Xuyên Thành Tiểu Sư Muội Chó Nhất Tông Môn - Chương 48

Cập nhật lúc: 2025-02-04 00:29:59
Lượt xem: 1,230

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phượng Khê cũng chỉ dám thế thôi, chứ nếu thật sự đốt nốt râu còn của Đoan Mộc trưởng lão, đoán chừng ông sẽ tức điên lên mất!

Nàng khẽ đảo mắt, cách !

Nàng chạy tới gặp Tiêu Bách Đạo.

Lúc Tiêu Bách Đạo đang sứt đầu mẻ trán, chuyện vách Vạn Kiếm Bích của Huyền Thiên Tông vẽ một con rùa đen đang nhe răng lan truyền khắp Bắc Vực của giới Tu Tiên, quả là mất sạch mặt mũi.

Điều khiến ông đau đầu nhất là, đối phương thể thần , quỷ vẽ lên vách Vạn Kiếm Bích, chẳng nếu gây bất lợi cho Huyền Thiên Tông thì chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay thôi ư?

Khổ nỗi ông tra tra , mà vẫn chẳng manh mối gì.

khi thấy Phượng Khê tiến , ông vẫn quan tâm hỏi: “Con ở động phụ thương ? Con đấy, nghịch ngợm quá mất thôi, đang yên đang lành đốt râu của Đoan Mộc trưởng lão?”

“Có Tiểu Ngũ xúi dại con ?”

Quân Văn: “…”

Khi đó phạt Vạn Kiếm Động mà, cái nồi vẫn úp lên đầu ?

Sư phụ bất công thôi chứ!

Ngài cứ mãi như thì sẽ mất Tiểu Ngũ đấy!

Quân Văn đang chìm đắm trong nỗi đau của sự bất công, để ý rằng Tiêu Bách Đạo với ánh mắt chỉ hận sắt thành thép.

Quân Văn là thiên phú cao nhất trong sáu đồ của ông, nhưng do tính cách cà lơ phất phơ, chẳng chịu cố gắng gì cả, tu vi vẫn cứ nửa vời.

Phượng Khê vội vàng giải thích để rửa oan cho Quân Văn, đó, nàng : “Sư phụ, ngài đang đau đầu vì chuyện con rùa vách Vạn Kiếm Bích ? Ngài giao chuyện cho con , con đảm bảo sẽ giúp ngài điều tra rõ ràng.”

Chẳng ngờ Tiêu Bách Đạo đồng ý thật.

Một là, hiện tại ông đang tuyệt vọng , mà khi con ở trong cảnh tuyệt vọng, chuyện gì cũng thể thử.

Hai là, từ khi Phượng Khê nhập môn, những biện pháp mà nàng gợi ý cho ông đều hiệu quả.

Vì thế, Phượng Khê cầm lệnh bài chưởng môn, nghênh ngang tiến động phụ để… tiêu hủy chứng cứ!

Quân Văn: “…”

C.on m.ẹ nó! Hắn phục !

Sau khi xóa sạch bức vẽ vách động phụ, Phượng Khê bảo Quân Văn ngoài tìm hiểu tin tức.

Quả nhiên, bức vẽ con rùa nhe răng vách Vạn Kiếm Bích biến mất.

Phượng Khê khẽ chớp chớp mắt, dùng tay trái tám chữ lên vách động:

Trừ ma vệ đạo, Huyền Vũ chúc phúc!

Quân Văn nhanh chóng về báo tin: “Tiểu sư , vách Vạn Kiếm Bích chỉ hiện bốn chữ “Huyền Vũ chúc phúc”, còn bốn chữ “Trừ ma vệ đạo” thì thấy hiện.”

Phượng Khê cảm thấy cả, nàng nghiền đá thành bột che chữ vách động , mãi tới khi dấu vết, nàng mới cùng Quân Văn rời khỏi động phụ.

Lúc , bộ Huyền Thiên Tông nổ tung!

Nếu ban đầu hình con rùa nhe răng là sự sỉ nhục.

Thì hiện tại, bốn chữ “Huyền Vũ chúc phúc” đại diện cho điềm lành, là trời cao ban phúc.

Hóa là họ nông cạn.

Con rùa đó con rùa bình thường, mà là thần thú Huyền Vũ*.

*Huyền Vũ là linh vật thiêng liêng tượng hình con rắn quấn quanh con rùa.

Không của Huyền Thiên Tông dễ lừa, mà do vách Vạn Kiếm Bích thế kiếm và linh kiếm phong ấn, bình thường thể tới gần.

Vì thế, đây thần tích thì thể là gì?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tieu-su-muoi-cho-nhat-tong-mon/chuong-48.html.]

Phượng Khê vốn bịa sẵn cách giải thích, chẳng ngờ là cần dùng tới.

Tiêu Bách Đạo xoa đầu nàng: “Đồ nhi của quả là con cưng của điềm lành.”

Bốn vị phong chủ và các trưởng lão cũng cùng suy nghĩ .

Đứa nhỏ Phượng Khê thật sự khó lường, chỉ dạo một vòng Vạn Kiếm Động và động phụ, thể khiến thần tích hiện .

Ngay cả Đoan Mộc trưởng lão cũng cảm thấy chòm râu của … c.hết ý nghĩa.

Đoán chừng là do Phượng Khê động phụ, nên thần thích mới hiển lộ.

Không thể , xét về khía cạnh nào đó, Đoan Mộc trưởng lão đoán một phần chân tướng.

Lúc , ở nơi cách Huyền Thiên Tông mấy ngàn dặm, một chiếc phi thuyền đang đổi phương hướng.

Trong khoang thuyền, sắc mặt ba vị chưởng môn đều khó coi.

Bởi họ vốn rủ tới chế giễu Huyền Thiên Tông.

Chẳng ngờ, rùa đen biến thành Huyền Vũ!

Sỉ nhục biến thành thần tích!

Mọi chuyện ngoắt ba trăm sáu mươi độ.

Thế là, họ đành nửa đường thuyền, trở về tông môn.

Chưởng môn Hồ Vạn Khuê của Ngự Thú Môn thở dài: “Từ khi nhận Phượng Khê đồ , Huyền Thiên Tông may mắn hết tới khác. Sớm thế , ngày đó giành , nhận con bé tử của Ngự Thú Môn .”

Chưởng môn Lộ Chấn Khoan của Vạn Kiếm Tông cũng gật đầu: “ , sớm tiểu nha đầu thông minh lanh lợi, may mắn như thế, lúc dẫu thế nào, cũng giành con bé về tay.”

Không , chưởng môn Bách Lý Mộ Trần của Hỗn Nguyên Tông cảm thấy họ đang châm chọc , vì thế ông lạnh : “May mắn cái gì, chẳng qua là Tiêu Bách Đạo đang đánh bóng tên tuổi của Phượng Khê mà thôi. Nếu nó may mắn thật, thì chẳng rạn đan điền.”

“Hơn nữa, ở giới tu chân , thực lực quyết định tất cả. Hiện tại Phượng Khê mới chỉ là tiểu phế vật ở Luyện Khí kỳ mà thôi, chẳng là cái thá gì cả.”

Hai Lộ Chấn Khoan và Hồ Vạn Khuê đưa mắt , thầm nghĩ: nhị đồ của ngươi tu vi cao thật đấy, tận tầng sáu Trúc Cơ mà, nhưng vẫn tiểu phế vật Phượng Khê đ.ánh cho thương tích đầy đấy thôi?

nghĩ thì nghĩ , chứ họ miệng, tránh chọc cho Bách Lý Mộ Trần tức giận.

Hai phối hợp chuyển chủ đề.

Hắt xì! Hắt xì!

Phượng Khê liên tục hắt xì hai cái liền. Nàng thầm : c.on m.ẹ nó, ai đang mắng ?

Tuy nàng thành công hóa giải sự kiện rùa đen nhe răng vách Vạn Kiếm Bích, nhưng nỗi băn khoan trong lòng nàng mỗi lúc một lớn hơn.

Bởi, nàng cố ý nhờ Quân Văn vài chữ lên vách tường động phụ, nhưng nó hiển lộ vách Vạn Kiếm Bích.

Cho nên, chỉ chữ nàng tự tay , tranh nàng tự tay vẽ mới thể hiển lộ.

Rốt cuộc là vì ?

Nàng nghĩ nát óc vẫn tìm nguyên nhân.

lúc , quả cầu đen đột nhiên : “Ngươi vẫn tâm trạng suy nghĩ mấy chuyện linh tinh ? Ta thấy mạng nhỏ của ngươi sắp xong đời .”

Nói tới đây, nó dừng nữa. Nó đợi nha đầu thối cầu xin nó.

Phượng Khê mất kiên nhẫn : “Có chuyện mau , rắm mau thả. Nếu ngươi vẫn tiếp tục úp úp mở mở, sẽ chăn thần thức của ngươi, để ngươi tự tự , tự chơi một đấy.”

Lòng phản kháng của quả cầu đen nữa trấn áp, nó rầu rĩ : “Còn cần chắc? Vì đó ngươi khống chế linh lực, dẫn tới bực dọc, bứt rứt? Chẳng vì ba linh căn trong đan điền của ngươi đánh ư?”

“Lần mới chỉ là bứt rứt trong thôi nhé, chừng sẽ ngươi phát điên luôn đấy. Tới lúc đó, ngươi sẽ đổi tên từ Phượng Khê thành Phong Khê (Khê điên*).

* : /fēnɡ/: nghĩa Hán Việt là Phong, nghĩa Thuần Việt là điên.

Phượng Khê: “…”

Loading...