tiểu sư , điên ? Đây là Bạch Diệu Hoàng Cát, ăn sẽ c.h.ế.t đấy. Mau! Mau nhổ !”

Dứt lời, thò tay định móc cổ họng Phượng Khê.

Hiện tại ngoài chuyện , chẳng nghĩ gì khác.

Phượng Khê tránh sang bên cạnh: “Ngũ sư , bình tĩnh , , thật sự mà. Huynh xem, vẫn đang nhảy nhót tung tăng đây .”

“Hơn nữa, dẫu thật sự trúng độc, thì chắc chắn Hỗn Cầu sẽ cách cứu .”

Phượng Khê ngốc, đương nhiên nàng sẽ lấy tính mạng để đùa.

Nếu loại linh thực tên Bạch Diệu Hoàng Cát ảnh hưởng tới mạng nhỏ của nàng, quả cầu đen ngăn cản, cho nàng ăn .

Trong lúc nhất thời, Quân Văn mơ hồ.

Bạch Diệu Hoàng Cát kịch đột, chỉ một miếng nhỏ đủ lấy mạng .

, tiểu sư ăn cả nửa củ, mà chẳng hề hấn gì?

Hay do nhận nhầm? Thứ Bạch Diệu Hoàng Cát!

rõ ràng là nó mà.

Nhân lúc ngẩn , Phượng Khê lấy nửa củ Bạch Diệu Hoàng Cát trong , tiếp tục cắn rôm rốp.

Ăn hết, nàng chọn một loại linh thực đỏ rực, tuốt một nắm lá nhét miệng.

Quân Văn sợ hãi hét lên: “Tiểu sư , thứ kịch độc, thể ăn…”

Phượng Khê cho một ánh mắt an tâm, vẫn ăn ngừng.

Chờ ăn hết, nàng cầm một loại linh thực vẻ ngoài giống cỏ đuôi chó lên ăn…

Ban đầu Quân Văn còn lo lắng, nhưng đó dần c.h.ế.t lặng.

Bởi vì, Phượng Khê chẳng cả, thậm chí gương mặt nhỏ nhắn còn hồng hào hơn, khỏe mạnh hơn.

Hắn còn phát hiện , những linh thực mà Phượng Khê ăn đều là linh thực hệ Thủy. Về những loại linh thực như hệ Mộc, hệ Hỏa, hệ Kim và hệ Thổ, nàng chạm một cây nào.

Rốt cuộc thế?

Phượng Khê nguyên nhân, bởi vì hiện tại ba linh căn trong đan điền nàng đều đang ló đầu , tham lam hấp thụ các nguyên tố tương ứng trong linh thực.

Ngoài , một nguyên tố màu đen cũng chúng hấp thụ nốt.

Phượng Khê suy đoán, lẽ những nguyên tố màu đen là độc tố.

Tuy ba linh căn của nàng kỳ lạ, nhưng ít nhất chúng một ưu điểm, là đảm bảo cho nàng bách độc bất xâm.

Loading...