Nhiễm Y Vân  phục  phụ . Nàng là   chân tướng mà  ngoài   đấy!
Nhiễm Trần Lý   cách nào, đành  : "Ta là  hồ đồ như  . Không  chứng cứ,  sẽ qua quýt  quyết định ?"
Nhiễm phu nhân vội lắc đầu, bà đương nhiên tin tưởng phu quân .
Nhiễm Y Vân  phồng má lên, vẫn   thuyết phục.
Nhiễm Trần Lý đành  mở cửa  một cái, kêu nha  trông coi cho thật   mới về phòng hạ giọng  với nữ nhi: "Chính miệng Thành Vương thừa nhận phương diện  của   ! Một nam nhân, nếu   thật,     như ? Hắn cũng  lòng ,    lỡ con, cũng   đối nghịch với phụ  đó! Còn nữ nhân mà con ,  thấy tám phần mười là   tìm để giúp  che giấu tai mắt mà thôi. Hôm nay    vui liền hất nữ nhân  , con thấy  hất  con  bao giờ ?"
Nhiễm phu nhân đỏ mặt, Nhiễm Y Vân lắc đầu.
Nhiễm Trần Lý tiếp tục : "Ta còn   rằng, Thành Vương và Thành Vương phi đến nay vẫn  viên phòng nữa! Nếu  gả con qua đó, con nghĩ xem ngày  của con    ?"
Chắc chắn là  !
Hai mắt Nhiễm Y Vân bỗng nhiên đỏ lên, bắt lấy cổ tay Nhiễm Trần Lý, "Phụ, phụ ,  nữ nhi    đây, nữ nhi    đây chứ!"
Nhiễm phu nhân thấy con gái , lập tức đỏ mắt  Nhiễm Trần Lý. Nhiễm Trần Lý vỗ vỗ thê tử  vỗ vỗ con gái,   quyết định của : "Con cũng  bệnh , kéo  ba, năm ngày liền  với bên ngoài con  bệnh nặng nên  . Con còn nhỏ,  về nhà cũ tránh tiếng gió cái , qua hai năm  về kinh,  là chất nữ* của  con, trở về  phụ  tìm  khác cho con!"
*Chất nữ: cháu gái.
Nhiễm phu nhân vội vàng bổ sung: "Không  Vương phi thì cũng   Hầu phu nhân!"
Nhiễm Trần Lý nghĩ đến lời ám chỉ của Tiêu Duệ. Nếu   hỗ trợ, nếu Tam nữ nhi  thể gả cho Thụy Vương  trắc phi, về   thể kêu nó kiếm mối hôn sự cho Nhị nữ nhi, hẳn cũng  kém lắm.
Ông gật đầu, coi như là lời hứa với con gái.
Nước mắt Nhiễm Y Vân rơi xuống, lau một cái,  nhào  lòng Nhiễm phu nhân.
Nhiễm Y Vân  bệnh. Sau khi Thành Vương Tiêu Duệ  bệnh, nàng cũng  bệnh. Bệnh  khí thế hung mãnh, chỉ mới ba ngày, một nữ lang hoa quý  hương tiêu ngọc vẫn*.
*Hương tiêu ngọc vẫn: cách  hoa hòe của chết, thường dùng cho mấy cô gái trẻ .
Tin tức truyền tới Vương phủ, Tạ di nương và Đào di nương cũng  dám đến Tầm Phương viện nữa. Mà Chính viện Lâm Thục   xong, trong lòng liền dâng lên ý sợ hãi. Vương gia vì nữ nhân ở Tầm Phương viện,  khiến Nhiễm đại nhân gϊếŧ con gái ruột thịt!
Hôm nay   thể vì nữ nhân  mà gϊếŧ trắc phi, ngày mai thì ,  thể vì nữ nhân  mà gϊếŧ luôn Vương phi của  ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tieu-thiep/chuong-168.html.]
Lâm Thục sợ, lập tức phái Minh Hà đến đưa tin cho Tiêu Duệ, mẫu  nàng sắp sinh, nàng  về nhà  đẻ ở mấy ngày, đợi mẫu  nàng sinh xong   về.
Tiêu Duệ  hào phóng, giơ tay lên cho phép.
Minh Hà hành lễ, vội lui xuống.
Thời gian cưới trắc phi của Tiêu Duệ  qua hai ngày. Trời ấm hơn một chút,  lúc nóng đến mức hận  thể cởi thêm một lớp áo.
Dư Lộ  sợ nóng nên mặc cũng nhiều, nhưng thấy thái độ Tiêu Duệ lạnh nhạt, nghĩ ngay cả Lâm Thục đều dọa chạy, cảm thấy trong lòng phát lạnh. Rõ ràng mấy ngày nay   quen  , nhưng lúc    dám tới gần .
Người ...
Cô còn tưởng    đáng sợ như , ít nhất,   khoan dung với cô. Mà với mấy  Hương Lê Thạch Lưu,  cũng   hạ độc thủ. Ngay cả với hai   Trần Chiêu, cô lén hỏi Minh Nguyệt,   cũng chỉ là đuổi  khỏi phủ, trả thêm một khoản trợ cấp mà thôi.
Cô đều cảm thấy trong truyện quá  đáng tin, tâm địa Tiêu Duệ vẫn luôn  , nhưng bây giờ,  bức cha ruột   gϊếŧ con gái của ? Tuy cô  tin, nhưng ngay cả Lâm Thục cũng  dọa chạy, dù cô   tin cũng  tin.
Được , tuy chuyện  đáng trách nhất là Nhiễm Trần Lý Nhiễm đại nhân, nhưng mà, nhưng mà cô vẫn cảm thấy Tiêu Duệ  đáng sợ. Cho dù cảm giác    như  là vì cô, nhưng cô vẫn cảm thấy sợ. Loại thích  khiến    chút kinh hồn bạt vía.
Năng lực biểu diễn của Dư Lộ vẫn giống như  , nhưng Tiêu Duệ bây giờ  tinh mắt hơn   nhiều . Tuy Dư Lộ cực lực giả vờ giống như những lúc bình thường nhưng  vẫn cảm giác  cô đang sợ .
Hắn vốn đang đánh quyền ở trong sân, trở về định tắm rửa một cái, nhưng thấy Dư Lộ như ,    nữa mà là  xuống ghế, vẫy tay với Dư Lộ.
Hiện tại Dư Lộ cảm thấy   đáng sợ, lập tức nhảy tót đến bên cạnh , "Gia  gì phân phó?"
Tiêu Duệ đặt tay lên đầu gối, nhướng mày  Dư Lộ, "Sao thế? Gần đây hình như ngươi  sợ gia?"
"Không !" Dư Lộ lắc đầu, chắc như đinh đóng cột.
Tiêu Duệ rũ mắt  tay và váy Dư Lộ, "Tay ngươi đang run, chân cũng đang run."
Hả, rõ như  ? Dư Lộ vội khép chân , "Thật  !"
Vân Mộng Hạ Vũ
Tiêu Duệ bỗng  gần, Dư Lộ sợ đến ngửa về . Tiêu Duệ vội vàng  dậy đưa tay đỡ, ôm cô  nửa vòng thì hai  mới  định .
Không  ngã sấp xuống, Dư Lộ  vỗ n.g.ự.c một cái, khẽ động đậy, chợt phát hiện tay  đang đặt lên l*иg n.g.ự.c của  đối diện. Bỗng l*иg n.g.ự.c hình như chấn động, thì  là  đối diện đang  chuyện, "Tiểu Lộ Nhi,   ngươi thấy Nhiễm gia Nhị cô nương là  gia bức tử?"
Tiểu Lộ Nhi... đây là xưng hô ngày xưa của  đối với cô, nhưng  bây giờ  xong  khiến   thấy sởn cả tóc gáy !