Đối với câu xứng của Minh Nguyệt, Dư Lộ phát biểu ý kiến. Cô lựa chọn để ý tới.
Minh Nguyệt đợi lâu, khỏi chút ngượng ngùng, nhưng nàng ý tưởng chân chính trong lòng. Thứ nhất, nàng sợ nàng trời cao đất rộng. Thứ hai, Dư chủ tử mặt cũng xuất , nàng sợ Dư chủ tử hiểu lầm nàng đang nàng .
nếu , thì cách nào cầu tình. Trước thì Vương phi nàng hầu hạ Vương gia, Cửu Hoàng tử coi nàng như đồ chơi, còn thường thường trêu chọc một ít. Dưới tình huống như , thị vệ nào dám nàng.
Còn nếu cứ như về kinh thành, thông phòng cho Vương gia thì chính là đưa cho Cửu Hoàng tử thông phòng, bên nào cũng điều nàng mong .
Nàng thực sự buộc còn cách nào, dậy quỳ xuống mặt Dư Lộ. Trong lúc Dư Lộ kinh sợ lui về , nàng nhanh chóng dập đầu xuống đất ba cái.
"Cô, cô gì ?" Dư Lộ kêu lên.
Vân Mộng Hạ Vũ
Cũng may sàn xe bằng gỗ, Minh Nguyệt dập đầu tính quá nặng nên cái trán chỉ đỏ lên, rách da.
Nàng ngẩng đầu Dư Lộ, cầu xin: "Dư chủ tử, van cầu ngài hãy giúp đỡ nô tỳ!"
"Cô lên !" Dư Lộ tức giận : "Có lời gì thì lên mà , đừng như . Cô mà như thế , dù chuyện gì đều đồng ý giúp cô!"
Quá dọa ! Đây là nữ chính đó. Mặc dù nhiều chỗ khác với cốt truyện nhưng nam chính thì vẫn đáng sợ như , bên cạnh nữ chính còn thêm một nam phụ là Cửu Hoàng tử, nên hào quang nữ chính là vẫn còn, cô cũng thể thực sự đối địch với nữ chính .
Minh Nguyệt lên, Dư Lộ với vẻ chột , "Nô tỳ, nô tỳ khiến chủ tử ngài sợ, thực sự... Nô tỳ thực sự còn cách nào, ai để cầu nên mới đến cầu Dư chủ tử ngài."
Dư Lộ đành hỏi: "Chuyện gì ?"
Minh Nguyệt : "Nô tỳ, hầu hạ Vương gia."
Ban đầu, nữ chính trong truyện cũng hầu hạ Vương gia, đó ám toán mới vội vàng đưa lăn giường với Vương gia. Đương nhiên, ám toán nàng chính là Vương phi Lâm Thục.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tieu-thiep/chuong-145.html.]
Thật lúc Dư Lộ đến đấy, cô thật tình cảm thấy đầu óc Lâm Thục vấn đề. Người cùng Tiêu Duệ nhiều như , cứ gây khó dễ cho nữ chính chứ, chọn nào nguyện ý thì hơn ? Bởi vì nữ chính là tỷ tỷ thứ xuất của nàng ? đó cũng chỉ là một tỷ tỷ thứ xuất thừa nhận thôi, nàng thấy ghê tởm chứ? Coi như lòng nàng khó chịu thật , thì cũng nên tìm cha nàng gây rối chứ. Nói thật, nữ chính cái gì .
Thảo nào cuối cùng Minh Nguyệt cũng hắc hóa với chủ tử ngày xưa, ngày nay. Lại , nguyên bản trong truyện Minh Nguyệt lương thiện, ngoại trừ đối xử với Lâm Thục , nàng từng hại những khác.
Dư Lộ cũng vì Minh Nguyệt cùng Tiêu Duệ. Thật vì tuy Minh Nguyệt cùng thời đại với cô, nhưng khó , hai đều lòng cầu tiến leo lên của tiểu thϊếp, hai đều nhất lao vĩnh dật*, lên phòng chính ngay từ đầu.
*Nhất lao vĩnh dật: một vất vả suốt đời nhàn nhã.
Không câu thà vợ nghèo còn hơn thϊếp giàu , trong lòng Minh Nguyệt đúng là nghĩ như .
Mà giờ khắc , Dư Lộ khuyên Minh Nguyệt: "Minh Nguyệt , đừng ngươi xứng. Nếu bàn về xuất , thật xuất của cũng kém cỏi. Nếu ngươi mà xứng thì càng xứng . Còn nữa, bây giờ ngươi chỉ là một nha , nhưng theo Vương gia, lưng còn thể dựa chủ tử ngươi, ắt hẳn địa vị trong phủ của ngươi sẽ cao. Nếu sinh con trai, mẫu bằng tử quý, cuộc sống của ngươi cũng sẽ nâng cao thêm một bước. Đây là chuyện đó!"
Nói dối lương tâm, thật trong lòng thoải mái, cho nên Dư Lộ chỉ đến , thật sự thể tiếp nữa.
Minh Nguyệt dám ý tưởng chân chính trong lòng nên nàng chỉ lắc đầu, nhưng thấy Dư Lộ với nàng nữa, nàng buộc hạ quyết tâm, quỳ xuống tiếp.
"Dư chủ tử, nô tỳ trong lòng, cho nên, nô tỳ biện pháp hầu hạ Vương gia!" Không chờ Dư Lộ , nàng cũng vội vàng bán chính .
Dư Lộ khϊếp sợ, lập tức lên: "Ai ? Người trong lòng cô là ai?" Đây là ? Lẽ nào cô xuyên trong quyển sách ? Vì tất cả đều giống như trong truyện, bộ đều sụp đổ ?
Minh Nguyệt gục đầu xuống, tên Trần Bì.
Tuy nàng nhạy bén phát hiện Trần Bì thích hợp, nhưng ngay từ đầu nàng nhắm mục tiêu Trần Bì, với mấy thị vệ khác nàng thèm một cái. Bây giờ ngoại trừ Trần Bì nàng chỉ thể tên Thôi Tiến Trung, nhưng cũng thể nàng coi trọng Thôi Tiến Trung ?
Trần Bì, đây là đường của Trần Chiêu.
Minh Nguyệt coi trọng Trần Bì ? Nàng là nữ chính, cùng nam chính tương tương ái đến lúc đầu bạc, sinh một đống con trai con gái, Vương phi nương nương, nhân sinh thắng mới đúng chứ!