Xuyên Thành Tiểu Thiếp - Chương 164
Cập nhật lúc: 2025-07-30 11:01:19
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lần trốn giúp Dư Lộ hiểu rõ những thiếu sót của bản , nên cô mới hỏi Minh Nguyệt tài nghệ sở trường nào , cô học một chút.
Minh Nguyệt là đại nha cùng xuất giá với đại cô nương phủ Định Quốc Công, tài nghệ sở trường đương nhiên là . Nói thật thì, tố chất tổng hợp mặt của nàng còn mạnh hơn ba Hương Lê Thạch Lưu Anh Đào cộng nữa. Cho nên Dư Lộ dự định học cái gì dễ hơn , đó chính là nữ công.
Xe chỉ luồn kim tự nhiên là cần học. Dư Lộ nghĩ để Minh Nguyệt dạy cô châm pháp đơn giản , đó mới mấy thứ như hà bao, khăn tay đồ trong.
Dư Lộ hùng tâm bừng bừng dự định học thật , đây chính là thứ cơ bản giúp cô sống yên và cơm ăn . Lần chạy , dù Tiêu Duệ bắt cô trở về, ở bên ngoài cô vẫn sống kham khổ. Mặc dù thể rời khỏi Tiêu Duệ và Vương phủ , nhưng nếu thể rời mà thể mang theo tiền tài, chút bản lĩnh, ngoài thể khiến sống khá hơn chút.
Chỉ là cô căn bản cách nào chăm chú học. Tiêu Duệ " bệnh" nên rảnh rỗi, sáng sớm ngày thứ hai liền đến Tầm Phương viện, ăn sáng xong ăn trưa, ăn trưa xong ăn chiều, đúng là ỳ tại chỗ chịu .
Ngay cả thư phòng cũng , cứ cả ngày nương nhờ ở Tầm Phương viện như , Dư Lộ chuyện gì cũng .
Ngay từ đầu là dám . Sau đó là sách, cô ngoan ngoãn một bên gối dựa; chữ, cô
hồng tụ thiêm hương*giúp mài mực; ăn cái gì cô cũng hầu ở một bên.
*Hồng tụ thiêm hương: Chỉ việc thư sinh sách mỹ nữ bên cạnh.
Dư Lộ buồn rầu.
Nhất là đến buổi tối, đêm nay Lâm Thục đến mời, liền thoải mái . Mà tối qua đến chỗ Lâm Thục mà là thư phòng, cả Dư Lộ càng thấy hơn.
Nam nhân bỗng nhiên gần nữ sắc, tín hiệu nguy hiểm!
Minh Nguyệt tới, Dư Lộ để nàng chuyên môn quản xiêm y, cho nên tối nay Tiêu Duệ lưu , nàng liền tiên phúc hậu chạy . Cũng may Hương Lê và Thạch Lưu xứng chức, ở chuẩn hầu hạ Tiêu Duệ rửa mặt.
Sau khi ăn cơm tối, đầu tiên Tiêu Duệ sách nửa canh giờ, đến lúc Dư Lộ buồn ngủ đến gật gà gật gù thì mới cất sách , kéo cô xuống nhuyễn tháp.
Dư Lộ mê man trừng trừng, cao giọng gọi , "Hương Lê, Thạch Lưu hầu hạ..."
Lời còn hết, Tiêu Duệ cắt lời cô, "Không cần, các ngươi mang hai thùng nước nóng đây."
Hai thùng nước nóng! Dư Lộ lập tức thanh tỉnh, trợn to mắt Tiêu Duệ.
Tiêu Duệ đưa tay che mắt cô buông cô đến tịnh phòng.
Dư Lộ ngây , Hương Lê và Thạch Lưu mang hai thùng nước nóng , đó tới với cô: "Dư chủ tử, Vương gia kêu ngài hầu hạ."
Dư Lộ gật đầu. Được thôi, hầu hạ thì hầu hạ .
Lúc cô mới phát hiện nghĩ sai , tắm uyên ương đại chiến ba trăm hiệp với cô. Tiêu Duệ tự rửa mặt, khi rửa xong liền đưa tay , ý là khăn lau mặt.
Dư Lộ lập tức đưa tới.
Rửa mặt xong là rửa chân. Thành Vương gia kim tôn ngọc quý đặt chậu gỗ lớn xuống đất, múc một bầu nước lạnh, đổ nửa thùng nước nóng vô, đưa tay thử, thấy nước còn nóng, đổ thêm nửa bầu nước lạnh, rốt cuộc hài lòng.
Nhìn Tiêu Duệ xuống cởi vớ, Dư Lộ cảm thấy chút huyền huyễn.
Thần sắc Tiêu Duệ như thường, thả chân chậu gỗ, hình như là quá thoải mái, còn khẽ hừ một tiếng, đó mặt Dư Lộ, "Ngươi cũng cùng ngâm."
Ngươi cũng cùng ngâm, là câu trần thuật, mệnh lệnh cho nàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tieu-thiep/chuong-164.html.]
Dù ngâm chân cũng hơn tắm. Dư Lộ lập tức cầm cái ghế nhỏ qua, cởi giày cởi vớ, thả chân chậu gỗ.
Chậu gỗ lớn, chân to của Tiêu Duệ và chân nhỏ của Dư Lộ như ranh giới ở giữa, cách xa.
Cái cũng cả, Dư Lộ nghĩ.
lát , chân Tiêu Duệ dịch lên phía , nhẹ nhàng áp lên chân Dư Lộ. Nóng, bàn chân to ấm áp đặt lên chân cô, phản ứng đầu tiên chính là nóng, chân nóng, khuôn mặt cũng nóng.
Dư Lộ nhất thời cúi đầu, bởi vì đỏ mặt nên cho đối phương thấy. Trong lòng nghĩ, nam nhân đúng là thích
cợt nhả*, đây là đang ve vãn cô ?
*Cợt nhả: trêu đùa một cách sỗ sàng, đắn.
Đáng tiếc cô thích, nếu cô thể càng cợt nhả hơn. Hai thể ganh đua một , xem năng lực tán gái của nam nhân cổ đại mạnh, là bản lĩnh cua trai của nữ nhân hiện đại là cô cao hơn.
Tiêu Duệ chợt hỏi Dư Lộ, "Ngươi cũng tại bệnh?"
Không là bệnh, là giả vờ bệnh ? Dư Lộ phỉ nhổ trong lòng, mặt thì lắc đầu, thấp giọng : "Không , Vương gia Thái y , Thái y thế nào?"
Vấn đề , hôm qua Tiêu Duệ trả lời, hôm nay cũng như .
Tiêu Duệ cổ chân nhỏ nhắn mắt. là mà, thì chân nữ nhân bình thường đều như , thật đưa tay sờ một cái.
Vân Mộng Hạ Vũ
"Ngươi nhanh sẽ ." Hắn trả lời như .
Dư Lộ oán thầm, cũng như .
Cứ như , Tiêu Duệ ở Tầm Phương viện dưỡng bệnh. Chính viện Lâm Thục phản ứng, Tạ di nương Đào di nương xoắn xuýt, nên học Chính viện quản hỏi, là tiểu thϊếp thành thành thật thật, Tầm Phương viện hỏi một chút, quan tâm Vương gia một chút đây?
Đào di nương và Tạ di nương giống Lâm Thục. Không phận giống mà là lòng với Tiêu Duệ giống. Hai vị , ngoại trừ nghĩ sủng ái để thể sống hơn thì vẫn là hai duy nhất trong Vương phủ thật lòng thích Tiêu Duệ.
Hai oan gia tụ đầu, thương lượng xem nên Tầm Phương viện .
Tạ di nương sợ, "Không ! Ta dám quá thiết với Dư Lộ . Lần nàng đào tẩu, Vương gia tới chỗ , suýt chút nữa thì hù c.h.ế.t ."
Đào di nương nhịn bĩu môi "Xì" một tiếng, "Ngươi thì , cái đêm đó Vương gia ở chỗ , cả đêm đều về Dư Lộ. Sau đó bệnh đến nửa tháng , chính là vì sợ đó."
Tạ di nương còn chuyện thật, nhất thời hả hê, "Úi chà, thấy Vương gia Chính viện là may mắn cho ngươi còn gì, tối đó Vương gia gọi nước đến mấy ?"
Đào di nương trợn trắng mắt, "Hắn bởi vì Dư Lộ chạy thoát, ở bên ngoài lâu lắm, lúc về hai đùi đều cứng, ngâm chân nóng đầu gối, thể gọi mấy nước ? Không nữa, cuối cùng nên Tầm Phương viện đây?"
Tạ di nương : "Vậy , gọi Bạch Lộ qua chuyện với Thạch Lưu, đó quyết định ."
Đào di nương cũng biện pháp nào, sợ Tạ di nương lừa , vội : "Ta cũng gọi Hồng Châu qua."
Chỉ là hai nha còn qua, ngày thứ hai Lễ bộ Thị lang liền tự tới cửa.
Lễ bộ Thị lang Nhiễm đại nhân, phụ của trắc phi tương lai Nhiễm Y Vân. Ông tới, phủ mới hiểu , căn bệnh Vương gia gieo họa cho nào.
Thời gian cưới trắc phi sắp đến, Vương gia đang chữa bệnh, trắc phi còn thể cưới ? Vương phủ phản ứng, Thánh Thượng hạ chỉ, chỉ sợ Nhiễm gia huyên náo đến long trời lở đất ?
Nếu , Nhiễm đại nhân cũng coi như là cha rể của Vương gia, tại chạy tới cửa thúc giục gì chứ?