Xuyên Thành Tiểu Thiếp - Chương 160
Cập nhật lúc: 2025-07-30 11:01:08
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB
Cập nhật lúc: 2025-07-30 11:01:08
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB
mà, cô nghĩ đến Tiêu Duệ sẽ như . Hắn đưa mấy đồ đến Tầm Phương viện, sẽ khiến Vương phi và trắc phi tương lai hận cô c.h.ế.t ? Còn Tạ Linh Tuệ Đào Xảo Tiên nữa, các nàng cũng sẽ hận cô chết!
Đang yên đang lành, Tiêu Duệ kiếm thêm địch nhân cho cô gì!
"Gia, ngươi, ngươi đây là..." Làm cái gì ?!
Tiêu Duệ bộ dạng hoảng loạn nhưng dám phản đối của Dư Lộ, tâm trạng ủ dột nhiều ngày bỗng nhiên khá hơn chút. Hắn ôn hòa : "Bắt đầu từ hôm nay, gia ở chỗ để dưỡng bệnh."
"Dưỡng bệnh? Ngươi bệnh?" Nhìn rõ ràng là sinh long hoạt hổ, Dư Lộ bệnh chỗ nào.
Tiêu Duệ gật đầu, : " , bệnh, bệnh nghiêm trọng."
Dư Lộ là bất đắc dĩ, "Vậy hẳn xem đại phu chứ. Ngươi là Hoàng tử, là Vương gia, thể gọi Ngự Y. Ngươi... ngươi đến chỗ , cũng đại phu, ..." Ta chỉ trị bệnh cho ngươi , nếu ngươi bệnh truyền nhiễm thì còn dễ lây lan cho nữa.
Tiêu Duệ chỉ án thư* mới mang tới, bảo: "Ngươi mài mực . Lâu ngày chữ, ngượng tay , nếu phụ hoàng phê bình gia mất."
*Án thư: trong mấy phim cổ trang thấy cái trong thư phòng nè.
Được , ngài là gia, ngài cái gì thì là cái đó, phản kháng ! Dư Lộ nhịn giậm chân truy vấn, dậy đến một bên, nhưng mà chuyện mài mực cô thật, đành đưa mắt Thôi Tiến Trung.
Thôi Tiến Trung đành tiến lên mẫu.
là thể hiểu . Dư chủ tử cái gì cũng , yếu ớt, già mồm, còn sống c.h.ế.t mà chạy trốn, , đúng là chút hiền lành, nhưng Vương gia rốt cuộc thích nàng ở điểm nào?
Ai, đáng thương cho hoạn quan của lão, ngoại trừ bộ dáng xinh , lão chả thấy Dư chủ tử điểm gì đáng yêu thích nữa. Kiếp , nếu hoạn quan, lẽ lão sẽ .
Minh Nguyệt và Hương Lê bố trí đồ của Tiêu Duệ xong, hai liếc , sắc mặt Minh Nguyệt thì vui mừng, đáy mắt Hương Lê thì lo lắng. Vừa , Hương Lê Tiêu Duệ đang chữ.
Minh Nguyệt hồ nghi nàng vài , lập tức tìm chỗ , giữ nàng , "Hương Lê, ngươi ? Việc Vương gia đến chỗ Dư chủ tử là chuyện , ngươi giống như đang lo lắng ?"
Hương Lê cũng dám nhiều với Minh Nguyệt, nàng phụ họa , : "Sao , ngươi nghĩ nhiều , đang vui vẻ đấy chứ." Nói xong, nàng bỏ tay Minh Nguyệt , xoay rời .
Minh Nguyệt bất đắc dĩ, nhúc nhích canh bên ngoài. Nàng cũng thể quá, nếu Dư chủ tử sẽ đuổi nàng mất.
Trong phòng, Dư Lộ đang ngừng mài mực, nhàm chán Tiêu Duệ chữ. Nàng tay Tiêu Duệ như . Mười ngón tay trắng nõn thon dài, tư thế cầm bút cũng mắt, còn chữ ...
Dư Lộ năng lực giám thưởng với chữ bằng bút lông. Cô giống trai, cơ hồ là nhân tài loại năng, cũng giống như chị dâu, tuy chị dâu xuất , nhưng chắc chắn cũng là một vô cùng ưu tú.
Bởi vì cô bệnh, cô gần như là cái gì cũng . À , còn một cái, cô đàn piano cực kì , đáng tiếc, ích gì.
Chữ Tiêu Duệ đều là phồn thể, thể cứng cáp mạnh mẽ, hạ bút định, giống như đo đạc qua . Dù là cao thấp các trống, thoạt đều giống như đúc.
Tuy nhiều chữ cô , thế nhưng, chữ vẫn mắt.
Dư Lộ nhập thần, đề phòng Tiêu Duệ bỗng nhiên ngẩng đầu, thấy cô như , hỏi: "Ngươi chữ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tieu-thiep/chuong-160.html.]
Cô đương nhiên là chữ . Mặc dù học nhưng cô ít nhất cũng trình độ trung học, trong nhà vẫn gia sư. Còn nguyên chủ thì cũng chữ, chẳng qua nhiều lắm mà thôi.
Dư Lộ trả lời: "Một ít."
Tiêu Duệ đặt bút lông sang một bên, cũng đặt tờ giấy qua, bày một tờ giấy mới lên, với Dư Lộ: "Vậy cũng chứ? Đến mấy chữ cho xem."
Cô từng luyện bút lông, chắc chắn chữ giống như gà bới cho mà xem. Dư Lộ lắc đầu, chỉ là kịp , Minh Nguyệt bên ngoài nhẹ giọng : "Vương gia, Vương phi phái qua cầu kiến."
Lâm Thục gì?
Vừa nãy còn ghét hy vọng mau mau ?
Tiêu Duệ Dư Lộ, Dư Lộ thèm để ý. Hắn nhanh cửa, bên ngoài là Minh Phương.
Minh Phương thấy , lập tức tiến lên hành lễ thấp giọng : "Vương gia, Vương phi xin ngài Chính viện."
Lúc xin Chính viện?
Tiêu Duệ ngẩng đầu trời, hỏi: "Chuyện gì?"
Minh Phương : "Nô tỳ , Vương phi từng ."
Tiêu Duệ đột nhiên về Minh Nguyệt đang một bên, khoát tay kêu Minh Phương tiến lên, gọi Minh Nguyệt phòng, "Ngươi theo hầu Vương phi từ nhỏ, ngươi cũng lúc nàng ý gì?"
Minh Nguyệt thể đoán . Vương gia thật lâu về, hôm đầu tiên hẳn nên nghỉ ở Chính viện, như nàng mới mặt mũi. mà, cần thẳng ?
Dư Lộ tính của Minh Nguyệt. Nàng cũng sẽ hại Lâm Thục, bây giờ dù tâm tư của Lâm Thục chỉ sợ cũng sẽ .
Cô hy vọng Minh Nguyệt đắc tội Tiêu Duệ, lập tức lên tiếng: "Nàng chỉ là một hạ nhân, nào dám phỏng đoán ý của chủ tử. Không bằng gia xem một chút , lẽ Vương phi chuyện quan trọng gì."
Tiêu Duệ dù đang khắc chế tính tình cũng nhịn trừng Dư Lộ một cái. Ngươi đúng là nghĩ gia, sợ là mộng cũng đuổi gia đúng ?
Dư Lộ ý thức nhiều, lập tức cúi đầu.
Cuối cùng Tiêu Duệ vẫn Chính viện.
Minh Nguyệt ở trong phòng hồi lâu nhưng cũng dám chuyện với Dư Lộ. Nàng vì bản tùy ý thưởng thϊếp nên mới một mực lời về Vương gia mặt Dư chủ tử, nhưng bây giờ chỉ với một câu của Vương phi, Vương gia ngay, nàng thật thể trái lương tâm Vương gia nữa.
Dư Lộ nàng, trong lòng cũng phức tạp. Tiểu thϊếp thể cạnh tranh với Chính thê, cho nên, cô khuyên Minh Nguyệt thế nào đây?
Vân Mộng Hạ Vũ
Không khuyên nữa thì ?
Biết , Tiêu Duệ sẽ yêu Lâm Thục?
Nếu cô ngăn Minh Nguyệt lưng, Lâm Thục tìm trung tâm cho bản , khi nào sẽ tự lên ?
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.