Tiêu Dật như sét đánh, ngây một lúc lâu mới Lâm Thục với ánh mắt thể tin.
Lâm Thục cũng nhiều lời với gã, chỉ lạnh lùng đuổi : "Nếu ngươi thì cứ như , nhà còn đang loạn, tiên hậu viện trông coi mới . Ta sẽ tiễn ngươi."
Kinh thành cũng chỉ chừng , phủ Định Quốc Công còn là nhà đẻ của Thất ca của gã, việc phu nhân Định Quốc Công lão bạng sinh châu* gã cũng thấy, lúc còn lý do gì để ngăn cản, chỉ hồn xiêu phách lạc gật đầu, xoay rời .
*Lão bạng sinh châu: Lão bạng: Con trai già. Sinh châu: Sanh ngọc. Lão bạng sinh châu là con trai già sinh ngọc. Thành ngữ dùng để chỉ những tuổi già sinh con quý.
Định Quốc Công tiễn một lát dặn dò con trai Lâm Nguyên đuổi kịp, thì lui . Quay về chỗ cũ, ông thấy con gái vẫn còn trong phòng, hai mắt trân trân hướng Cửu Hoàng tử rời , hình như là đang ngẩn .
Ông bước tới, "Thục Tỷ Nhi, thế, Cửu Hoàng tử chuyện gì ?"
Lâm Thục tỉnh táo , ông lắc đầu, "Không việc gì. Phụ , con ."
Định Quốc Công gọi nàng để hỏi rõ tình huống, nhưng nghĩ đến câu chất vấn hồi nãy, ông mở miệng , đành lưng nàng đến hậu viện.
Vân Mộng Hạ Vũ
Dù đây cũng là cái thai thứ ba của Lâm phu nhân, tuy cách sinh thứ hai ít năm nhưng kinh nghiệm, thể chăm sóc , trong thời gian Lâm Thục tiền viện, bà thuận lợi sinh một bé gái.
Lúc Lâm Thục đến hậu viện, Lâm lão phu nhân . Lâm Thục vốn còn tức trong lòng, nhưng Lâm phu nhân sinh một bé gái, nàng đè cơn tức . Phòng thứ hai và phòng thứ ba nhiều con trai, phụ chỉ mỗi , lúc nương mang thai, ai cũng ngóng trông đây là con trai, ngờ vẫn là con gái.
Lâm phu nhân mệt mỏi đang ngủ, Lâm Thục chỉ tiểu còn nhăn nheo một cái liền đưa lời cáo từ với Định Quốc Công, nàng về Vương phủ .
Định Quốc Công yêu Lâm phu nhân, tuy tiếc nuối vì bà sinh con trai nhưng vẫn vui mừng. Đây là tiểu nữ nhi của ông, tuổi ông cao mà thêm một tiểu nữ nhi, đương nhiên coi như châu như ngọc.
Thế nên ông cũng hỏi Lâm Thục quá nhiều, chuyện của Minh Nguyệt ông cũng quên, gật đầu đồng ý.
Lâm Thục thấy ông thương tiểu như , ngại phòng sinh dơ bẩn, bước phòng dặn dò hạ nhân chăm sóc Lâm phu nhân thật , đáy lòng xúc động. nghĩ đến giọng tùy ý và bộ dạng sốt ruột khi hỏi về Minh Nguyệt của ông, lòng nàng dần dần cứng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tieu-thiep/chuong-172.html.]
Phụ đang giả vờ giả vịt thôi đúng ?
Ông thích mẫu thật ? Là thích tính cách của bà , là vì bà ông ngoại là Các lão* đương triều, mấy năng lực? Được , coi như ông thích mẫu thật , nhưng khi gặp mẫu , ông cũng sinh hoạt cá nhân hỗn loạn, kết hôn liền con với nữ nhân đàng hoàng ?
*Theo ngữ cảnh thì là một chức quan trong triều, hẳn là lợi hại, dù trong Baidu cũng rõ...
Hơn nữa, ông còn mang đứa bé phủ, còn đặt bên nàng!
thế, tuy đứa bé chỉ là thứ xuất, nhưng dù cũng là cô nương thứ xuất của phủ Định Quốc Công, nha cho nàng thì đúng là đáng thương thật. mà, đặt một đứa bé do cái gì đó sinh bên nàng như , sợ khiến nàng thấy ghê tởm, khiến mẫu thấy ghê tởm ?
Lâm Thục thật phòng lay Lâm phu nhân dậy, rõ cho bà , mấy năm nay bà vẫn luôn sống trong sự dối lừa; cho bà , thật nam nhân mà bà cho rằng chỉ sủng ái mỗi bà cũng chuyện xưa bẩn thỉu, ngay cả bây giờ, cái đó vẫn còn nhớ đến kẻ cũ!
Lâm Thục cảm thấy thật kinh tởm. Kinh tởm vì Định Quốc Công luôn giả bộ thâm tình nhưng thật thì vẫn lên giường với nữ nhân khác . Kinh tởm Tiêu Duệ, quyền cao chức trọng thì thế nào, là Vương gia thì thế nào, còn hôm nay ngủ một cái, ngày mai ngủ một đôi . Lúc đúng là sủng ái con tiện nhân ở Tầm Phương viện, nhưng sang ngày mai, còn vẫn những khác lọt mắt đấy !
Nàng càng càng nhanh, đúng là khiến Minh Hà và Minh Tâm chạy chậm theo thì mới đuổi kịp.
Minh Hà Minh Tâm cách nào, dám hỏi nàng vốn định trở về mấy ngày nhưng bây giờ vội như , đành đuổi theo , kêu mấy bà tử dọn đồ về Vương phủ.
Tầm Phương viện, Dư Lộ đang ôm mặt đờ cạnh bàn.
Qua cơm tối nửa giờ , Tiêu Duệ cả ngày, bây giờ vẫn trở , cô dám ăn cơm tối .
Minh Nguyệt bưng món đậu phụ vàng mới hôm nay tiến đến, "Chủ tử, ăn chút để lót ."
Đây đúng là món ngon, nhưng hôm nay học quá nhiều, Dư Lộ ăn đến mức ngán cả .
Cầm một miếng nhỏ lên nhưng chỉ cắn chút chút, Dư Lộ thở dài. Thật việc nữ nhân chờ nam nhân ăn cùng là chuyện thường thôi. Ở hiện đại, cho dù là bố trai về trễ, trong nhà cũng sẽ đợi một lát. Đương nhiên, nếu là chị dâu thì cũng như . Dù là một nhà, chuyện đặc biệt, đương nhiên nên ăn cơm cùng .
đến nơi , trong lòng cô chỉ thấy bực dọc. Tuy khống chế bản phát tiết, thành thật chờ nhưng cô vẫn cảm thấy nam nữ bình đẳng, nghĩ vì cô đói như mà vẫn chờ, Tiêu Duệ cũng chắc chắn sẽ qua đây.