Nhìn bộ dạng nàng vân đạm phong khinh* căn bản như sợ của nàng, Tiêu Duệ hề cảm thấy tức giận. Một nữ nhân thông minh như , gì mà tức giận cơ chứ?
*Vân đạm phong khinh: biểu đạt việc màng đến những điều gì khác.
"Ngươi cảm thấy thế nào?" Hắn .
Tiêu Duệ hỏi ngược khiến Lâm Thục mất thế chủ đạo. Sắc mặt nàng đổi, đó với giọng sung: "Sợ là Vương gia đang nghĩ gϊếŧ thϊếp như thế nào ?"
Tiêu Duệ nhạt: "Ha? Ngươi phạm gì ? Sao gia gϊếŧ ngươi?"
Đến lúc Lâm Thục mới luống cuống. , là nàng phạm sai lầm, nàng vốn nên xin Tiêu Duệ tha thứ, xin cần so đo, nhưng tại , tại khi thấy , nàng nghĩ đến việc phong bế cửa Chính viện , nghĩ đến việc ở Tầm Phương viện cả đêm ?
... nhưng khi thấy Tiêu Duệ, Lâm Thục căn bản thể hạ thấp tư thái . Con tiện nhân ở Tầm Phương viện cắm sừng cho thì tức giận để ý, cũng vì cho , dựa cái gì đau khổ cầu ?
Nàng nhăn mặt lời nào.
Tiêu Duệ hừ lạnh, lập tức dậy .
"Vương gia!" Lâm Thục chợt gọi , "Ngươi, đến cùng ngươi thế nào?"
Tiêu Duệ lười ứng phó nàng, trực tiếp : "Ngươi yên tâm, gia sẽ gϊếŧ ngươi, cũng sẽ dùng hình phạt riêng đối với ngươi. Gia chỉ phủ Định Quốc Công, hỏi Định Quốc Công xem dạy dỗ con gái như thế nào. Thành Vương phủ của chứa nổi con gái của nữa, cũng xin đón về thì hơn."
Tĩnh lặng, ngay cả nha giữ cửa cũng hận thà hô hấp thì hơn.
Lâm Thục chợt kêu lên, "Tiêu Duệ! Ngươi, ngươi đây là bỏ ?"
Nếu bỏ, nàng còn thể diện gì ? Thể diện của phụ nàng, nàng cùng với Lâm gia, nó còn ?
Không đợi Tiêu Duệ trả lời, nàng tiếp: "Ngươi đừng mơ! Ta và ngươi là do Thánh chỉ tứ hôn, ngươi nghĩ bỏ liền bỏ ! Ngươi dám đến mặt Hoàng thượng Lâm Thục phạm tội nào trong bảy tội nên ngươi mới bỏ ? Ngươi dám ?"
Trừ khi hổ, nếu ... Tiêu Duệ căn bản dám !
Lâm Thục đến mặt Tiêu Duệ, thẳng , trong mắt chút sợ hãi nào. Nàng là nữ nhân thì thế nào, nàng là cô nương của phủ Định Quốc Công! Ở kinh thành , ngoại trừ công chúa quận chúa, ai cao quý hơn nàng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tieu-thiep/chuong-185.html.]
Có Thánh chỉ ngự tứ ở, Tiêu Duệ dám bỏ nàng!
Tiêu Duệ lạnh, nên cho nữ nhân thấy sự tàn nhẫn của , nhưng nếu nữ nhân thì sợ lộ .
Hắn Lâm Thục, chậm rãi mở miệng: "Lúc đầu, gia thầm nghĩ bỏ ngươi thôi. nếu ngươi thật lòng chết, gia sẽ để ngươi giống như Nhị cô nương Nhiễm gia, bệnh , chết. Thế nào?"
Nhiễm Y Vân! Lâm Thục cho rằng Nhiễm Y Vân c.h.ế.t thật. Nghe xong lời , Lâm Thục lập tức lùi hai bước, vấp bệ cửa ngã xuống đất.
Tiêu Duệ nàng nữa, cất bước ngoài.
Vân Mộng Hạ Vũ
Lâm Thục là sợ thật. Nàng bỏ, càng gϊếŧ! Nàng bóng lưng của Tiêu Duệ, bỗng nhiên gân cổ : "Tiêu Duệ, ngươi dám! Ngươi dám! Ta, kêu truyền tin ngoài, nếu ngươi dám động thủ với , việc nữ nhân ở Tầm Phương viện chạy trốn cắm sừng cho ngươi sẽ lập tức truyền khắp kinh thành! Đến lúc chết, Hoàng thượng và mẫu phi cũng sẽ gϊếŧ nàng!"
Tiêu Duệ dừng chân, Lâm Thục lúc chỉ là nỏ mạnh hết đà mà thôi.
Lâm Thục thấy uy hϊếp vô dụng, ép buộc đổi thái độ, "Vương gia, sai , sai . ... nhưng ngươi rằng, ở Vương phủ, thể chịu đựng Tầm Phương viện . Nếu bỏ, ngươi khả năng cưới Vương phi khác, đến lúc đó Vương phi mới còn thể nhịn Tầm Phương viện ? Đến lúc đó, Vương phi mới còn thể chịu việc ngươi viên phòng với nàng ? Tiêu Duệ, ngươi, ngươi suy nghĩ cho kỹ!"
Tiêu Duệ bỗng dừng bước.
Lời Lâm Thục lý. Coi như đủ năng lực để bảo vệ Tiểu Lộ Nhi, nhưng chắc Tiểu Lộ Nhi sẽ đồng ý cho thành với một Vương phi khác. Hơn nữa, căn bản cưới tiếp, đến việc hao tâm tổn trí, nếu thì cũng là phí hoài một nữ nhân khác nữa.
Hắn bỗng trở .
Ngay từ đầu, vì phận của Lâm Thục nên cảm thấy áy náy với nàng , thì bởi vì Dư Lộ, nghĩ Vương phi cũng là một nữ nhân giống Dư Lộ, cũng cần một nam nhân yêu thương chăm sóc, thể cho nên càng áy náy thêm.
Bởi vì nên dù hành động của Lâm Thục đúng là to gan và đại nghịch bất đạo nhưng vẫn gì nàng, chỉ phong bế cửa Chính viện mà thôi.
"Lâm Thục." Hắn đến mặt Lâm Thục, Lâm Thục : "Không hưu thê*, gia nghĩ biện pháp cùng ngươi hòa ly*. Ngươi là cô nương của phủ Định Quốc Công, dù cho hòa ly, ngươi cũng lo chuyện tái giá. Mà với phận của ngươi, chỉ cần đối tượng tái giá là bình thường, tin rằng ai dám gì ngươi."
*Hưu thê: nhà trai bỏ nhà gái, nếu theo cách thì nhà gái sẽ mất nhiều danh tiếng. Hòa ly: giống ly hôn thời nay, thì nhà gái đỡ mất danh tiếng hơn, nhưng ở cổ đại mà, dù thì cũng là bên gái chịu thiệt nhiều hơn.
Huống hồ tính tình Lâm Thục mạnh mẽ như , cho dù đối phó nàng , nàng cũng thể cắn .
Có lẽ Lâm Thục thật ngờ Tiêu Duệ thể bỗng dưng ôn hòa với nàng như , nàng sửng sốt một lát, đột nhiên lắc đầu, "Không , , tuyệt đối thể mất mặt !"
Tiêu Duệ gật đầu, thèm nhắc nữa, xoay rời .