Xuyên Thành Tiểu Thiếp - Chương 131

Cập nhật lúc: 2025-07-29 22:47:04
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cô khó khăn lên tiếng: "Gia, thϊếp mang theo đứa bé ? Còn ...Tưởng tiểu ca và tiểu Tưởng Ngọc Mai, gia thể tha cho họ ? Đều là của thϊếp, họ phận của thϊếp, cũng vì bụng nên mới giúp thϊếp một phen. Nếu nhờ họ... lẽ thϊếp c.h.ế.t ."

Nếu nhờ họ, lẽ cô Trần Chiêu bắt . Nếu Trần Chiêu bán cô cho Mãn Hương Lâu thì lúc cô đúng là sống bằng c.h.ế.t .

Tiêu Duệ hiệu cho Thôi Tiến Trung, lạnh lùng : "Vậy xem biểu hiện của ngươi!" tách cô với Tôn Vân Hạo , bước nhanh về phía .

"Nương!" Tôn Vân Hạo đề phòng té xuống đất, vội vàng bò dậy đuổi theo.

Tuy Thôi Tiến Trung Tiêu Duệ hiệu nhưng chỉ là đứa bé, nhỏ chân ngắn, thể đuổi theo Tiêu Duệ vẫn đang trong cơn giận dữ chứ. Chỉ một lát bỏ , một nhà Tưởng Ngọc Mai tới.

Tưởng Đại Sơn cõng Tưởng Ngọc Đào lưng, trời tối đường khó , nặng nên cũng nhanh. Tưởng Ngọc Mai ở một bên đỡ tay của ca ca giúp đường, nhưng lúc thấy Tôn Vân Hạo, Tưởng Ngọc Mai giận chỗ phát tiết, thả tay Tưởng Ngọc Đào đẩy Tôn Vân Hạo một cái thật mạnh.

Tôn Vân Hạo chật vật ngã xuống đất, đau đến chảy cả nước mắt, "Ngọc Mai tỷ..."

"Đồ lừa đảo!" Tưởng Ngọc Mai mắng: "Ngươi và ngươi giống , đều là đồ lừa đảo!"

Vân Mộng Hạ Vũ

"Ngọc Mai!" Tưởng Đại Sơn ở đằng kêu nàng.

Lúc Tưởng Ngọc Mai mới giận dữ liếc Tôn Vân Hạo một cái đuổi theo.

Thôi Tiến Trung và thị vệ vội vàng đuổi theo Dư Lộ. Minh Nguyệt vì thương từ nên chậm, cuối cùng tụt đằng với Tiêu Dật.

Nàng thấy , vội vàng đến đỡ Tôn Vân Hạo dậy, "Tiểu , , chỗ nào thương ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tieu-thiep/chuong-131.html.]

Tôn Vân Hạo lắc đầu. Mặc dù thích Minh Nguyệt nhưng bây giờ cả Trần tỷ tỷ bắt, dám biểu lộ điều gì.

"Tỷ tỷ, sẽ thế nào?" Cậu hỏi Minh Nguyệt: "Mẹ ... thể gϊếŧ ?"

Trên mặt đứa nhỏ đều là lo lắng và kinh hoảng, Minh Nguyệt mềm lòng xoa đầu , lắc đầu : "Sẽ , yên tâm ."

Tiêu Dật gần, với ý : "Mẹ ngươi? Ngươi là con hoang do ngươi sinh với ai thế?"

Minh Nguyệt vội che hai tai Tôn Vân Hạo , xoay Tiêu Dật với vẻ giận dữ, "Cửu Hoàng tử, cẩn thận!"

Tiêu Dật ha ha, hiển nhiên thèm để ý.

Tiêu Duệ mang Dư Lộ về nhà Tưởng Nhị Nữu mà đến nhà cũ của nhà Tưởng Ngọc Mai lúc cô ở, thẳng đến phòng ngủ mới thả Dư Lộ , đẩy cô xuống giường.

Dư Lộ ôm cả đường, mặc dù đến mức thở nổi nhưng đúng là khó thở. Bây giờ cô chóng mặt, tự do liền vội vàng hít thở sâu nhiều .

Tiêu Duệ cô, thấy cô bình tĩnh mới : "Ngươi cầu gia tha thứ, cầu gia bỏ qua. Nói nghĩa là ?"

"Vâng." Dư Lộ gật đầu.

Tiêu Duệ đến cạnh giường, kéo Dư Lộ dậy để cô lên, thì xuống đối diện với cô.

"Được." Hắn : "Vậy ngươi cầu thế nào, cầu cho xem."

Loading...