Xuyên Thành Tiểu Thiếp - Chương 155
Cập nhật lúc: 2025-07-30 11:00:55
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tầm Phương viện vẫn như cũ, chỉ đổi từ trời thu sang trời xuân, vạn vật sống , hoa nở chim về, trông đầy sức sống.
Hình như mỗi ngày đều hạ nhân quét dọn phòng, sạch sẽ như vẫn ở, giống như cô từng rời .
Chỉ là dạo quanh viện một phòng, cô thấy những hạ nhân cũ hết.
Dư Lộ hỏi Thôi Tiến Trung: "Mấy Hương Lê, Thạch Lưu ?"
Lúc Vương gia rời khỏi Vương phủ, mấy nha đều nhốt trong sài phòng. Thời gian lâu như chỉ sợ vẫn nhốt. Thôi Tiến Trung suy nghĩ một chút, thấy Dư Lộ sủng ái, lão chủ thả mấy nha , chắc Vương gia cũng đồng ý.
Lão : "Vì ngài ở, tụi nó ở cũng nhàn rỗi nên kêu việc khác. Dư chủ tử ngài nghỉ ngơi , nô tài gọi tụi nó đến đây ngay."
Nói xong, lão bước nhanh cửa kêu múc nước cho Dư Lộ rửa mặt chải đầu, lão thì đến phòng đang nhốt mấy Hương Lê Thạch Lưu.
Lúc Tiêu Duệ vội vã , mệnh lệnh của , Lâm Thục từng mở miệng, ai cũng dám thả mấy nha . Vừa giam là giam đến tháng Hai, Hương Lê và Thạch Lưu đều gầy rộc . Còn Anh Đào, bởi vì đó đánh, còn trị liệu , lạnh đến suýt chết. Hai Hương Lê và Thạch Lưu gõ cửa, nhà Anh Đào cũng cầu xin thì canh giữ mới dám quá mức, mang nàng sang gian nhà bên cạnh.
Điều trị xong, gia đình cũng đưa đồ ăn cho, bây giờ ba thả , chỉ mỗi nàng chỉ ốm mà còn mập lên, còn đến tuổi nữa, nẩy nở hơn chút, trông gầy tong teo như lúc .
Ba nha Thôi Tiến Trung, Dư Lộ tìm trở về, ba đều rơi nước mắt.
Hương Lê vội vã hỏi: "Có Vương gia tha cho chúng ?"
Thạch Lưu hỏi về Dư Lộ: "Dư chủ tử thế nào? Có khỏe ?"
Duy chỉ Anh Đào lau nước mắt, chờ hai hỏi xong mới : "Vương gia phạt Dư chủ tử thế nào? Chúng , chúng cùng phạt ?"
Thôi Tiến Trung ba với vẻ mặt ghét bỏ, vẫy tay đầu : "Dư chủ tử , về Tầm Phương viện , nãy mới hỏi các ngươi thế nào. Các ngươi mau về y phục thường hầu hạ Dư chủ tử."
Đến cửa viện, Thôi Tiến Trung bỗng dưng dừng , đầu cảnh cáo ba : "Cũng đừng trách nhắc nhở. Lát nữa Dư chủ tử mà hỏi, các ngươi đừng chuyện giam. Nếu , để Vương gia thì phạt các ngươi đấy."
Ba nha vội gật đầu về phòng của hạ nhân đầy bụi. Cũng may giờ là ngày xuân, chỉ cần lấy đồ chuẩn sẵn trong hòm để mặc là xong.
Hương Lê là thứ nhất xong, hít một cửa.
Thạch Lưu vội mặc xiêm y , hô tên nàng đuổi theo.
Anh Đào đờ giường, hề động đậy.
Hương Lê Thạch Lê gần như là đến cửa phòng cùng lúc với Minh Nguyệt, chẳng qua hai là từ phòng của hạ nhân ở Tầm Phương viện qua, còn Minh Nguyệt cầm theo bao lớn bao nhỏ từ ngoài .
Thạch Lưu mặc kệ phản ứng của Minh Nguyệt, bước nhanh phòng.
Hương Lê sửng sốt một lát qua, "Sao Minh Nguyệt cô nương cũng tới đây, mấy thứ là gì, để cầm giúp cho."
Minh Nguyệt lắc đầu : "Không cần cần, tự cầm là . Ngươi đừng gọi là Minh Nguyệt cô nương, cũng qua đây hầu Dư chủ tử, đừng khách khí như , cứ gọi Minh Nguyệt là ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tieu-thiep/chuong-155.html.]
Cũng hầu hạ Dư chủ tử? Bàn tay đang đưa của Hương Lê cứng . Không Minh Nguyệt là đại nha của Vương phi , qua đây hầu hạ Dư chủ tử thế ?
Chẳng lẽ việc Dư chủ tử chạy trốn chọc giận Vương phi cho nên phái tới giám thị?
Minh Nguyệt cũng giải thích nhiều, bước nhanh đến phòng chính.
Trong phòng, Thạch Lưu đang ôm Dư Lộ . Nàng dám chuyện giam, chỉ ôm chân Dư Lộ, tủi : "Chủ tử ngài thật là nhẫn tâm mà, là , cũng báo cho tụi nô tỳ một tiếng. Ở bên ngoài ngài sống , chịu nhiều khổ ?"
Nhìn nàng gầy rộc , còn tủi như , Dư Lộ cần hỏi cũng khi cô rời mấy nha sống như thế nào. Cô kéo Thạch Lưu dậy, ấn nàng xuống cái ghế bên cạnh, : "Đừng , chịu khổ gì hết, nhưng mà các ngươi, các ngươi hại ."
Vừa lúc Minh Nguyệt và Hương Lê tiến . Dư Lộ dậy kéo Hương Lê qua.
"Ngươi gầy, ngươi và Thạch Lê đều gầy." Cô , nước mắt rơi xuống, trong lòng vô cùng hổ thẹn, nhưng cô những lời cũng ích gì.
Hương Lê cũng rơi nước mắt. Nàng lắc đầu : "Tụi nô tỳ . Chủ tử trở về là , trở về là ."
Thân là hạ nhân, các nàng tư cách trách cứ chủ tử. Bây giờ cả Vương gia cũng quan tâm, các nàng là hạ nhân, ăn nhiều khổ cũng thể cái gì.
Thạch Lưu cũng sưng cả mắt nhưng khi thấy Dư Lộ cũng , nàng đau lòng , định đưa khăn cho cô. Nàng ngẩng đầu liền phát hiện Minh Nguyệt một bên. Nàng dừng tay , vội vàng kéo tay Dư Lộ, ý bảo Dư Lộ .
Minh Nguyệt đặt đồ xuống đất, đến : "Dư chủ tử trở về là chuyện , các ngươi đừng đau lòng nữa, chúng sẽ hơn."
Dư Lộ lau nước mắt, kéo Minh Nguyệt tới giải thích với Hương Lê và Thạch Lưu, "Sau Minh Nguyệt cũng ở Tầm Phương viện của chúng , các ngươi... các ngươi vẫn giống như , nàng thì chuyên môn quản lý xiêm y cho , mấy chuyện khác cần . Các ngươi thì ngoại trừ xiêm y, mấy cái khác đều như cũ."
Hương Lê và Thạch Lưu , đó gật đầu.
Còn nơi ở của Minh Nguyệt, Dư Lộ để nàng ở phòng , nhưng nếu lấy danh nghĩa trực đêm để ở thì chắc chắn hợp quy củ. Vì cô an bài nàng ở với Anh Đào. Lúc Phúc Quất đến giờ vẫn bù , Minh Nguyệt tới cũng lúc.
Thạch Lưu đưa Minh Nguyệt đến phòng ở, Hương Lê căng thẳng hỏi Dư Lộ, "Chủ tử, Minh Nguyệt là Vương phi cố ý xếp đây để giám thị ngài ?"
Hẳn . Dư Lộ còn Minh Nguyệt dùng lý do gì để tới đây, lát nữa hỏi một chút mới . Cô lý do chân chính , sợ mấy nha sẽ phá hỏng, thế nhưng nếu thì sợ các nàng đắc tội Minh Nguyệt, chịu khổ.
Cân nhắc trong lòng mấy , Dư Lộ quyết định nửa thật nửa giả : "Lát nữa ngươi nhắc nhở Thạch Lưu rằng thể đắc tội Minh Nguyệt, Vương phi an bài nàng qua đây vì Vương gia ý nàng . Các ngươi , phép phá hư chuyện . Trong lòng Vương gia nàng , việc nàng thành của Vương gia chỉ là sớm muộn thôi. Các ngươi nhớ đừng đắc tội nàng , nếu sợ thể che chở cho các ngươi."
Vân Mộng Hạ Vũ
Hương Lê cả kinh, trong lòng bất mãn, nhưng nghĩ đến chuyện gì mà bình thường trở . Nàng gật đầu thật mạnh, ý là nhớ kĩ.
Mặc dù Tôn Vân Hạo mới bảy tuổi nhưng cũng coi là ngoại nam, ai dẫn theo thì hậu trạch . Đến khi Thôi Tiến Trung tới Dư Lộ mới thể hỏi tình huống của Tôn Vân Hạo ở ngoại viện. Lúc ăn trưa, cô lo lắng bên đồ ăn ngon nên kêu Thạch Lưu lấy hai món để tiểu tư ở ngoại viện đưa qua cho.
Tiêu Duệ dùng bữa trưa ở trong cung với Tiêu Dật và Huệ Phi.
Thừa Nguyên Đế nhật lý vạn ky*, nếu cố ý chuyện của , Thừa Nguyên Đế sẽ việc ngoài thật là để bắt tiểu thϊếp về. Cho nên lúc ở Ngự Thư Phòng, Tiêu Duệ khen nhiều, ngay cả Tiêu Dật cùng ngoài, dù gì, một phân tiền cũng đưa , cũng khen mấy câu.
*Nhật lý vạn ky (日理万机): chỉ việc Đế vương ngày xưa sử lý muôn vàn chính sự, chăm chỉ đến cực điểm. Hay hàm ý chủ một quốc gia bao nhiêu công việc quan trọng cần giải quyết.
khi đến trong cung Huệ Phi, vốn đang nhớ con trai út, khi thấy hai đến, bà hỏi han Tiêu Dật ân cần, còn với Tiêu Duệ, đừng hỏi han, ngay cả một ánh mắt bà cũng từng cho.