Xuyên Thành Tiểu Thiếp - Chương 186
Cập nhật lúc: 2025-07-31 16:55:30
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tiêu Duệ đánh quyền xong hai mới trở về phòng.
Lúc đánh quyền tâm tĩnh, khí thuận, đánh xong hai , đều là mồ hôi. Thôi Tiến Trung vẫn đợi cách đó xa, thấy ngừng, lão lập tức đưa khăn sạch đến.
Tiêu Duệ cầm lấy, lau mặt về phòng, đúng lúc gặp Dư Lộ ở cửa phòng.
Dư Lộ trở về từ chỗ Minh Nguyệt một lúc. Buổi sáng dậy sớm, tới lui mấy chuyến, cô sớm đói đến bụng sôi ùng ục. Cô vì gọi Tiêu Duệ sớm về dùng cơm.
Hai va đúng lúc ở khúc quanh. Tiêu Duệ vội vươn tay bắt lấy tay Dư Lộ, sợ cô ngã.
"Ngươi về ." Trên mặt Dư Lộ hiện nụ . Minh Nguyệt tỉnh , nguy hiểm về tính mạng, tảng đá trong lòng Dư Lộ cũng rơi xuống.
Tiêu Duệ thấy mặt cô tràn đầy nhiệt tình, vẻ mặt dần bình tĩnh hơn, "Vội vàng như , định thế?"
Dư Lộ đảo khách thành chủ, trượt tay xuống nắm lấy tay Tiêu Duệ, kéo trong phòng, "Đi tìm ngươi."
Tìm ? Hắn chuyện Minh Nguyệt tỉnh và gì đáng ngại, như , Dư Lộ cũng chuyện Lâm Thục gọi Chính viện ?
Nàng đây là... đang ghen ?
Tiêu Duệ cúi đầu Dư Lộ, nhưng nét mặt nàng giống lắm. Hai mắt cong cong, nụ tươi rói, trông là vui vẻ.
Hạ nhân mang nước lên, Dư Lộ đẩy Tiêu Duệ tịnh phòng, thì phòng ngủ lấy xiêm y của Tiêu Duệ . Mới chờ ở cửa một lát, cô giục giã mấy liên tiếp, "Xong ? Tắm xong ?"
Lúc đầu động tác của Tiêu Duệ nhanh, chỉ là nàng giục nhiều như , cũng chút bực bội. Vừa tắm xong, còn mặc đồ trong, lau ứng phó một hai câu.
Dư Lộ vén rèm tiến .
Tiêu Duệ vốn nghiêng về phía cửa tịnh phòng, tiếng động, giật đầu sang.
Dư Lộ cũng ngẩng đầu , đầu tiên là mặt đối mặt, đó ánh mắt khống chế mà di chuyển xuống . Cô từng thấy Tiêu Duệ lúc ở trần , vóc , cơ bụng nam nhân đều theo đuổi, cũng ... đường nhân ngư mà nữ nhân đều yêu...
Nhìn thấy đường nhân ngư, xuống một chút nữa, dù xem thì cũng liếc qua .
Thật... thật to...
Dư Lộ giật há miệng, lập tức che mắt, đầu chạy ngoài. Chạy ngoài mà vẫn nhịn đỏ mặt, trống n.g.ự.c đập liên hồi, cô ăn cướp la làng với bên trong: "Lưu manh!"
Tiêu Duệ vẫn còn đang ngớ , sự hoảng sợ của tuyệt đối ít hơn Dư Lộ. Tuy từ nhỏ đến lớn đều hạ nhân gần giúp tắm rửa y phục, nhưng mà, Dư Lộ là thứ nhất trực tiếp thể như .
Mà hôm nay cũng là đầu tiên trong đời gặp chuyện thế !
Hắn cũng khỏi đỏ mặt lên, trả lời Dư Lộ, đợi trong tịnh phòng một lúc lâu mới mặc áo trong quần trong , đến cạnh cửa lớn tiếng với bên ngoài: "Áo ngoài!"
Căn bản động tĩnh.
Hắn chờ một lát, hô tiếp một tiếng, vẫn đáp . Hắn đành vén mành lên, ngoài cửa gì hình bóng của Dư Lộ? Điều khiến thấy thật buồn , chỉ là thể ngoài với bộ dạng . Cũng may mấy nha ở trong phòng nên dám tiến , bước nhanh đến phòng ngủ.
Dư Lộ chạy ngoài, cô chạy phòng ngủ. Mặt đỏ như trái gấc, ngón tay trắng nõn bụm má, lúc thì lẩm bẩm sẽ đau mắt hột mất, lúc lầu bầu Tiêu Duệ hổ. Chỉ là việc giúp cô bình tĩnh mà chỉ khiến mặt cô càng nóng hơn.
Người là cần đối lập. Tiêu Duệ vốn cũng cần thể diện, phòng liền thấy Dư Lộ như , càng mất tự nhiên hơn, mặt mang theo ý , cố ý rón rén gần giường.
Lắng một lát mới Dư Lộ đang gì.
"Gia hổ ở chỗ nào?" Hắn ghé sát tai Dư Lộ, bỗng nhiên lên tiếng.
"A!" Dư Lộ sợ hãi kêu lên, vội vàng trốn.
Tiêu Duệ duỗi tay ôm chặt , còn lặp thêm nữa, "Nào, Tiểu Lộ Nhi gia xem, gia hổ ở thế?"
Dư Lộ trốn thoát, dám đối diện với , càng trả lời , đành chôn mặt lòng Tiêu Duệ.
Tiêu Duệ buồn , bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve bờ eo của Dư Lộ. Thay đổi áo xuân, cảm giác khi ôm như . Trở về cũng ít ngày, n.g.ự.c trông hùng vĩ hơn chút, nhưng vòng eo thì vẫn nhỏ như , thoải mái như đây.
Dư Lộ cảm giác như tay những đốm lửa, di chuyển đến liền nóng đến đấy. Cô thoải mái vặn hai cái, đành sang chuyện khác: "Gia, đói , chúng ăn thôi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tieu-thiep/chuong-186.html.]
Tiêu Duệ động tác của cô cho châm lửa. Hắn nắm c.h.ặ.t t.a.y , thấp giọng : "Gia cũng đói bụng."
Dư Lộ : "Vậy thì , mau kêu mang cơm lên ." Nói xong, cô định dậy.
Tiêu Duệ ôm chặt cô, đó bế lên chút, bụng đẩy đẩy lên phía , giọng cũng trầm thấp mập mờ: "Không đói kiểu , là đói kiểu cơ."
Ôi ơi, cái đồ lưu manh !
Dư Lộ thấy Tiêu Duệ dơ như , mặt đỏ lên, tay thì nhéo phần thịt mềm nơi hông của Tiêu Duệ.
Phần hông là nơi nhạy cảm của Tiêu Duệ. Toàn lập tức cứng đờ, đó Dư Lộ cảm thấy trời đất cuồng, từ chuyển thành , Tiêu Duệ dính sát lên cô.
"Xem Tiểu Lộ Nhi cũng đói bụng thật ." Giọng Tiêu Duệ chứa ý , đáy mắt tràn đầy sự trêu tức, "Mới nãy ngươi thấy đấy, thấy , thử chút ?"
Ban ngày ban mặt, cô mới cần .
Dư Lộ lắc đầu: "Không ! Ban ngày tuyên da^ʍ, hợp lễ nghĩa!"
Tiêu Duệ cũng nín quá lâu . Thân phận của như , xưa nay phương pháp tự giải quyết, lúc đang đè Dư Lộ, đúng là chút nhịn .
Vân Mộng Hạ Vũ
"Gia thấy nó hợp thì hợp." Hắn : "Huống chi, chúng đóng cửa thì ngoài thể ."
Được , ngài gì cũng đúng hết.
mà, thật sự còn chuẩn sẵn sàng nha! Dư Lộ tiếp nhận Tiêu Duệ chín phần mười . Chỉ là tiếp nhận xong liền chuyện , vẫn là trong cảnh ban ngày mà chút gì bụng, cái chút quá mức.
"Ta du͙© vọиɠ." Nếu Tiêu Duệ thích như , Dư Lộ đương nhiên sẽ thị sủng mà kiêu, đĩnh đạc lời .
Tiêu Duệ sửng sốt, tiếp đó liền phá lên.
Hắn Dư Lộ, đến run cả lên. Tuy gì đó nhưng Dư Lộ vẫn cảm thấy, nếu bây giờ bước thì chắc chắn đó sẽ hiểu lầm khi thấy cảnh , quá bỉ ổi!
"...Vậy lúc nào ngươi du͙© vọиɠ?" Tiêu Duệ vẫn nhịn .
Dư Lộ đẩy , đành trả lời: "Buổi tối, tối thì ."
Tiêu Duệ tiếp: "Thật ?"
Dư Lộ ừ một tiếng, : "Thật, thật như vàng ."
Thật Tiêu Duệ cũng định chạm Dư Lộ thật, buổi tối đương nhiên hơn. Ban ngày ban mặt, lấy phận của thì , nhưng còn Dư Lộ, xét đến cùng, phận nàng quá thấp, chỉ là một tiểu thϊếp mà thôi. Nếu gì thật thì chỉ khiến cho hạ nhân Tầm Phương viện coi thường nàng, khi ngoài cũng sẽ Dư Lộ lăng loàn, quyến rũ nam nhân bậy.
"Được, tối , đến lúc đó ngươi đừng quên lời nhé." Chỉ là khi dậy, Tiêu Duệ vẫn ăn ít đậu hũ*.
*Ăn đậu hũ: cách ... văn minh hơn của sàm sỡ? Đại loại như í.
Dư Lộ khoanh tay, khẽ hừ một tiếng, biểu tình mặt như đang : Ai sợ ai chứ!
Tiêu Duệ vô cùng khoái trá, mặc y phục chỉnh tề xong kéo Dư Lộ ngoài.
Kêu nha đưa điểm tâm lên, hai xuống.
Lúc Tiêu Duệ mới nghiêm túc hỏi Dư Lộ: "Minh Nguyệt thế nào ?"
"Đã , nghỉ ngơi là ." Dư Lộ cắn nửa cái bánh bao nhỏ, lúc nuốt gần hết mới Tiêu Duệ, "Chỉ là Minh Nguyệt gặp Vương phi."
Tiêu Duệ gật đầu, : "Vậy chờ nàng khá hơn chút gọi đưa nàng qua."
Trong mắt như họ, hạ nhân đúng là thể xem là , chỉ xem như vật sở hữu của bọn . hạ nhân thϊếp thì giống thế. Minh Nguyệt với Lâm Thục gần giống như Thôi Tiến Trung với . Với những hạ nhân thể diện, thể việc , ngươi chỉ cần coi họ là mà còn nên cùng ân uy*, như mới khiến họ càng trung thành với ngươi hơn.
*Ân trong ân huệ, uy trong uy nghiêm.
Đây vẫn là đầu tiên thấy cách như cách Lâm Thục đối xử với Minh Nguyệt.
Dư Lộ thế của Minh Nguyệt, chỉ ừ một tiếng.