Trần Chiêu thị vệ bên cạnh , Thôi Tiến Trung bên cạnh Tiêu Duệ, : "Vương gia, thuộc hạ riêng với ngài."
"Vương gia, thể!"
Thôi Tiến Trung lập tức căng thẳng hô lên, hai thị vệ bên cạnh cũng bước lên một bước, chắn Tiêu Duệ.
"Không cần, các ngươi ngoài ." Giọng Tiêu Duệ bình tĩnh, "Mang Trần Bì xuống đánh ngay bây giờ."
"Vương gia!" Mặc dù Trần Chiêu và Trần Bì tình thâm, nhưng dù bắt Trần Bì cũng khó tránh khỏi việc Trần Chiêu sẽ uy hϊếp Vương gia.
Tiêu Duệ lạnh lùng Thôi Tiến Trung, "Đi ngoài!"
Mọi chỉ đành lui xuống, đóng cửa .
Trần Chiêu vẫn đang quỳ. Hắn ngửa đầu nam nhân mặt. Đây là chủ nhân hai đời của , là cho cơ hội sống sót, cho cơ hội thể đường đường chính chính nhiều .
Đời là bất đắc dĩ mới rời . Đời , chỉ thuần phục đó, theo bên cạnh cả đời.
Vân Mộng Hạ Vũ
mà, bây giờ gϊếŧ !
Chỉ vì một nữ nhân mà ai cũng thể lấy chồng!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tieu-thiep/chuong-158.html.]
"Vương gia cảm thấy thuộc hạ uy hϊếp nên mới mang nữ nhân rời ?" Nữ nhân , bây giờ ngay cả tên nàng cũng kêu.
Tiêu Duệ nắm c.h.ặ.t t.a.y vịn vì sự bất kính trong lời của với Dư Lộ, nhưng trong giọng chút vui nào, "Không ?"
Trần Chiêu thể đoán rằng cái uy hϊếp là Dư Lộ , đây là nhất cho cả hai , nhưng giờ Tiêu Duệ rõ ràng tha cho , thì cũng cần nữa.
Hắn giễu cợt, : "Đương nhiên là . Thuộc hạ tội, thuộc hạ đáng chết, nhưng nữ nhân càng đáng c.h.ế.t hơn!"
"Ả câu dẫn thuộc hạ. Ả dạo hoa viên trong phủ, như để vô tình gặp thuộc hạ. Lúc ngoài cầm tờ giấy trong tay là để truyền tin cho thuộc hạ, còn mở cả cửa sổ để hoan nghênh thuộc nhập hương khuê."
"Vương gia, ả câu dẫn thuộc hệ để thuộc hạ mang ả . Ả dễ đổi, hổ, tội đáng c.h.ế.t vạn !"
"Cho nên lúc ở Kim Lăng ngươi mới gϊếŧ nàng?" Tiêu Duệ hỏi.
Trần Chiêu : " , nữ nhân như thế căn bản xứng với Vương gia ngài. Thuộc hạ vì ngài phân ưu nên mới dự định gϊếŧ ả. Vương gia, thuộc hạ một lòng trung thành với ngài, nguyện cả cuộc đời theo ngài, đến c.h.ế.t cũng đổi!"
Tiêu Duệ tức quá hóa . Đây là lý luận gì , là chủ tử Trần Chiêu là chủ tử? Hắn chỉ là hạ nhân mà dám tự tiện chủ ?
"Trần Chiêu, xem ngươi c.h.ế.t thật." Hắn dậy .
Trần Chiêu vẫn ngửa đầu Tiêu Duệ, cũng thấy sợ vì lời của . Ngược , lúc Trần Chiêu càng ân cần khuyên bảo hơn, "Vương gia, ngài vì một nữ nhân như mà gϊếŧ một thị vệ trung tâm với ngài ?"
"Trong lòng ngươi nàng là một nữ nhân như , nhưng trong lòng , nàng là nữ nhân mà yêu." Tiêu Duệ , đó giương giọng kêu với bên ngoài, "Người !"