Xuyên Thành Tiểu Thiếp - Chương 190

Cập nhật lúc: 2025-07-31 16:55:41
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hai dứt lời, hình như dường như gian cũng im ắng hơn.

Dư Lộ cảm thấy, đại khái là dài như qua một thế kỷ, Tiêu Duệ mới phản ứng kịp. Hắn bước qua kéo Dư Lộ lưng, răn dạy Tiêu Dật, "Ngươi bậy bạ gì đó?!"

Tiêu Dật thấy Dư Lộ nữa, nhưng trong lòng hồi hộp. Thất ca thích nữ nhân như , nữ nhân cũng luôn kiêu căng, giờ chỉ là một thế , nàng thể ầm lên ?

Chẳng qua, càng ầm thì càng ! Ai bảo tên khốn thích Minh Nguyệt mà còn thu dùng Minh Nguyệt chứ, đúng là thích ăn đòn mà!

hì hì, biểu hiện dáng vẻ sai, chắp tay với Tiêu Duệ nhưng thực với Dư Lộ: "Ai da, tiểu Thất tẩu đừng để ý nhé. Đệ sai , sai . Tẩu giống, cho dù là con mắt cái mũi, tẩu giống biểu tỷ Ngu Văn chút nào hết. Tẩu và biểu tỷ Ngu Văn chính là hai , là mắt , mong tẩu đừng để bụng đến lời của nhé."

Khi , gã còn tận lực nhắc đến biểu tỷ Ngu Văn hai .

Dư Lộ cần cũng sắc mặt của Tiêu Duệ lúc khó coi đến chừng nào, bởi vì đang dùng sức bóp tay cô thật mạnh, khiến cô kêu đau.

Đối với chuyện sớm , đồng thời còn thôi miên bản nhận chuyện , thật Dư Lộ nên dùng thái độ gì để đối mặt với nó. Cô nên tỏ vẻ rõ đây chỉ là hiểu nhầm, khϊếp sợ thôi đây? Bây giờ Tiêu Duệ tinh mắt.

Vẫn là giả vờ ngốc nghếch thì hơn! Cô lắc lắc tay Tiêu Duệ, lộ đầu từ đằng , "Ta , ngươi cần lặp , thấy ."

Tiêu Dật trợn mắt, nữ nhân ngu thế?

Tiêu Duệ cũng chỉ ngây một lát, lướt qua Dư Lộ nhanh, dám chăm chú. Hắn đành phát bực với Tiêu Dật, "Ngươi cái gì ? Đại náo Vương phủ của ? Còn , hậu viện là nơi ngươi thể tới ? Ta thấy ngươi quá to gan lớn mật đấy!"

Lúc Tiêu Dật mới nhớ mục đích đến đây của , lập tức thu dáng vẻ kiêu căng . Nhìn Dư Lộ đang Tiêu Duệ, gã dứt khoát tiến lên, thấp giọng : "Thất ca, tiểu Thất tẩu thì tặng Minh Nguyệt cho . Đệ thật sự thích nàng , chắc chắn sẽ đối xử với nàng thật ."

Thật , đến thích, nữ nhân mà Tiêu Dật thích nhiều, nhưng Minh Nguyệt thì giống . Có lẽ là do da ngứa , đối với những nữ nhân chủ động gần gã, dùng thủ đoạn để sự sủng ái của gã, gã chỉ thích đoạn thời gian, đó chơi lâu thì thấy ngán.

còn Minh Nguyệt, dù gã gì thì nàng cũng với ; dù gã cam đoan thế nào thì thái độ của nàng vẫn hề hơn.

Tạm thời cứ coi như thích , gã cho là như .

Một nữ nhân, vẫn là một nữ nhân liên quan nhiều gì đến , còn là hạ nhân nữa, với Hoàng gia, như chỉ là một đồ vật, , chẳng lẽ cho?

Chỉ là lúc Tiêu Duệ dứt khoát đồng ý .

Dư Lộ xông Chính viện, tuy lợi cuối cùng là , nhưng thể phủ nhận rằng chỉ sợ Dư Lộ như là vì Minh Nguyệt. Nếu là vì Minh Nguyệt thì Minh Nguyệt cũng coi như là bà mối của và Dư Lộ, nên hỏi ý kiến của Minh Nguyệt mới .

Thấy Tiêu Duệ gì, Dư Lộ lắc lắc tay .

Tiêu Dật thấy, cảm thấy đến hôm nay quả nhiên là đúng đắn.

"Thôi Tiến Trung, ngươi hỏi ý của Minh Nguyệt." Tiêu Duệ phân phó: "Nói nàng nghĩ thế nào thì cứ thế . Nàng đồng ý thì , nếu đồng ý, dù gia ở thì cũng ai dám ép buộc nàng."

Tiêu Duệ những lời , Dư Lộ và Tiêu Dật đều yên tâm.

Dư Lộ cảm thấy Minh Nguyệt chắc chắn sẽ từ chối. Bây giờ Tiêu Duệ về, Minh Nguyệt cần lo lắng, sợ Tiêu Dật sẽ xông khó nàng, chọn cái gì cần đoán cũng .

"Gia, cũng qua xem xem." Dư Lộ .

Tiêu Duệ gật đầu, thả tay cô , xoay phòng. Tiêu Dật cũng nhấc chân theo Tiêu Duệ. Gã chút nào lo lắng, dù , khi trở về Minh Nguyệt đồng ý với gã .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tieu-thiep/chuong-190.html.]

Dư Lộ đến trễ hơn Thôi Tiến Trung một ít. Cô đến, đúng lúc lời của Minh Nguyệt, "Phiền Thôi công công Vương gia, nô tỳ nguyện ý với Cửu Hoàng tử."

"Minh Nguyệt!" Không đợi Thôi Tiến Trung trả lời, Dư Lộ vội chạy phòng, "Cô cái gì? Không cô vẫn luôn tiểu thϊếp ? Cô đừng lo, Vương gia ở đây, Vương gia sẽ chủ cho cô, Cửu Hoàng tử dám gì cô ."

Minh Nguyệt dựa thành giường, ánh mắt Dư Lộ kiên định, "Dư chủ tử, nô tỳ là tự nguyện, vì sợ ép, cũng sợ thêm phiền cho ngài và Vương gia."

"Vì ?" Dư Lộ hỏi, đồng thời dấu cho Thôi Tiến Trung và những nô tỳ trong phòng ngoài hết.

Đợi hết, Minh Nguyệt mới , nhưng hỏi một câu liên quan gì: "Dư chủ tử, ngài thấy nô tỳ trông thế nào, ?"

Nàng Dư Lộ, cố gắng nặn nụ .

Dư Lộ nàng chằm chằm. Không hề láo, dung mạo của Minh Nguyệt trong Vương phủ còn tính là cao cấp. Thân thể và khuôn mặt của cô và Tạ Linh Tuệ đều hơn Minh Nguyệt, ngay cả Hương Lê và Thạch Lưu cũng hơn Minh Nguyệt một chút. thế nào nhỉ, tính nàng dễ , bộ dạng đáng yêu, khuôn mặt tròn tròn nhỏ nhắn như bánh bao, lúc khiến thấy thích.

Vẻ mặt của Dư Lộ Minh Nguyệt nở nụ thật lòng, "Dư chủ tử, ngài cần khó xử. Nô tỳ , bản là một mỹ nhân tuyệt nào. Chẳng qua..." Nàng chuyển lời, : "Chẳng qua, so với Vương phi, chắc là nô tỳ khá đúng ?"

Dư Lộ thật lòng gật đầu. là Minh Nguyệt hơn Lâm Thục thật. Hẳn là Lâm Thục giống như Định Quốc Công , chỉ thể là đoan trang.

Minh Nguyệt hài lòng gật đầu, tựa như đang lầm bầm lầu bầu: "Vậy thì . Nô tỳ xinh hơn nàng , nàng chiếm sự yêu thích của Vương gia, nô tỳ thể Cửu Hoàng tử thích, cho dù thế nào, nô tỳ vẫn mạnh hơn nàng , đúng ?"

"Nô tỳ xinh nhưng Cửu Hoàng tử vẫn thích. Liệu nô tỳ thể chờ mong rằng, thật ngài thích con của nô tỳ ? Nếu như , với phận của Cửu Hoàng tử, nô tỳ thể hãnh diện một phen ? Nàng coi thường nô tỳ, thấp nô tỳ như , nếu nô tỳ cần dựa nàng mà vẫn thể sống , khi nào nàng sẽ cam lòng ? Còn ... còn Định Quốc Công, Dư chủ tử, ngài xem, nếu nô tỳ theo Cửu Hoàng tử, Định Quốc Công sẽ gần ?" Nói đến đây, Minh Nguyệt nở nụ , giống như nụ vui vì báo thù lớn , "Ngài , đến lúc đó nếu nô tỳ đánh mặt Định Quốc Công như , thú vị ? Có là, như thì cũng thể báo thù cho nương của nô tỳ, cho nô tỳ ?"

Minh Nguyệt hẳn là đang báo thù .

mà, cho dù báo thù thì cũng nên để liên lụy đến đời như chứ. Vả , của Minh Nguyệt mất, ai cũng rằng năm đó nàng kìm lòng đậu câu dẫn Định Quốc Công, là Định Quốc Công cưỡng bức nàng , cuối cùng quản hỏi.

Nhìn Minh Nguyệt như , Dư Lộ gì, cuối cùng vẫn khuyên nhủ: "Minh Nguyệt, hiểu nỗi lòng của cô, nhưng cô cần vì như theo Cửu Hoàng tử. Việc đó sẽ hủy cả đời cô mất!"

Còn tâm lý của Lâm Thục. Mặc dù ở thời đại việc nam nhân nạp thϊếp là chuyện bình thường, thế nhưng con cái của Chính thê đúng là giống như cừu oán trời sinh với con cái do thϊếp thất sinh thật. Cách của Lâm Thục hề đúng, nhưng là con gái của Chính thê, cách nàng đối đãi với Minh Nguyệt cũng tính là quá quắt. Đầu sỏ gây nên thật chính là Định Quốc Công kiềm chế bản .

Vân Mộng Hạ Vũ

Dư Lộ tiếp: "Cô yên tâm , sẽ xin Vương gia, cho cô một võ tướng nổi danh, hoặc là gả cô cho một văn nhân thể từng bước leo lên quan văn. Đến lúc đó, Định Quốc Công sẽ đối xử với cô thôi."

"Dư chủ tử, cảm ơn ngài vì với nô tỳ như , nô tỳ thế nào để báo đáp ngài nữa." Minh Nguyệt thật lòng áy náy.

Dư Lộ đang định cần, Minh Nguyệt tiếp: "Chỉ là như thì quá lâu, và cũng nhiều phiêu lưu. Nô tỳ chờ, cũng kiên nhẫn để chờ. Dư chủ tử, ngài đừng khuyên nữa, nô tỳ suy nghĩ kỹ trong hai ngày nay mới quyết định như ."

Dư Lộ khuyên Minh Nguyệt , đành mặc cho Thôi Tiến Trung báo. nghĩ đến thế của Minh Nguyệt, cô vẫn tạo cho nàng thêm một vỏ bọc. Coi như Minh Nguyệt chuyện đúng, trong chuyện , cô vẫn giúp , giúp đạo lý.

Cô xin sự đồng ý của Minh Nguyệt, đó phận thật của Minh Nguyệt cho Tiêu Duệ và Tiêu Dật.

Tiêu Dật thất kinh, Tiêu Duệ thì như chút đăm chiêu.

"Thì Minh Nguyệt là con gái của Định Quốc Công." Tiêu Duệ lạnh : "Hèn chi hôm nay Định Quốc Công phản ứng lớn như . Ông còn hỏi gia Minh Nguyệt, là mang trở về để đánh vài chục đại bản, xong bán ."

"Tên già khốn kiếp !" Tiêu Dật lập tức phắt dậy, chỉ là mắng xong mới nhớ rằng chuyện gì, "Thất ca, Minh Nguyệt gì mà lão già đối xử với nàng như thế?"

Tiêu Duệ ý của Dư Lộ, tiếp: "Vương phi việc , đưa Minh Nguyệt lên giường . Định Quốc Công đổi trắng đen, là Minh Nguyệt ti tiện, một bò giường của ."

"Trời ạ! Lão già !" Tiêu Dật kích động cả , "Đều là con gái của ông , ông thể phân biệt đối xử như ! Lão già , chắc là ông ngứa da đây!"

Loading...