Xuyên Thành Tiểu Thiếp - Chương 176
Cập nhật lúc: 2025-07-31 16:55:02
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Có lẽ do đói quá nên ăn ngon nữa, Dư Lộ chỉ ăn hai miếng cơm tối liền ăn nữa.
Hương Lê thu dọn đồ ăn mang xuống. Thạch Lưu tới, nửa quỳ bên Dư Lộ, một lúc lâu vẫn thấy gì.
Dư Lộ khỏi mỉm , Thạch Lưu đang lo lắng cho cô ?
Cô đầu với Thạch Lưu: "Sao thế, vẻ mặt đó, giống như là đang bắt nạt ngươi ."
Thạch Lưu nổi, "Chủ tử..."
Dư Lộ hít sâu một , kéo nàng dậy, : "Minh Nguyệt giao bài cho , ngươi qua đây xem thêu hoa sen thế nào. Bây giờ hoa sen còn nở, chỉ thể dựa trí tưởng tượng, thấy thêu lắm."
Dư Lộ đề cập tới, Thạch Lưu cũng dám nữa, lấy bức thêu hình hoa sen của Dư Lộ khen một hồi. Thật chuyện để phân tán sự chú ý, giúp Dư chử tử nghĩ về việc Vương gia Vương phi gọi , lẽ như sẽ hơn ?
Thạch Lưu cầm bán thành phẩm góp vui, "Chủ tử, ngài đang thêu khăn tay ? Chờ ngài thêu xong , thể thưởng cho nô tỳ ?"
"Được." Dư Lộ đồng ý, "Chỉ cần ngươi ngại, liền cho ngươi."
Thạch Lưu : "Nô tỳ đương nhiên là ngại . Khăn tay do chủ tử , nô tỳ nhất định sẽ bảo quản thật , đồ gia truyền, truyền cho con trai và con gái của nô tỳ!"
Hương Lê tới, trêu ghẹo Thạch Lưu, "Không hổ nha, lúc mới bao nhiêu mà nghĩ đến con cái . Nếu là con trai thì cần cái khăn tay gì? Vả , Dư chủ tử thưởng ngươi cái khăn, chẳng lẽ ngươi cắt đôi , con trai nửa mảnh con gái nửa mảnh ?"
"Ai cần ngươi lo! Chẳng lẽ thể truyền cho con dâu của ?" Thạch Lưu hừ , ôm cánh tay Dư Lộ, "Chủ tử, chắc chắn nàng ghen tỵ với nô tỳ . Ngài nhất định đồng ý với nô tỳ, cái khăn chỉ thưởng cho nô tỳ chứ thưởng cho nàng !"
Hương Lê qua đây đánh Thạch Lưu, Thạch Lưu vội vàng trốn lưng Dư Lộ. Hương Lê dám Dư Lộ thương, đành mắng Thạch Lưu, "Ngươi lắm, gan thì mau đây, trốn lưng chủ tử để gì?"
Thạch Lưu đỡ vai Dư Lộ, lộ khuôn mặt nhăn nhó, "Không , bản lĩnh, ngươi gì nào?"
Hai hì hì đùa giỡn, khiến chút phiền muộn trong lòng Dư Lộ biến mất.
Vân Mộng Hạ Vũ
Nửa canh giờ gần trôi qua, thấy Tiêu Duệ vẫn trở , Dư Lộ gọi đưa nước đến, cô tắm rửa. Thạch Lưu vẫn còn lo cho Dư Lộ, yêu cầu đến hầu hạ Dư Lộ. Dư Lộ chịu, cô quen tự , nếu bên cạnh chằm chằm thì cô hổ c.h.ế.t mất.
Cô dứt khoát từ chối Thạch Lưu, còn khóa trái cửa phòng chính .
Bây giờ, cửa của phòng cô chắn bởi bức tường, mấy nha cũng lo việc cô sẽ chạy trốn nữa.
Độ ấm đủ, Dư Lộ cởi xiêm y thùng gỗ to. Dòng nước ấm bao lấy , thoải mái đến mức khiến cô nhịn kêu tiếng. Cũng chỉ lúc thôi, đến khi qua ít ngày nữa là hạ, trời nóng lên, chắc chắn sẽ dễ chịu lắm. Cũng năm nay Tiêu Duệ còn sơn trang nghỉ mát nhỉ?
Nghĩ đến Tiêu Duệ, Dư Lộ khỏi bất đắc dĩ, nghĩ đến ?
Lâu như mà thấy qua đây, tối nay sẽ ở Chính viện ?
Xem quả nhiên giống như trong truyện. Ở trong truyện, Lâm Thục cũng nghĩ thông suốt nhanh như , nguyện ý chủ động tìm Tiêu Duệ ngủ. Nhớ rõ bên trong , hình như là bụng Minh Nguyệt lớn, Lâm Thục bỗng nhiên phát giác Tiêu Duệ sủng ái Minh Nguyệt quá độ, sợ Minh Nguyệt con trai thì càng sủng ái hơn, khi đó sẽ đè ép nàng một đầu, cho nên mới chủ động cầu hoan với Tiêu Duệ, cuối cùng bầu.
Chỉ là, Lâm Thục thực sự là một nữ nhân đáng thương đáng hận. Có bầu là chuyện , nhưng cuối cùng nàng cũng qua cửa ải khó khăn là sinh con, gặp chuyện khó sinh, một xác hai mạng.
Nhớ là trong truyện lúc đó Lâm Thục còn tới hai mươi, vẫn còn trẻ tuổi như .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tieu-thiep/chuong-176.html.]
Dư Lộ nghĩ, khỏi thở dài. Lúc Lâm Thục chủ động cũng , nếu nàng thể chịu trả giá, chịu một vợ hiền, lẽ sẽ bức bách Minh Nguyệt nữa. Tuy Vương phi, nhưng tin rằng Minh Nguyệt chắc chắn sẽ vui vẻ.
Không đúng! Dư Lộ bỗng nhiên đập thùng gỗ một cái.
Không đúng, đúng, đầu tiên Lâm Thục gọi Minh Nguyệt , đó tới mời Tiêu Duệ, vẫn là mời với thái độ kiên quyết! Chẳng lẽ, tối hôm nay nàng định giống như trong truyện, bỏ thuốc cho Tiêu Duệ và Minh Nguyệt, để hai trở thành một đôi ?
Minh Nguyệt!
Nghĩ đến Minh Nguyệt, Dư Lộ lập tức nhảy khỏi thùng gỗ, cũng kịp lau nước , ba chân bốn cẳng mặc xiêm y khoác áo ngoài vô. Cô chạy đến trong viện, Hương Lê và Thạch Lưu canh ở ngoài liền lập tức theo.
"Dư chủ tử, ạ?" Hương Lê hỏi.
Thạch Lưu kéo cánh tay cô , nhận tay áo là ướt, lập tức sợ hãi kêu lên: "Dư chủ tử, ngài đây là thế nào? Đã xảy chuyện gì , tay áo ngài ướt hết cả , bây giờ ngài định ?"
Dư Lộ gấp chết, tuy nhiên thể trực tiếp chuyện , chỉ : "Đi Chính viện, Chính viện!"
Đi Chính viện? Vương gia Chính viện, Dư chủ tử đang qua tìm Vương gia ? Vương phi mới kêu , Dư chủ tử qua như , Vương phi sẽ nổi giận!
Hương Lê và Thạch Lưu vội vàng kéo Dư Lộ .
Dư Lộ đợi các nàng khuyên cũng giật phản ứng . Cô dừng bước, cả chút ngơ ngác. Làm bây giờ, nếu như , nếu như thì cuộc sống của Minh Nguyệt sẽ giống như trong truyện . Đầu tiên là , nhưng từ từ sẽ thích Tiêu Duệ. Về , Tiêu Duệ mang nàng ngoài nhưng xảy chuyện, nàng hết lòng hết chăm sóc cho Tiêu Duệ, cuối cùng hai trở thành một đôi.
Hai trở thành một đôi, cô liền tự do!
Tự do mà cô luôn mong chờ đó!
Mình , . Dư Lộ bỗng nhiên bỏ tay Hương Lê và Thạch Lưu , đầu trở về. Đi phòng, cô lập tức đóng cửa .
ở trong phòng, cô vẫn luôn yên, trong lòng bình tĩnh .
Trước mắt lúc thì hiện lên hình ảnh của Minh Nguyệt, lúc hiện lên hình bóng của Tiêu Duệ.
Minh Nguyệt đang , Tiêu Duệ đang bày tỏ cõi lòng với cô.
Không ! Dư Lộ bỗng nhiên dậy!
Một thích thật lòng , thể cảm nhận . Tiêu Duệ là thích cô thật, nếu Lâm Thục tính kế cho lên giường với Minh Nguyệt, thể sẽ gì với Lâm Thục phận cao quý, nhưng với Minh Nguyệt, Minh Nguyệt sẽ là thứ nhất kết quả .
Nếu như , Minh Nguyệt chỉ Vương phi mà còn thể sẽ bỏ mạng!
Cô thể ích kỉ như , vì thể tự do mà trơ mắt Minh Nguyệt chịu tội như thế. Lại , Lâm Thục cũng chuyện gì, coi như cuối cùng Minh Nguyệt thể trở thành Vương phi , nhưng bây giờ rõ ràng là nàng . Nếu một , dù địa vị cao hơn, sủng ái nhiều hơn, cũng chắc sẽ thích .
Dư Lộ mở cửa. Cô trầm phân phó Hương Lê tìm Thôi Tiến Trung, bảo Thạch Lưu kêu mấy bà tử thô sử* đến, đoàn Tầm Phương viện hướng Chính viện.
*Bà tử thô sử: Mấy việc nặng.
Thạch Lưu sợ chết, "Chủ tử, chúng, chúng như là để gì?" Dẫn theo nhiều đến Chính viện như , chẳng lẽ là đánh lộn với Vương phi?
Dư Lộ : "Đến lúc đó, các ngươi theo sự phân phó của là ." Cô dừng chân , với những theo: "Các ngươi yên tâm, thường ngày Vương gia đối xử với như thế nào các ngươi cũng đấy. Lát nữa dù thế nào cũng cần sợ, ở đây, sẽ che chở các ngươi."