Trở về phòng, Hồng Châu hầu hạ Đào
di nương đổi áo, lặng lẽ hỏi: “Chủ tử, ngài  Dư di nương mời Tạ di
nương  ăn điểm tâm để  gì?”
Đào di nương  trầm ngâm,  : “Hay là  mượn  Tạ di nương?”
Hồng Châu gật đầu, : “Nô tỳ cũng thấy thế. Dù Dư di nương  sủng ái
thế nào  nữa thì cũng  bằng Vương phi cùng trắc phi tương lai.
Hay là nàng  nghĩ  khi Vương phi trắc phi  cửa,  liên
minh với Tạ di nương, đến lúc đó   cùng chịu tầm mắt của Vương
phi?”
Dù  nếu  di nương mà  sủng ái, thì chắc chắn là
cái đinh trong mắt của chính thê . Dư di nương   một 
 cái đinh trong mắt, thế nào cũng  kéo theo một cái đệm lưng, đến lúc đó  Vương gia bảo hộ, cũng  tư bản cùng Vương phi chống .
“Phiêu lưu  lớn đấy.” Đào di nương than thở: “ nếu Dư di nương nguyện ý chia một chén súp, thì cơ hội  gặp Vương gia sẽ nhiều hơn, 
khi Vương phi trắc phi  cửa, khả năng mang thai cũng lớn hơn. Đến lúc đó  cái đinh thì cũng sợ gì, Vương gia như cũ che chở, hơn nữa 
thêm đứa bé,  thì cả đời   lo .”
Hồng Châu : “Vậy ngài nghĩ Tạ di nương  đồng ý ?”
Đào di nương gật đầu, : “Không chỉ  nàng , nếu là  thì  cũng đồng ý.”
Hồng Châu  chút lo lắng, “ nếu chỉ  cái đinh mà   chỗ 
thì ? Đến lúc Vương phi trắc phi  cửa, lấy chúng  khai đao thì
  thế nào? Lúc đó nếu Vương gia  che chở, Dư di nương 
 sủng ái mà   năng lực chống  Vương phi, nàng  cũng
 che chở chúng ,  chúng  chỉ  thể mặc cho Vương phi đè ép
?”
Nếu  khi Vương phi trắc phi  cửa cũng   thai
thì thu thập nhiều một ít nhược điểm của Dư di nương, đến khi Vương phi
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tieu-thiep/chuong-12.html.]
 cửa,  hết là quy hàng, đến lúc đó sẽ   cái đinh trong
mắt, mà còn  sự che chở của nữ chủ nhân lớn nhất hậu viện nữa.
“Xe đến  núi  cũng  đường.” Đào di nương  : “Ngày mai chúng  cũng đến chỗ Dư di nương ăn điểm tâm.”
Bên , Tạ di nương đang  đường về thì  Hương Lê  gì, nàng 
suy nghĩ một lúc lâu cũng  nghĩ  nguyên nhân, buồn bực :
“Ngươi , tại  Vương gia   cho phép Dư di nương  chuyện ở bên ngoài?”
Bạch Lộ nghĩ đến bộ dạng vênh váo của Hương Lê, cũng  đoán  bảy tám phần, nhưng  dám trực tiếp  cùng chủ tử
nhà .
“Nô tỳ đoán, chắc do Dư di nương ăn quá no, Vương gia
mất hứng, dù  Vương gia cũng thích nữ nhân gầy chút.” Bạch Lộ :
“Dù thế nào  nữa, nàng  hôm nay kêu  đến giải thích với ngài,
ngày mai chúng   tìm nàng , coi như là  qua   .”
Tạ di nương gật đầu, bỗng nhiên thở dài: “Vương gia đối với nàng , vẫn là khác xa với chúng .”
Nhìn Tạ di nương bỗng dưng cô đơn, Bạch Lộ chỉ cảm thấy chua xót. Người như
Vương gia, ai  thể  thích chứ.  mà    thích, cũng quá khó khăn, chủ tử nhà  tuy , nhưng dạng gì nữ nhân mà Vương
Vân Mộng Hạ Vũ
gia  thấy qua. Kể cả cái vị ở Tầm Phương viện, về tướng mạo cũng
 hề kém chủ tử nhà .
Sau   Vương phi trắc phi, e
rằng còn  những nữ nhân khác nữa, nếu chủ tử mà  nắm chắc bây
giờ, về  chỉ sợ càng khó hơn.
“Chủ tử.” Mặt Bạch Lộ hồng lên, thấp giọng : “Ngài , chúng   nên tìm Dư chủ tử để…hỏi một chút?”
Hỏi cái gì? Tạ di nương nghi hoặc, nhưng  thấy mặt Bạch Lộ càng ngày càng hồng, nàng  bỗng nhiên hiểu .
“Nàng, nàng   thể  cho   ?” Tạ di nương cố nén  hổ hỏi.
Bạch Lộ cắn răng : “Nàng  chỉ  một , cho dù  cưng chiều,   Vương phi trắc phi  cửa, kết cục cũng  . Nếu chủ tử 
thể giúp nàng , nàng  tự nhiên  cho ngài chỗ .”
Tạ di nương  , lập tức siết tay : “Được !”