Xuyên Thành Tiểu Thiếp - Chương 159
Cập nhật lúc: 2025-07-30 11:01:05
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thị vệ nối đuôi , đợi Tiêu Duệ phân phó kéo Trần Chiêu đang quỳ đất lên. Hai thị vệ một trái một kiềm chế , đang định mang ngoài, Tiêu Duệ chợt giơ tay.
Hắn gần, bỗng nhiên rút thanh trường kiếm bên hông một thị vệ .
Trần Chiêu biến sắc. Nếu Vương gia lấy mạng ngay chỗ thì dù cho thì cũng thể sống rời .
Tiêu Duệ căn bản cho Trần Chiêu cơ hội phản ứng, cầm thanh trường kiếm đ.â.m bụng Trần Chiêu. Trường kiếm rút mang theo dòng m.á.u chảy ào ạt. Sau đó Tiêu Duệ ý bảo thị vệ một bên, đợi thị vệ giơ tay trái Trần Chiêu lên, cầm kiếm vạch mạnh lên mu bàn tay Trần Chiêu.
Trần Chiêu kêu rên hai tiếng, sắc mặt trắng trong nháy mắt.
"Dẫn đánh!" Tiêu Duệ ném kiếm .
Tiêu Duệ về phòng đổi xiêm y mới đến Chính viện Lâm Thục.
Mặc dù Lâm Thục sớm đoán sẽ đến, mặc dù sắp đến giờ cơm chiều nhưng nàng hầu hạ Tiêu Duệ ăn nên nàng kêu hạ nhân chuẩn gì, chỉ nghĩ lát nữa đuổi Tiêu Duệ đến ăn ở Tầm Phương viện.
Hai ngay cả động phòng cũng để , Lâm Thục càng cái gì, bầu khí đè nén cổ quái, khiến Minh Hà dâng xong liền sợ đến lui lập tức.
Minh Phương thì ở một bên, dù Minh Hà hiệu bằng mắt cho nàng nhiều nhưng nàng vẫn nhúc nhích tí nào.
Bên môi Lâm Thục treo nụ nhạt, cũng gì nàng .
Tiêu Duệ : "Những ngày qua Vương phi cực khổ . Lúc gia ở đây, trong nhà phát sinh chuyện gì ?"
Lâm Thục : "Chưa từng."
Tiêu Duệ hỏi tiếp: "Vương phi ở Vương phủ quen?"
Lâm Thục trả lời: "Quen ."
Ý đây là chuyện tiếp.
Cả đời Tiêu Duệ, dù thích Dư Lộ cũng từng hạ thấp tư thái mặt Dư Lộ, huống chi là với Lâm Thục, một vô tình. Dù hổ thẹn thì cũng vì Dư Lộ mới , thái độ nàng như , Tiêu Duệ lập tức lên.
Lâm Thục dậy theo, gọi , "Vương gia đây là Tầm Phương viện dùng cơm tối ?"
Tiêu Duệ đầu thản nhiên , "Vương phi còn việc?"
Lâm Thục thoải mái : "Không gì, chỉ là Minh Nguyệt lúc theo thϊếp , Dư di nương Tầm Phương viện quen nàng hầu hạ nên kêu , thϊếp với Vương gia một tiếng."
Trước Dư Lộ còn tâm tư mấy việc , Dư Lộ bây giờ, nàng hận thể một chút sai cũng , phục vụ bản thư thư thái thái mới , nàng mới khả năng chủ động đưa yêu cầu như .
Cho nên, là Vương phi và Minh Nguyệt ý ? Mà bây giờ, Vương phi đang cáo trạng ?
Tiêu Duệ nhíu mày, bảo: "Vương phi thích ? Thế , gia gọi nha về cho ngươi."
Lâm Thục nghĩ đến Tiêu Duệ sẽ như , lập tức lắc đầu phủ nhận: "Thϊếp dám, chỉ là một nha thôi mà. Nàng theo thϊếp đến Vương phủ, đương nhiên sẽ thành hạ nhân của Vương gia, Tầm Phương viện cũng giống như hầu hạ gia, đây là điều nàng ."
Tiêu Duệ thèm nhắc , nhưng bước tới cửa liền sực nhớ quyết định lúc , nãy đúng là quên .
Quay đầu trở , bước cửa, thấy vẻ mặt ghét bỏ của Lâm Thục. Người ở trong phòng chỉ , nên đối tượng Lâm Thục chán ghét là ai cần hỏi cũng .
Vân Mộng Hạ Vũ
"Vương... Vương gia." Lâm Thục hoảng sợ, nặn khuôn mặt tươi sự hoảng loạn.
Tiêu Duệ thầm nghĩ, xem cần hổ thẹn . Hắn thích Vương phi , Vương phi vặn cũng ghét , càng bớt chuyện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tieu-thiep/chuong-159.html.]
"Kể từ hôm nay gia bắt đầu dưỡng bệnh. Sau nếu tới cửa, phiền Vương phi đuổi dùm." Hắn hờ hững .
Dưỡng bệnh? Lâm Thục trợn to mắt Tiêu Duệ, "Vương gia bệnh? Bệnh gì? Đã thấy thái y ? Thái y thế nào?" Lại tiếp: "Sắp đến lúc ngài nghênh trắc phi cửa , nếu ngài bệnh thì ?"
Tiêu Duệ : "Bệnh nhẹ, nguy hiểm đến tính mạng, Vương phi cần kinh hoảng. Còn việc cưới trắc phi thì tạm thời gác , nhọc Vương phi quan tâm, cũng cần mời cô nương Nhiễm gia sang đây."
Hắn xong liền , để Lâm Thục nửa ngày tỉnh hồn .
Tiêu Duệ đến cửa Tầm Phương viện, tiểu thái giám ngoại viện vội vã chạy tới rỉ tai Thôi Tiến Trung mấy câu.
Thôi Tiến Trung bước lên , "Vương gia, đến hai trăm bản Trần Chiêu tắt thở."
Tiêu Duệ im lặng một lát mới : "Mang an táng. Còn bên Trần Bì, thưởng năm mươi lạng bạc, nếu khác trợ giúp cho cũng chớ để ý."
Bên Tầm Phương viện, Dư Lộ gọi đồ ăn. Đã trở về, Dư Lộ nghiêm túc hưởng thụ mới . Lời khó , ở bên ngoài cô đúng là ăn khổ. Mặc dù lúc đó là vì nhịn, nhưng so với ở Vương phủ, thật cảm giác như một trời một đất .
Lúc đương nhiên là bầu trời . Cô gọi liên tiếp mấy món thích ăn.
Lại nghĩ rằng Tiêu Duệ qua đây lúc .
Nếu còn cưới Vương phi, việc qua đây còn thể lý giải . Vương phi , lấy tính tình coi trọng quy củ về trưởng và thứ của , lúc nên qua đây mới đúng chứ.
Dư Lộ dẫn mấy nha đón cửa, đổi xiêm y, cũng cần phiền toái nữa. Chỉ là vì ở, bữa cơm tối lặng im đến mức tiếng kim rơi. Dù Dư Lộ âm thầm cổ vũ bản nhưng bữa tối cũng lòng lắm.
Nhất là khi Minh Nguyệt thấy Tiêu Duệ liền chạy.
Nha đầu đồng ý sẽ suy nghĩ cẩn thận với cô , cố gắng hơn với Tiêu Duệ. giờ thì , Tiêu Duệ đến, nàng là thứ nhất chạy , chẳng giống như lòng cầu tiến gì cả, ngược giống như trốn Lâm Thục, coi cô là bia đỡ đạn.
Dư Lộ buồn bực thôi, quyết định nhất định tìm cơ hội chuyện với Minh Nguyệt.
Ăn tối xong, Tiêu Duệ lôi kéo Dư Lộ tiêu thực mà đuổi ngoài.
"Gia, chuyện gì ?" Dư Lộ vẫn cạnh bàn nhúc nhích. Vừa ăn cơm tối xong, cô dùng đầu ngón chân để nghĩ cũng Tiêu Duệ khả năng ý đó.
Tiêu Duệ gì, kéo tay trái thương của Dư Lộ qua. Vảy kết ở vết thương mu bàn tay biến mất, lộ phần thịt non trắng trắng. Ngón tay của đè xuống vết đấy sờ tới sờ lui.
Không tại , khi ngón tay đang vuốt, Dư Lộ bỗng cảm thấy cả như dòng điện chạy qua, khiến lòng cô run rẩy theo.
Cô vội vàng định rút tay , "Đã , gia, ."
Tiêu Duệ lấy bình ngọc màu xanh lục bên hông , lật tay Dư Lộ , đặt bình ngọc lên, "Mỗi sáng mỗi tối bôi một , mờ sẹo."
Dư Lộ cầm bình ngọc nhỏ lành lạnh, gật đầu.
Tiêu Duệ cô định gì đó, cuối cùng vẫn mở miệng. Nếu quyết định tin thì cần hỏi nhiều. Mà đối với Trần Chiêu, là nam nhân của nàng, Trần Chiêu ức hϊếp nàng, vì nàng mặt thu thập là chuyện nên , cần cho nàng .
Huống chi Trần Chiêu cũng c.h.ế.t . Nói cho nàng nhỡ khiến nàng nghĩ nhiều thêm. Sự âm u và tàn nhẫn của , nàng cần .
Lúc Thôi Tiến Trung tới. Lão mang gối đầu Tiêu Duệ quen dùng lúc ngủ tới, còn sách khi ngủ, thậm chí mang cả bộ văn phòng tứ bảo* dùng để tiêu khiển khi ngủ cùng với một bộ cờ.
*Văn phòng tứ bảo là bốn vật dụng gắn bó mật thiết với những ai việc liên quan đến thư pháp, vẽ hình...Văn phòng tứ bảo bao gồm bút, nghiên, giấy và mực.
Lão dẫn theo Hương Lê và Minh Nguyệt, kêu hai mang đồ của Tiêu Duệ đến phòng ngủ, vẻ giống như về đây sẽ là nơi sinh hoạt của Tiêu Duệ .
Dư Lộ khϊếp sợ. Tuy khi bắt cô nghĩ, nếu Tiêu Duệ ngủ với cô thật thì cũng , dù cô còn hưởng qua tư vị . Trong truyện hình dung như , Tiêu Duệ kinh nghiệm , thể khiến cô cảm thấy khá hơn chút.