Sau một lúc lâu, Tiêu Duệ chợt ngẩng đầu, Dư Lộ : "Ăn xong, gia khỏi phủ một chuyến, phủ Định Quốc Công."
Dư Lộ gật đầu tỏ vẻ , cũng thêm cái gì. Nam nhân như Tiêu Duệ thể với cô ngoài để gì, chỗ nào thì hiếm thấy lắm . Còn việc xử lý Lâm Thục như thế nào, cô , cũng nhúng tay.
Tiêu Duệ tiếp tục: "Lâm Thục đồng ý hòa ly. Gia nghĩ , nếu hòa ly với nàng , lấy tuổi bây giờ của gia thì vẫn ban hôn tiếp. Chi bằng để nàng , nàng cũng hòa ly, thể diện bảo vệ, mà gia cũng lo việc ban hôn tiếp nữa."
Tiêu Duệ , hai mắt chằm chằm Dư Lộ, gần như là nháy mắt.
Lúc đầu Dư Lộ còn chút khó hiểu, một lát mới hiểu sự lo lắng của . Thân phận của cô thấp, dù Tiêu Duệ hòa ly thì với phận của cô, tương lai mẫu bằng tử quý thì cũng .
Dư Lộ rũ mắt suy nghĩ một lát ngẩng đầu : "Gia thế nào cũng , cả."
Nếu thì gì đây. Cho dù cô theo Tiêu Duệ sớm hơn Lâm Thục thì thế nào, cô thê tử, chỉ là thϊếp, còn ngoài cũng sẽ chỉ đồng tình với Lâm Thục mà hề nghĩ rằng cô cũng là một con , một nữ nhân xương thịt từ sớm theo Tiêu Duệ.
Bây giờ cô cũng chỉ thể thoáng hơn thôi. Đây là bi ai của nữ nhân thời kỳ , chỉ riêng cô. Trước , bây giờ , về cũng sẽ .
Chẳng qua sẽ hơn chút thôi.
Ở hiện đại, phụ nữ quyền lựa chọn, thể cần thϊếp, kẻ thứ ba, cần vợ kế, kết hôn thì kết hôn, thì độc cả đời.
Lúc đó, đàn ông chỉ thể một chồng một vợ.
Mặc dù còn tồn tại một trường hợp riêng biệt, ví dụ như cặn bã nam, hoặc phụ nữ tự nguyện kẻ thứ ba, nhưng đa đàn ông đều , đa phụ nữ cũng .
Tiêu Duệ thấy Dư Lộ gì, nhẹ nhàng nắm tay của Dư Lộ.
Cái gì cũng cho nàng , duy chỉ thể cho nàng phận Chính thê. với nữ nhân, chỉ sợ nào danh chính ngôn thuận ?
Là với nàng.
mà, nếu như , cũng chỉ một biện pháp...
Tiêu Duệ dám nghĩ sâu hơn. Nữ nhân đương nhiên quan trọng. Nữ nhân thể thích, đồng thời nghĩ một lòng một ý thì càng quan trọng hơn. vì một nữ nhân mà buông tha cho phận và địa vị, rời xa cha nhân, chuyện ... cũng ý nguyện của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tieu-thiep/chuong-187.html.]
Trong thế giới của một nam nhân nên chỉ nữ nhân.
Vân Mộng Hạ Vũ
Vừa ăn sáng xong Tiêu Duệ liền khỏi cửa.
Hôm nay ngày nghỉ, Định Quốc Công Tiêu Duệ phái đến mời ở nhà nên ông mới ở nhà chờ Tiêu Duệ đến, chỉ là trong lòng vô cùng bất an. Đang yên đang lành, con rể Vương gia đến nhà, còn chịu vì nguyên nhân gì, điều thể khiến ông nghĩ nhiều.
Chẳng lẽ Thục Tỷ Nhi chuyện gì nên ?
Không chứ, Thục Tỷ Nhi cách , cách đối nhân xử thế cũng sai lầm gì. Phu nhân nhà đắc tội chị em dâu và chồng, nhưng những đó vẫn khen Thục Tỷ Nhi dứt miệng đấy thôi.
Vậy thì là vì chuyện gì nhỉ?
Khi thấy vẻ mặt lãnh đạm của Tiêu Duệ, Định Quốc Công càng cảm thấy thấp thỏm trong lòng hơn. Khí thế của cha vợ cũng lấy , chỉ Tiêu Duệ thận trọng : "Lần Vương gia qua đây, là vì chuyện gì?"
Tiêu Duệ lạnh lùng ông, : "Xem Quốc Công gia còn tin tức?"
Quả nhiên Lâm Thục đang lừa . Coi như nàng ngu đến mức kể hết , may mà còn một hai phần toan tính.
Định Quốc Công đổ mồ hôi lạnh, "Việc , việc , thật sự chuyện gì."
Tiêu Duệ : "Đêm hôm qua, Vương phi mời bản vương Chính viện, ngươi đoán nàng gì?"
Làm cái gì? Mặt già của Định Quốc Công đột nhiên đỏ lên. Lẽ nào con gái nhà thiếu nam nhân nên mời Vương gia đến chuyện đó?
Tiêu Duệ ý thừa nước đυ.c thả câu*, tiếp tục : "Vương phi mời bản vương uống , một ly bỏ thêm thuốc. Cùng lúc đó, nàng cũng cho nha thϊếp bên tên là Minh Nguyệt uống một ly giống ."
*Thừa nước đυ.c thả câu: câu để ám chỉ hành động trục lợi khi khác đang gặp khó khăn, hoạn nạn.
"Minh Nguyệt?!" Định Quốc Công phắt dậy, lom lom Tiêu Duệ, "Vương, Vương gia thu dùng nó?"
Thái độ của Định Quốc Công khiến Tiêu Duệ nổi lòng nghi ngờ. Ông chú ý con gái của chuyện đại nghịch bất đạo mà quan tâm một nha của con gái ông ?
"Làm , bản vương dùng?" Tiêu Duệ hỏi ngược .
Trước mắt Định Quốc Công đột nhiên tối sầm , một câu cũng nên lời. Đây, đây là hai cô con gái đều đưa ngoài? Thục Tỷ Nhi, Thục Tỷ Nhi hồ đồ như ! Dù Minh Nguyệt như thế nào thì cũng là chị ruột của nó mà!