Xuyên Thành Tiểu Thiếp - Chương 100

Cập nhật lúc: 2025-07-29 15:03:29
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cô phát hiện đúng lúc nửa đêm. Bụng thì đau dữ dội, thì cứ toát mồ hôi lạnh. Cũng thể mà đau bụng kinh dữ như .

Tiếng rêи ɾỉ ngừng vì đau đớn của Dư Lộ Trần Chiêu tỉnh giấc. Hắn ngủ chung với Dư Lộ mà là ngủ đất. Cũng may thể , nếu thì chuyện .

Hắn trầm mặc một lát, bỗng dưng dậy đặt tay lên trán Dư Lộ, thấy nàng cũng phát sốt. Hắn còn tưởng nàng đang gặp ác mộng.

"Lộ Lộ, Lộ Lộ, tỉnh ." Trần Chiêu đẩy nhẹ Dư Lộ.

Dư Lộ khó chịu rên nhẹ, tay đặt lên bụng, cảm giác cái gì đó đang chảy . Cô đau thẹn, nhẹ giọng : "Ta , thắp đèn lên . Ta... cần lấy ít đồ."

Trần Chiêu thấy cô đang ôm bụng liền đặt tay lên tay cô, : "Có nàng đang khó chịu ? Là đau bụng hả?"

"Không ..." Dư Lộ sắp lên, "Chàng nhanh đốt đèn !"

Trần Chiêu chỉ đốt đèn, ánh sáng thì mới rõ mặt Dư Lộ . Sắc mặt nàng trắng bình thường, hiểu nhiều mồ hôi, tóc trán và hai tai đều dán hết lên mặt, trông nhếch nhác đáng thương.

Trần Chiêu thấy tim đau nhói, như là búa đập đấy . Nếu do mang nàng , nàng cần gì chịu khổ như . Dù cho kiếp nàng với , nhưng đời nàng chuyện gì hết.

Hắn chỉ báo thù, kiếp nàng c.h.ế.t thảm, quan hệ gì với nàng của kiếp cơ chứ?

Hắn lập tức nhào đến bên giường, trực tiếp ôm Dư Lộ lòng, vội vàng : "Nàng chờ lát, bây giờ mang nàng gặp đại phu! Sẽ ngay đây!"

Trên thuyền đại phu, nhưng may mắn, trong những hành khách . Lúc cháu trai của cụ ông phòng bên đau bụng, tìm đại phu ở phòng tam đẳng mới hơn.

Dư Lộ ôm . Mắt thấy sắp ngoài, cô bực buồn , đưa tay đ.ấ.m n.g.ự.c , sẵng giọng: "Không cần! Không cần!"

Trần Chiêu : "Lộ Lộ, thể giấu bệnh vì sợ."

"Ta ..." Dư Lộ vô lực : "Kinh nguyệt của tới, chút đau mà. Đợi hai ngày là hết, cần tìm đại phu, chỉ cần uống nước đường đỏ là thôi."

Trần Chiêu cứng . Bình tĩnh , mới phát hiện trong khí mùi m.á.u tươi nhàn nhạt. Bỗng nhiên mặt đỏ bừng lên, gì ôm Dư Lộ về giường.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tieu-thiep/chuong-100.html.]

Vân Mộng Hạ Vũ

"Ta tìm nước đường đỏ cho nàng." Hắn .

Giờ đang là hừng đông, đều đang ngủ, tìm ở ?

Dư Lộ vội vàng gọi : "Không , đợi sáng tính. Chàng... lấy bao quần áo của , bên trong cái áo trắng, lấy đến cho ."

Trần Chiêu từng nữ nhân, một việc cũng từng qua. Hắn vội vàng lấy áo trong bọc cho Dư Lộ, thừa dịp Dư Lộ đổi đồ liền .

Dư Lộ chỉ cho là tránh , cũng suy nghĩ nhiều. Lại nghĩ tới mới đồ xong Trần Chiêu liền trở về, còn bưng một ấm tay.

"Trên thuyền nước đường đỏ, nàng uống chút nước ấm ." Hắn , rót cho Dư Lộ một chén. Lúc bưng qua, do dự một lát nửa ôm Dư Lộ lòng: "Nàng uống , chờ thuyền cập bến mua đường đỏ cho nàng."

Dư Lộ cầm cái chén ấm áp, nhẹ nhàng hớp một ngụm.

L*иg n.g.ự.c nam nhân ở phía như lò lửa , giúp cô giảm đau một ít. Cô uống nước, bỗng dưng .

Ở hiện đại, bởi vì vấn đề về thể nên nam nhân cô tiếp xúc trừ bác sĩ chính là bố và trai. Hai đối xử với cô . đó là do tình cảm của nhà, đó là do bác sĩ hòa nhã, sự bụng của họ đều khác với Trần Chiêu. Trần Chiêu, là lạ đầu tiên đối xử với cô.

Hắn giống . Nếu như thật lòng đối xử với cô thì bao. Cô với , mặc kệ đến , trải qua cái gì, chỉ cần đối xử thật lòng với cô, cô liền bỏ qua hết tính toán đó của .

Dư Lộ nhịn , nhẹ giọng : "A Chiêu, đối với quá, ..." Bỗng dưng cô nữa.

Trần Chiêu thấy tiếng nức nở của cô, bỗng nhiên căng thẳng trong lòng.

"Nàng ?" Hắn hỏi.

"Ta sợ." Dư Lộ .

Tay Trần Chiêu bỗng dưng nắm chặt vai Dư Lộ, thấy khó khăn hỏi: "Nàng sợ gì ? Có ở đây mà."

Dư Lộ khổ. Cô : "Ta sợ giống như phù dung sớm nở tối tàn, sẽ dài lâu . Ta sợ, một ngày sẽ đối xử với nữa."

Loading...