Xuyên Thành Tiểu Thiếp - Chương 167
Cập nhật lúc: 2025-07-30 11:01:27
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tiêu Duệ đầu Dư Lộ, đưa tay vẫy hai cái, "Bệnh phương diện nào?"
Lời của Nhiễm Trần Lý hiểu, chớ là Dư Lộ cũng hiểu đấy chứ?
Dư Lộ gần một chút, đưa tay cho , đồng thời cũng kịp nhận dù bệnh thật , cô cũng thể hỏi đến. Nếu là thật, là ảnh hưởng đến mặt mũi của Tiêu Duệ . nếu là giả, cô hỏi Tiêu Duệ liền chứng tỏ với cô thì đây?
"Chính là bệnh khiến Nhiễm đại nhân gả con gái cho ngươi ." Dư Lộ cố gắng khiến trông thật ngây thơ, rành thế sự.
Đáng tiếc, cô quan sát chỗ giữa hai chân Tiêu Duệ hai . Tiêu Duệ mắt mù, đương nhiên Dư Lộ nghĩ đến chỗ nào. Sắc mặt như thường, đưa tay vẫy hai cái với Dư Lộ.
Thật Dư Lộ cách gần, thể trực tiếp kéo Dư Lộ, nhưng thích dùng cách như để Dư Lộ tự đưa tay .
Dư Lộ đành thuận theo ý .
Hắn kéo tay Dư Lộ, bỗng dưng chút buồn vô cớ. Làm như , đáng ? Hắn Dư Lộ một cái thật sâu, như , hẳn là đáng ? Sớm muộn gì nàng cũng sẽ đang gì, tâm tư của ?
Có lẽ ánh mắt của quá dịu dàng, lẽ sự chờ đợi đáy mắt quá mãnh liệt, Dư Lộ đột nhiên cảm thấy mặt nóng. Cô giật giật tay, như Tiêu Duệ cầm hết tay cô, nhưng cô căn bản thể động đậy . Khí thế của cô lập tức yếu , cúi thấp đầu xuống.
Tiêu Duệ nắm tay thật chặt, đó đưa tay còn lên sờ tóc Dư Lộ, búi tóc của cô chút tán loạn. Hắn nhíu nhíu mày, suy nghĩ một lát, đột nhiên mở miệng: "Vì chuyện nãy hả? Có đυ.ng nơi nào ?"
Dư Lộ vội lắc đầu, nhỏ giọng : "Không ."
Tiêu Duệ sờ chỗ tóc rối, ấn hai cái nhưng , trực tiếp rút sợi tóc rối , nhưng rút xong thì nên để chỗ nào, nếu kệ nó thì trông bộ kiểu tóc đều đúng.
Hắn bỗng thả tay đang nắm tay Dư Lộ , vỗ vỗ vai cô, "Đi thôi, kêu đến giúp ngươi chải đầu ."
Dư Lộ cảm thấy xong . Tiêu Duệ vuốt tóc cô, xoắn xuýt với tóc của cô, rõ ràng là việc hết sức ngây thơ nhưng cô thấy tay cực kì dịu dàng, như là sợ cô đau . Sự cẩn thận khiến lòng cô khỏi nổi lên từng gợn sóng.
Hắn để cô , cô lập tức dậy, đến lúc sắp phòng ngủ mới nhớ "Ừ" một tiếng.
Tiêu Duệ bóng lưng của cô, cong môi .
Minh Nguyệt xung phong nhận việc chải đầu cho Dư Lộ, đồng thời cẩn thận tìm hiểu tin tức, "Dư chủ tử, hôm nay phụ của Nhiễm Nhị cô nương sang đây để thúc giục hôn sự của Vương gia với Nhiễm Nhị cô nương ?"
Dư Lộ nàng, chỉ hỏi ngược : "Sao thế, cô tò mò ?"
Minh Nguyệt sợ Dư Lộ cho rằng nàng giúp Lâm Thục thám thính, vội vàng giải thích: "Không do tò mò, chỉ là cảm thấy, hình như Vương gia vì chủ tử ngài nên mới kéo dài thời gian nghênh Nhiễm Nhị cô nương cửa."
Không , Vương gia của các ngươi đang kéo dài, trực tiếp thành .
Dư Lộ trầm ngâm, chẳng lẽ Tiêu Duệ sợ . Chuyện mất mặt như mà truyền , dù cho đến bây giờ đều để ý đến địa vị, nhưng dù cũng đủ để ném hết mặt mũi của một nam nhân. Còn , thành với trắc phi, Nhiễm gia sẽ gì với Nhiễm Nhị cô nương đây. Phụ nàng ... trông cũng giống như .
Dư Lộ tò mò suy nghĩ của Tiêu Duệ, cũng tò mò cách giải quyết của Nhiễm Trần Lý.
mà, cô lập trường của dễ để hỏi về việc .
Minh Nguyệt tình huống cụ thể, thấy Dư Lộ trả lời, đoán Dư Lộ lọt lời , vội vàng tiếp: "Dư chủ tử, nô tỳ cảm thấy Vương gia đối xử với ngài thật sự , ngài định..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tieu-thiep/chuong-167.html.]
Dư Lộ bỗng đầu trừng nàng, để nàng tiếp .
"Minh Nguyệt, cô đừng mấy lời nữa. Cô tin sẽ mê choáng cô đưa cô lên giường Vương gia ." Dư Lộ uy hϊếp Minh Nguyệt. Trong truyện, đây chính là việc Lâm Thục với Minh Nguyệt, chẳng qua với điều kiện là chuốc say Tiêu Duệ .
Mặc dù Dư Lộ đang đùa nhưng Minh Nguyệt vẫn sợ đến trắng cả mặt, tay cũng run run, chiếc lược rơi xuống đất.
"Đi ngoài , để tự ." Dư Lộ cũng giải thích, trực tiếp đuổi .
Lúc bởi vì chạy trốn nên cô triệt để học hết cách nữ nhân cổ đại mặc quần áo và chải đầu, cho nên chuyện chải đầu phiền toái , nha cô vẫn thể khá.
Chính viện Lâm Thục cũng tin, chỉ là nàng đại khái đoán ý đồ đến đây của Nhiễm Trần Lý, nhưng Nhiễm Trần Lý câu trả lời thế nào, nàng cũng .
Nàng gọi Minh Hà tới, "Ngươi đến Tầm Phương viện, mang qua đó mấy phần điểm tâm phòng bếp mới , đó hỏi Minh Nguyệt xem Vương gia trả lời Nhiễm đại nhân thế nào."
Minh Hà chút do dự. Nàng và Minh Nguyệt là tỷ lớn lên với từ nhỏ, hỏi như , chẳng coi nàng thành mắt ngầm của Chính viện ? Nếu như , Dư chủ tử dám dùng nàng nữa? Không niềm tin của Dư chủ tử, nàng cũng sống ở Tầm Phương viện , mà điều học thì càng học .
"Vương phi, hỏi Minh Nguyệt như thể khiến Dư chủ tử nghi ngờ ?" Nàng : "Nếu Dư chủ tử nghi ngờ, chỉ sợ Minh Nguyệt sẽ nhiều bất tiện."
Lâm Thục để trong lòng, "Không , ngươi lén lút qua đó hỏi, cũng định gì, chỉ để yên tâm mà thôi."
Minh Hà yên lòng, thấy thái độ của nàng kiên quyết, ngoài. Chỉ là Minh Nguyệt cũng , đương nhiên thể mang tin tức ích gì về cho nàng .
Lâm Thục khỏi buồn bực : "Nha đầu Minh Nguyệt , thủ đoạn đúng là mà." Nàng phân phó Minh Hà, "Vậy , ngươi phái qua Nhiễm gia hỏi thăm chút. Không Vương gia trả lời thế nào, trong lòng luôn lo lắng."
Nếu như lúc , Minh Hà còn dám lắm miệng hỏi một câu vì , nhưng từ lúc đến Thành Vương phủ, tính tình Lâm Thục đổi quá nhiều, nàng cái gì cũng dám hỏi, chỉ gật đầu.
Nhiễm Trần Lý về nhà, lập tức gọi phu nhân phòng. Hai nhỏ gần nửa canh giờ, cuối cùng đến phòng Nhiễm Y Vân.
Nhiễm Y Vân thấy phụ và mẫu đến thì hết sức kinh ngạc, nghênh đón hai phòng nghĩ thầm cuối cùng là chuyện gì. Nàng lớn như , đây là đầu tiên phụ nàng đến phòng của nàng.
Nhiễm đại nhân tiện những lời với nữ nhi, chắp tay lưng xuân sắc trong sân. Nhiễm phu nhân kéo tay của nữ nhi, nỡ thấy may mắn, "Vân Tỷ Nhi, hôn sự của con và Thành Vương, thành."
Nhiễm Y Vân lập tức ngây ngẩn cả , tiếng như chặn ở cổ họng, một lát mới lớn giọng nên lời, "Vì ? Là Thành Vương cự hôn ? Con và chính là do thánh chỉ tứ hôn, dám?"
Nhìn con gái kích động như , Nhiễm phu nhân vội vàng giải thích, "Không , là Thành Vương cự hôn. Là, là quyết định của phụ con, thể đẩy con hố lửa !"
Lời của mẫu khiến Nhiễm Y Vân thấy mơ hồ, "Nương, ngài đến cùng cái gì, hố lửa gì chứ, Thành Vương phủ là hố lửa ? Đây chính là Vương phủ, con gả qua chính là trắc phi, ngài đây là mối hôn sự ? Lại , coi như Thành Vương phủ là hố lửa, phụ cũng thể đồng ý , nếu , Hoàng thượng mà thì sẽ giáng tội nhà chúng đó!"
Vân Mộng Hạ Vũ
Nhiễm phu nhân thở dài, kéo nữ nhi đến rỉ tai nàng mấy câu.
Sắc mặt Nhiễm Y Vân đầu tiên là đỏ lên, đó từ từ trắng . Nếu phương diện của Tiêu Duệ thật sự , đúng là thể gả. Một trắc phi, hài tử, đời còn trông cậy cái gì chứ?
" mà nương, Thành Vương sủng ái một tiểu thϊếp họ Dư ? Nghe là từ trong cung, thích lắm. Nếu thì sủng ái tiểu thϊếp như ?" Nhiễm Y Vân cảm thấy đúng lắm. Ngày nàng ở Thành Vương phủ, cũng thấy Thôi Tiến Trung tự cùng nữ nhân .
Hơn nữa nữ nhân còn trốn bắt trở !
Lời , nàng cũng dám thẳng.
Nhiễm phu nhân nên giải thích thế nào, bà cũng nghi hoặc một chút. Nhiễm Trần Lý thấy thế, đành tới, chỉ thê tử và con gái, cực kì bất đắc dĩ, "Hai các ngươi đấy, thật là... thật là tóc dài kiến thức ngắn!"