Xuyên Thành Tiểu Thiếp - Chương 184

Cập nhật lúc: 2025-07-31 16:55:24
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thân phận thật của Minh Nguyệt Dư Lộ vẫn , vì sợ phiền phức, cũng vì bênh vực Lâm Thục.

Mà là vì cô , phận của Minh Nguyệt quá thấp. Ngay cả ruột của nàng đều sớm qua đời, còn cha ruột Định Quốc Công, một cha thể để con gái ruột của nha cho một đứa con gái ruột khác, ngươi thể trông cậy việc ông thương đứa bé ?

Điều cô lo lắng là, Minh Nguyệt sẽ chịu nổi khi sự thật .

Không việc di nương thϊếp thất thể tồn tại danh chính ngôn thuận ở cổ đại, ngay cả ở hiện đại, con riêng vẫn thể nảy sinh lòng ghen ghét với con của "vợ cả". Minh Nguyệt là con gái của Định Quốc Công, ở nơi cổ đại , thứ nữ phủ Quốc Công thường gả cho quan viên bình thường, chính thê của , nhưng Minh Nguyệt thì , nàng chỉ là một nha bất do kỷ*, nếu nàng chân tướng, thể hận ?

*Thân bất do kỷ: thể những điều , hoặc buộc những điều mong .

dù hận thì thể gì chứ. Thân phận của nàng và Lâm Thục, một trời một đất, ngoại trừ tăng thêm phiền não, cũng tác dụng gì.

Đời nhiều điểm khác biệt với trong sách, cô đến khiến nhiều chuyện đổi theo. Minh Nguyệt và Tiêu Duệ, chỉ sợ cả đời đều thể.

Dư Lộ gì, Minh Nguyệt cầm ống tay áo cô lắc lắc.

"Dư chủ tử, nô tỳ van ngài." Nàng : "Dù c.h.ế.t thì nô tỳ cũng quỷ minh bạch. Nô tỳ cái gì cũng để nàng thể hại nô tỳ!"

Dư Lộ ánh mắt van nài của Minh Nguyệt, lòng đau nhói. Minh Nguyệt đúng là khổ từ nhỏ mà.

Thân phận của Định Quốc Công như , nếu ngủ của Minh Nguyệt, nàng đương nhiên tư cách phản đối. Hình như trong sách qua phận của Minh Nguyệt, chỉ là Dư Lộ nhớ nổi, nhưng dù cũng đó là một nữ nhân phận thấp kém.

Trước khi thành hôn, Định Quốc Công cho nữ nhân mang thai, khi sinh con gái xong dám cho bất cứ kẻ nào. Đợi nữ nhân c.h.ế.t mới tiếp Minh Nguyệt về nhà, đặt bên cạnh con gái ruột của Lâm phu nhân, cho nha .

Không đến việc Định Quốc Công với nữ nhân , còn che giấu Lâm phu nhân, chỉ cách đối xử với Minh Nguyệt, cũng tuyệt đối tính là cha !

Minh Nguyệt nha nhiều năm như , theo nguyên tác, khi hại tiếp xúc da thịt với Tiêu Duệ, cũng may nàng sủng ái và lên Vương phi. bây giờ, khổ chịu, nhưng tương lai, Tiêu Duệ đυ.ng nàng, nàng cũng trở thành nữ nhân của Tiêu Duệ, vị trí Vương phi cũng trở thành hư vô.

Dư Lộ thấy thương tiếc cho nàng, cũng chút thẹn với nàng, nhưng căn bản là nên giúp nàng thế nào.

"Minh Nguyệt, cô thế của ?" Cho nên, cô thật sự đành lòng tiếp tục lừa gạt một Minh Nguyệt sự thật nữa.

Thân thế? Minh Nguyệt hiểu vì Dư Lộ đột nhiên hỏi điều , nhưng nàng vẫn thành thật trả lời, "Mẹ nô tỳ , cha nô tỳ từ khi nô tỳ còn trong tã. Nô tỳ theo , dựa tiền kiếm từ việc may đồ, giặt giũ để lớn lên. Chỉ là, năm nô tỳ bảy tuổi, bệnh phong hàn của nô tỳ ngày càng nghiêm trọng, cuối cùng vẫn rời ."

Người ruột của Minh Nguyệt ? Dư Lộ .

Lại Minh Nguyệt tiếp: "Cha cũng họ hàng thích gì. Sau khi qua đời, cũng may nô tỳ gặp lão gia. Lão gia là , chỉ bỏ tiền giúp nô tỳ an táng cho mà còn mang nô tỳ về Lâm gia, trực tiếp cho nô tỳ hầu trong viện của... Vương phi, từ đó nô tỳ cần lo ăn lo mặc nữa..."

Giọng Minh Nguyệt càng ngày càng nhỏ, đến cuối liền triệt để nữa. Một lúc lâu nàng mới ngẩng đầu Dư Lộ, "Dư chủ tử, ngài cũng thấy nô tỳ quá độc ác ? Lão gia đối xử với nô tỳ như , nhưng nô tỳ ... chịu san sẻ nỗi khổ với Vương phi."

Vân Mộng Hạ Vũ

Lão gia , lão gia mà Minh Nguyệt cảm kích thôi chính là Định Quốc Công!

Dư Lộ cảm thấy trong l*иg n.g.ự.c bỗng bừng bừng lửa giận, bật thốt lên: "Đó là do ông thiếu cô, ông nên đối xử với cô!"

Không cha thì đừng nhận đứa nhỏ!

Nhận con xong thì càng nên đối xử như !

Dáng vẻ của Dư Lộ hù dọa Minh Nguyệt. Nàng ngây Dư Lộ, lát mới nhỏ giọng : "Dư chủ tử, ngài, ngài ? Lão gia, lão gia . Ông an bài cho nô tỳ sân của Vương phi, đó Vương phi cho nô tỳ đại nha , đây là việc nhiều cũng ."

Nàng ơn lão gia. Nếu lão gia, lúc nàng đang ở nơi nào nữa, thậm chí sống sót . Minh Nguyệt nghĩ như , băn khoăn nên tìm Lâm Thục .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tieu-thiep/chuong-184.html.]

Dư Lộ Minh Nguyệt như , thật sự chịu nổi nữa, "Minh Nguyệt, cô , cha cô chết, ông chỉ chết, ông còn là Định Quốc Công! Chính là cái tên Định Quốc Công dối trá, bộ như là ân nhân của cô!"

"Cái gì?" Minh Nguyệt kêu lên sợ hãi, bật dậy, nhưng cẩn thận đυ.ng đến chỗ đau, lập tức ngã xuống giường .

Chỉ là nàng vươn tay nắm lấy cổ tay Dư Lộ thật chặt, "Dư chủ tử, ngài cái gì? Ngài Định Quốc Công, ông là..."

Cổ tay Dư Lộ Minh Nguyệt nắm chặt khiến cô đau, nhưng cô cố nhịn, gật đầu : " thế, cô là con gái của Định Quốc Công, con gái Định Quốc Công khi thành hôn lâu. Chuyện , ở Lâm gia ngoại trừ Định Quốc thì lẽ chỉ Lâm Thục ."

Còn Lâm phu nhân, hình như trong truyện khi Lâm Thục c.h.ế.t thì bà mới .

Ngoại trừ lão gia, cũng chỉ Vương phi ?

Minh Nguyệt vốn tin, nhưng nàng cũng rằng Dư chủ tử cần lừa nàng gì. Mà quan trọng hơn là, khi Vương phi xuất giá, hình như lão gia từng đến tìm Vương phi, còn gì đó với nàng .

khi lão gia , thái độ của Vương phi đối với nàng cũng triệt để đổi.

Lúc ở Lâm gia thì còn chút kiểm soát , nhưng khi đến Thành Vương phủ, thái độ của nàng càng quá quắt hơn.

Nàng hầu hạ Vương phi nhiều năm, hai tình nghĩa lớn lên cùng từ nhỏ, mặc dù là chủ tớ nhưng cũng thiết. Trong bốn đại nha tên lót là Minh, nàng là lòng Vương phi nhất.

Nàng vẫn luôn là hạ nhân, từ Vương phi cũng khinh thường nàng, càng hạ thấp nàng, còn từng trêu ghẹo nàng, nàng tìm cho nàng một phu quân . đến Thành Vương phủ, Vương phi nàng thϊếp của Vương gia. Có thể những lời , nàng căn bản coi nàng như con .

Minh Nguyệt tin tưởng, nhưng hết thảy những việc đều cách nào để giải thích. Nàng vẫn siết chặt cổ tay của Dư Lộ, "Dư chủ tử, , mà ngài ? Những việc ... là ai cho ngài? Là ngài điều tra ? Chứng cứ , chứng cứ gì?"

Dư Lộ chỉ dựa cơn tức nhất thời để bộ, giờ nàng chứng cứ, cô tìm.

Chỉ là đây đều là những gì tác giả đặt , hẳn cũng giả, mà thái độ và cách của Lâm Thục đúng là cũng giống như trong truyện.

Dư Lộ đẩy việc lên Tiêu Duệ, "Là Vương gia điều tra , chứng cứ thì lấy . Chẳng qua, thật giả, cứ hỏi Vương phi là ."

Hỏi Vương phi, đúng , hỏi Vương phi!

Nàng còn nhiều vấn đề hỏi Vương phi nữa!

Minh Nguyệt càng cố chấp Dư Lộ, Dư Lộ đành : "Vương phi mời Vương gia qua, cô cứ chờ , phái xem , nếu thì gọi nâng cô qua."

Minh Nguyệt gật đầu, nhưng một lát thì lắc đầu.

"Dư chủ tử, cần gấp." Nàng buông tay Dư Lộ , sắc mặt lập tức lãnh đạm hơn, "Không cần gấp, nô tỳ dưỡng thương . Đợi thể hơn hỏi thì cũng muộn!"

Bên Chính viện, mặc dù Lâm Thục phủ thêm lớp phấn dày mặt nhưng vẫn che nét tiều tụy.

Nàng Tiêu Duệ đang cách xa. Nhìn khuôn mặt bình tĩnh, chút nhiệt độ nào của Tiêu Duệ, nụ giễu cợt từ từ diện lên mặt nàng. Nàng còn ngóng trông, ngóng trông nam nhân còn chút lòng thương tiếc với , nhưng nghĩ rằng, nam nhân vô tình như !

Tiêu Duệ thật sự nơi , càng bộ dáng của Lâm Thục, "Ngươi chuyện gì thì mau . Nếu , trừ khi là ngươi đặt đầu lên vải trắng, khi rượu độc ngấm bụng ngươi, gia cũng sẽ tới nữa."

Chết? Nàng chết. Tại nàng chết? Nàng còn trẻ như , còn là Vương phi cao quý, tại nàng nghĩ quẩn như ?

Chẳng qua, chỉ sợ là nàng c.h.ế.t ?

Nàng thản nhiên hỏi: "Không Vương gia định xử trí thϊếp thế nào?"

Loading...