Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Trước   nhóc  hoạt bát đáng yêu lắm, giờ  như  đổi thành  khác . Dư Lộ đau lòng vỗ đầu  nhóc, ôm   lòng.
Tôn Vân Hạo dựa  n.g.ự.c cô,  lâu  liền  thấy tiếng , "Trần tỷ tỷ..." Cậu nhỏ giọng : "Ông, ông  mất,  sẽ  bao giờ gặp  ông nữa, đúng ?"
Dư Lộ ôm  chặt hơn, an ủi: "Đừng lo, còn  tỷ ở đây, tỷ vẫn luôn bên cạnh . Ông   đoàn tụ với cha  , bọn họ sẽ vẫn luôn dõi theo ,  nên Tiểu Vân Hạo nhất định  kiên cường,  sống thật  mới ."
Vân Mộng Hạ Vũ
Tôn Vân Hạo  gật đầu, đưa tay ôm Dư Lộ thật chặt.
Đứa nhỏ hôm nay  đả kích quá lớn, Dư Lộ cũng   gì nữa, dỗ  nhóc ngủ xong, cô cởi băng  để bôi thuốc  để nguyên quần áo  ngủ.
Trong hai, ba ngày kế tiếp cô luôn dẫn Tôn Vân Hạo xuất môn từ sớm, cũng   xa mà chỉ tìm sơn động  sườn đất gần đấy để đợi. Dù   thật thì cô cũng   vẻ   tìm  mới .
Tìm hai ba ngày đều  thấy, Tưởng Đại Sơn và Tưởng đại tẩu đồng ý cho cô và Tôn Văn Hạo ở căn nhà cũ đằng , là cho chứ   bán. Người  thấy hai  cô nhi quả mẫu đáng thương,  chịu nhận bạc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tieu-thiep/chuong-109.html.]
Dư Lộ   giá nhà phù hợp là từng nào, nhưng  căn nhà  cũng  quá cũ, nơi đây mua đồ   tiện cho lắm,   cô   trấn  mua đồ cũng  dựa  Tưởng gia, cô vẫn cứng rắn nhét cho họ một lượng bạc.
Theo lý thì giá nhà  chỉ  từng , Tưởng gia   khước từ , mà cũng đang cần tiền nữa, nên nhận lấy. Chẳng qua Tưởng Ngọc Mai  cha  kêu chạy qua mấy  để đưa hai cái chăn,  tặng hai cái chậu, một cái nồi nhỏ, vài cái bát, mấy cái bánh bao đen thùi và một ít bột ngô.
Dư Lộ dẫn Tôn Vân Hạo thu dọn phòng ở, tạm thời ở  nơi .
Hai ngày  Tưởng Đại Sơn sắp  trấn  để mua thuốc dưỡng thai cho Tưởng đại tẩu. Dư Lộ  mang hơn mười đồng tiền qua, ngoại trừ đặt mua ít đồ cần thiết thì còn cố ý kêu  mua ít rau cải trắng và thịt heo, cô và Tôn Vân Hạo cũng cần  bồi bổ nữa.
Giờ đều là Tưởng Ngọc Mai dạy cô nhóm lửa  cơm. Học mấy ngày, Dư Lộ cuối cùng cũng  . Không dám  là ngon, nhưng chỉ cần  thể nấu chín cơm là , Tôn Vân Hạo cũng  ngại. Một đứa bé như  còn chấp nhận , Dư Lộ cũng  tiện   chịu nữa, đồng ý ăn theo.
Người trong thôn đều từ nhà Tưởng Ngọc Mai   cảnh ngộ của Dư Lộ. Đều là  chất phác nên  ai khinh thường hai , ngược , còn  nhà  điều kiện khá hơn chút  tặng ít đồ ăn thì cũng là tặng ít quần áo cũ.
Hôm Tưởng Đại Sơn mang con trai Tưởng Ngọc Đào lên trấn , Dư Lộ đến tìm Tưởng Ngọc Mai, dẫn theo Tôn Vân Hạo luôn kề cận cô, ba  cùng  đến ngọn núi phía  thôn.
Để nhóm lửa nấu cơm thì cần  củi. Mặc dù Tưởng gia  cần Tưởng Ngọc Mai   việc  nhưng nam nhân thì   tiện  cùng với Dư Lộ, nên Tưởng Ngọc Mai liền xung phong  cùng.