Tuy Dư Lộ thấy qua nàng ,
nhưng nghĩ đến trong sách miêu tả về nữ nhân ở hậu viện của Tiêu Duệ,
cũng đoán là ai. Đây là Tạ di nương. Cuối cùng hình như
sinh cho Tiêu Duệ một nữ nhi?
Haizz, nhân vật nhỏ quá, cô quên mất.
Dư Lộ Tiêu Duệ nửa bước, lúc cùng Tạ di nương đối diện, cô theo thói quen hướng Tạ di nương .
Tạ di nương nghĩ đến lời của Bạch Lộ, cũng cùng Dư Lộ gần gũi. Vì khẽ mím khóe môi, xem như trả Dư Lộ một cái .
Tiêu Duệ Tạ di nương từ xuống, che giấu vui giữa lông mày, nhàn nhạt ừ một tiếng.
Vì từ hai tản bộ biến thành ba . Tiêu Duệ đầu, Dư Lộ
theo , Tạ di nương kêu Bạch Lộ tìm Hương Lệ ở xa, thì
Dư Lộ nửa bước.
Vân Mộng Hạ Vũ
Cái chút hổ.
Đây là, nam nhân khi ăn xong mang theo hai tiểu thϊếp tản bộ . Hình ảnh thật , Dư Lộ .
“Da của Dư thật , trắng mềm, khiến
hâm mộ.” Tạ di nương phát hiện Dư Lộ hổ, nỗ lực khen ngợi Dư Lộ, công tác ngoại giao.
Dư Lộ: “…” Mình gọi nàng là tỷ tỷ ?
mà cô nhận tỷ tỷ .
Cô , híp mắt cong khóe miệng, nỗ lực cho Tạ di nương một cái mỉm thiện nhất.
Về chuyện của Tầm Phương viện, nhất là chuyện Dư Lộ cùng Tiêu Duệ ở chung
như thế nào, Hương Lê Thạch Lưu cũng , huống hồ là Tạ di
nương. Nàng hiểu cái của Dư Lộ ý gì, là thấy
khen đúng, là khen đủ?
Chỉ cần là nữ nhân đều khen ngợi, Tạ di nương ngừng cố gắng: “Bộ xiêm y của Dư
cũng thật mắt. Dáng thon thả, da
trắng, mặc màu hồng nhạt trông mềm mại.”
Dư Lộ xém nữa
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tieu-thiep/chuong-10.html.]
. Chuyện là , chút đảo loạn tam quan của cô. Ngẫm , chúng là tình địch đó, mà cũng là đầu tiên thấy ngươi,
ngươi tới liền khen đủ kiểu, chẳng lẽ ngươi cùng thành
một đôi bách hợp?
Hơn nữa, cô giống nguyên chủ. Cô
nghĩ kéo hai cái tiểu thϊếp trận doanh của , càng cùng Vương phi và trắc phi so đấu.
Trong thời gian ngắn
, cô chỉ một cái tiểu thϊếp im lặng, đợi lúc nữ chính thượng vị, liền im im cút , mang theo áng mây nào*.
*Không mang theo áng mây nào: đây vốn là một câu thơ. Mây vốn là thể mang , câu ý Dư Lộ sẽ rời phủ một cách tiêu sái, thoải mái.
Vì , Dư Lộ tiếp tục .
Cô cũng tính sẵn, liên minh nhưng cũng tạo thù hận, lát nữa gọi Hương Lê lặng lẽ với Tạ di nương là Tiêu Duệ cho phép
chuyện, chứ .
Tạ di nương thấy Dư Lộ nử nụ hai , đến nỗi nàng cảm thấy sợ hãi.
Này … sai gì ?
Cũng may, lúc Đào di nương tới, hành lễ với Tiêu Duệ: “Thϊếp thỉnh an Vương gia, gia đang tản bộ cùng các ?”
Âm thanh ôn nhu dễ kéo Tạ di nương về tới hiện thực, để nàng thời gian miên man suy nghĩ. Đào di nương đúng là gian trá,
lưng thì gọi là tỷ tỷ, mặt Vương gia thì gọi là
. Thế nào, ngươi là thứ nhất theo Vương gia thì ngươi
giỏi ?
Lúc Tiêu Duệ thầm nghĩ cùng Dư Lộ một chỗ, nhưng một
cái bên trái một cái bên đều mời mà tới, cho kiên nhẫn
của cạn kiệt hết.
mà Dư Lộ một bước kéo Hương Lê
, Hương Lê buộc tiến lên, nơm nớp lo sợ với Tiêu Duệ: “Vương, Vương gia, chủ tử nô tỳ, đột nhiên đau bụng…”
Đau bụng, ăn nhiều cũng đau bụng?
Tiêu Duệ hừ lạnh một tiếng, trực tiếp vẫy tay.
Hương Lê như đại xá, vội vàng hành lễ chạy về, đỡ Dư Lộ rời .