Xuyên Thành Tiểu Thiếp Béo: Ta Đến Để Làm Giàu - Chương 67
Cập nhật lúc: 2025-12-19 01:05:18
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đến huyện thành, những khác vẫn như cũ mở cửa hàng, Quan Hy Nguyệt dẫn Xuân Liễu Thái An Lâu. Hoàng chưởng quỹ cũng đầy vẻ mong đợi, thấy hai giỏ ớt tươi, khỏi yên tâm hẳn. Quan Hy Nguyệt cùng đại đầu bếp, bắt đầu chế biến các món ăn từ ớt.
Trước tiên là ớt xào thịt, ớt xào trứng đơn giản nhất, đó là ớt da hổ và ớt nhồi, Quan Hy Nguyệt còn món ớt giã trứng bắc thảo, lúc mới phát hiện thời đại còn trứng bắc thảo. Nàng âm thầm ghi nhớ trong lòng, trứng bắc thảo cũng là một mối ăn .
Mỗi món ăn đều khiến chưởng quỹ và đại đầu bếp kinh ngạc, hương vị , thật sự chỉ trời mới nên . Ớt mà Quan Hy Nguyệt hái , đều là loại cay nhẹ, hương vị ai cũng thể chấp nhận .
Đại đầu bếp nền tảng vững chắc, liên quan đến lĩnh vực chuyên môn của , nhanh học . Sau mấy thử nghiệm, nhận lời khen ngợi của .
Hoàng chưởng quỹ và Quan Hy Nguyệt thanh toán bạc, tổng cộng sáu mươi cân ớt, tổng cộng ba lượng bạc. Bốn công thức món ăn, tổng cộng một trăm sáu mươi lượng. Quan Hy Nguyệt mày nhíu mắt , hề che giấu sự vui vẻ của . Thời gian gần đến buổi trưa, Quan Hy Nguyệt vẫn rời , nàng xem thử tình hình doanh của mấy món ăn trong tửu lâu.
Quả nhiên, Hoàng chưởng quỹ cũng động thái lớn. Một tấm bảng gỗ lớn đặt , bên dán giấy đỏ, đó tên bốn món ăn . Đồng thời tuyên bố, hôm nay món mới mắt, giảm ba mươi phần trăm, ngày mai khôi phục giá gốc. Tấm bảng đặt ở cửa chính, bắt mắt.
Thêm đó là mấy bạn, mặc trang phục thống nhất, chia thành hai hàng, vỗ tay, hô vang khẩu hiệu một cách chỉnh tề: Món mới mắt, hôm nay giảm ba mươi phần trăm.
Mánh lới giống hệt quán ăn sáng của Quan Hy Nguyệt, cũng quả thực thu hút ít khách.
Có tiểu nhị lanh lợi, giải thích cặn kẽ cho khách hỏi thăm, và đặc biệt nhấn mạnh: Món mới ớt mắt, chỉ Khúc Khánh huyện, ngay cả phủ thành, kinh thành, cũng còn .
Nếm thử món mới và thể diện gắn liền với , giàu trong huyện đều nhất định thử một . Huống hồ, giá món ăn cũng đắt, chỉ ba tiền bạc một món. Ngày mai khôi phục giá gốc, cũng chỉ bốn tiền bạc mà thôi.
Lập tức Thái An Lâu náo nhiệt như chợ rau, mỗi đều bận rộn ngừng. Từng đĩa món mới nối tiếp lên bàn, từng tiếng "tính tiền" vang lên liên tiếp, ngón tay của trướng phòng quầy nhanh chóng gạt bàn tính. Còn ít vội vã đóng gói, ngừng thúc giục, cùng những xếp hàng còn bàn, thật sự náo nhiệt.
Quan Hy Nguyệt mà chút nóng mắt, tửu lâu nếu là của thì bao, một bàn tính hai lượng bạc, một ngày gộp cả bữa trưa và bữa tối, hẳn một hai trăm bàn liên tiếp. Một ngày, sẽ doanh thu ba bốn trăm lượng bạc, trừ chi phí, ít nhất cũng hai trăm lượng bạc lợi nhuận. Ớt năm mươi văn một cân, vẻ đáng giá , nhưng khi qua tay bán như , giá trị lập tức tăng gấp mười trở lên.
Nếu tửu lâu là của , kinh doanh mấy ngày, là thể mua áo giáp chống đ.â.m cho Lăng Cảnh Nhận !
Quan Hy Nguyệt nghĩ miên man, rốt cuộc nên mở một tửu lâu ? Làm nông nghiệp, thu hồi vốn vẻ chậm... hiện tại trong tay cũng chỉ gần ba trăm lượng bạc, một tửu lâu mở là mở ?
Đợi đến khi cơn sốt ớt qua , tửu lâu của liệu ăn ? Hơn nữa, món mới từ ớt , đều bán cho Thái An Lâu , tuy hợp đồng ghi cũng thể bán, nhưng kinh doanh cũng dễ dàng như , một khi bắt đầu cạnh tranh với Thái An Lâu, thể giành bao nhiêu thị phần đây?
Nghĩ kỹ , các điều kiện về mặt vẫn chín muồi, lấy hai ba trăm lượng bạc ít ỏi đang , mà mở một tửu lâu nhỏ, kết quả chắc lạc quan, vẫn nên từ từ tiến về phía thì hơn.
Trên mặt Hoàng chưởng quỹ nở hoa , cảnh tượng thịnh vượng , phá vỡ kỷ lục đó của món cá dưa chua và cà tím trứng muối của . Sau khi hai món ăn đặc trưng đó, việc kinh doanh của tửu lâu lên ít, thêm đó là bốn món mới từ ớt hiện tại, điều ở Khúc Khánh huyện đối thủ. , nhanh chóng truyền tin cho thiếu gia, bảo phái đại đầu bếp từ phủ thành và kinh thành đến học món ăn. mà, ớt để cung ứng đây?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tieu-thiep-beo-ta-den-de-lam-giau/chuong-67.html.]
Hoàng chưởng quỹ vui mừng bao lâu rơi tình thế khó khăn. Quan Hy Nguyệt cùng thương lượng: “Nhìn tình hình , hai giỏ ớt đều đủ, ngày mai sẽ đưa thêm bốn giỏ ớt nữa đến. Lần , sẽ giúp rửa sạch và sơ chế ớt.”
Hoàng chưởng quỹ chú ý đến những chi tiết đó, thấy khả thi, nhưng chút lo lắng: “Vậy theo Quan cô nương thấy, ớt thể cung ứng bao lâu?”
Quan Hy Nguyệt cũng phiền muộn: “Hiện tại chỉ một mẫu đất trồng ớt, Tổ phụ của ước tính, tám trăm cân.”
Một ngàn sáu trăm cân, nếu mỗi ngày cung ứng một trăm cân, thì cũng chỉ thể cung ứng nửa tháng. Huống hồ Quan Hy Nguyệt còn định để một phần, đợi chúng lớn thành ớt đỏ, hái xuống ớt băm. Còn ớt chỉ thiên, nàng cũng định dùng để ớt ngâm.
Hoàng chưởng quỹ quả quyết : “Ngày mai vẫn cứ đưa hai giỏ đến là , chúng chỉ thể cung ứng lượng hạn.”
Xem , đường lối suy nghĩ của thương nhân thiên hạ đều giống , Hoàng chưởng quỹ tuy hiểu lý thuyết “tiếp thị tạo khan hiếm” là gì, nhưng thực tế trực tiếp thao tác.
Trong thôn đương nhiên nguyên liệu cung ứng cho món mới của Thái An Lâu trong huyện thành, kỳ thực là từ chỗ Quan Hy Nguyệt, chỉ là thấy mỗi ngày xe ngựa đến chở hàng, cảm thấy Quan Hy Nguyệt chắc chắn đang phát tài rõ nguồn gốc. Cũng vòng vo hỏi thăm, ngay cả Vương thị Triệu thị cũng hỏi, nhưng vẫn nội tình.
Triệu thị thấy Quan Hy Nguyệt càng ngày càng phát đạt, lén lút xúi giục Quan Mạch Đông: “Con nha đầu , xem nha đầu Hy Nguyệt giỏi giang đến mức nào, con cũng học tập . Con và Dương Đại Nha đang bánh trứng ốp lết ở đó ? Con lâu như , sớm , chúng thể bảo nhà con cũng để bán.”
Vương thị cũng chăm chú Quan Mạch Đông, chỉ cần con bé chịu mở miệng, nhà họ Vương của các nàng cũng thể để bán. Nha đầu c.h.ế.t tiệt Quan Hy Nguyệt , quá giữ của, tiền cùng kiếm chứ, vẫn là cùng huyết mạch! Cũng kéo một chút .
Quan Mạch Đông lập tức mặt đỏ bừng, chính khí lẫm liệt : “Nương, nương đừng hại con nữa, con và Dương Đại Nha đều ký hợp đồng với Hy Nguyệt , nương ? Ấn dấu tay, đến nha môn cũng hiệu lực, nếu chúng con ai mà tiết lộ ngoài, bồi thường cho nàng mười lượng bạc.”
“Cái gì?”
Triệu thị và Vương thị đều giật , con nha đầu c.h.ế.t tiệt , phòng nhà như phòng trộm, tỷ trong nhà còn ký cái hợp đồng c.h.ế.t tiệt gì!
Trần thị lén cả, lạnh : “Các ngươi còn tưởng Quan Hy Nguyệt là cháu gái bảo bối gì , các ngươi đừng hòng hưởng chút lợi lộc nào từ nàng .”
Tuy Quan Hy Nguyệt khiến phiền muộn, nhưng vẻ mặt hả hê của Trần thị càng chướng mắt hơn, Triệu thị cũng chọc d.a.o tim nàng: “Hy Nguyệt của chúng vẫn còn quan tâm nhà đó thôi, xem cái dầu ăn, tóp mỡ mỗi ngày , xem và rượu Tổ phụ nàng nhận , xem nàng tặng vải vóc cho tỷ . Ngươi đóng góp gì cho gia đình hả?”
Trần thị tức giận ưỡn bụng lên: “Ta m.a.n.g t.h.a.i bảo bối cháu đích tôn của Quan gia các ngươi, còn đóng góp gì nữa?”
Triệu thị càng lạnh: “Có cô con dâu nào mà từng mang thai, từng sinh nở? Có gì mà hiếm lạ?”