Tin khiến nàng tận lực giấu diếm, sợ nương đang thai khi động thai khí, gây tổn thương cho thể; tin khiến nàng gặp nhiều khổ sở, tâm sự, lắng , thậm chí còn vì nó mà hoài nghi phẩm tính của cha , là bí mật?
Lâm Thục Lâm phu nhân, vẫn lắc đầu, "Không, , ngài thể . Có... là khi Tiêu Duệ tới phủ, cha mới cho ngài ?"
"Không ." Lâm phu nhân bộ dáng của con gái, than thở: "Xem đúng là của . Sớm như , đây sẽ kêu cha con cho con mà tự mới đúng."
Vân Mộng Hạ Vũ
Việc đúng là trách bà thật. Bà Định Quốc Công vẫn luôn thấy thua thiệt cho bà trong chuyện nên bà mới quản nhiều, mới để cho Định Quốc Công . Ai dè, hình như Thục Tỷ Nhi vì tin nên mới như với Minh Nguyệt?
mà, tại ?
Nói như , nương sớm !
Vậy , vẫn luôn lừa ? Lâm Thục đột nhiên hỏi: "Nguyên Ca Nhi, Nguyên Ca Nhi ?"
"Nó ." Lâm phu nhân , nhổm dậy kéo Lâm Thục xuống, "Con nương , việc quan trọng, việc quan trọng nhất hiện nay là nghĩ xem sẽ gì."
Lâm phu nhân thái độ của Tiêu Duệ từ chỗ Định Quốc Công, gấp đến cả đêm ngủ , một mực suy nghĩ cách giúp con gái vượt qua cửa ải khó khăn .
Lâm Thục căn bản lọt lời Lâm phu nhân , vội vàng chất vấn: "Nương từ lúc nào? Nương tức giận ? Minh Nguyệt còn lớn hơn con đến một tuổi, đây là chuyện cha ngay khi thành với ngài. Phẩm hạnh của ông kém cỏi như , là phụ trách, nương để ý ? Ông luôn miệng yêu ngài, nhưng thực chất thì , thực chất thì ông ngoài xằng bậy, đàn bà khác thì , còn sinh con gái! Hơn nữa, ông còn nghĩ cách mang con riêng của ông phủ, còn đặt ngay bên cạnh con, cả ngày lẫn đêm con ghê tởm, ngài ghê tởm! Một đàn ông hèn hạ dối trá như , nương còn cam lòng..."
Chát--
Lâm phu nhân tát Lâm Thục một cái thật mạnh, cắt đứt lời của Lâm Thục.
Lâm Thục bụm mặt, trợn to mắt bà, "Nương!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tieu-thiep/chuong-196.html.]
Khuôn mặt của Lâm phu nhân vốn , sắc mặt hồng hào, thế nhưng bây giờ, bà tức đến xanh mét mặt mày. Tay bà thả xuống mà là chỉ Lâm Thục, run run ngừng.
"Con..." Bà tức đến thốt nên lời.
Nước mắt Lâm Thục ngừng rơi xuống, nhưng nàng vẫn cứng đầu Lâm phu nhân, tỏ mềm yếu, nhận sai, vẫn kiên trì ý kiến của .
Lâm phu nhân bỗng nhiên mệt mỏi rũ tay xuống. Nhìn con gái, lòng bà dâng lên từng cơn bất lực nồng đậm. Bà cắn chặt môi, kiềm chế cảm xúc của bản mới chậm rãi : "Thục Tỷ Nhi, bất kì ai cũng tư cách chỉ trích cha con, bao gồm cả Minh Nguyệt. Thế nhưng, con . Đứa con gái ông nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa từ nhỏ như con tư cách đó!"
"Không ai là mỹ. Trước khi thành ông sai một ít chuyện, thế nhưng đó ông sửa , thật lòng sống chung với thật , tại so đo chuyện gì? Dù cho là Minh Nguyệt của nó, ông mang đàn bà nhà, cho Minh Nguyệt một cái phận, như còn đủ ? Ta còn ông nữa chứ? Mọi chuyện cũng xảy , cũng gả đến đây, thậm chí còn con, nếu nổi giận với ông , để ý đến ông , con đây? Em trai con đây? Mà cũng đây?"
"Ông thì , ông thể gì giờ? Ông thể về quá khứ, để cho bản chuyện như ? Còn nữa, đến bên ngoài, chỉ nhà chúng , Nhị thúc Tam thúc của con, thậm chí tổ phụ qua đời của con, nào mà chẳng di nương thông phòng, nào thứ tử thứ nữ? Dù cha con đàn bà khác thì đó cũng là chuyện khi gặp . Từ khi gả đến đây, ông tìm qua nào khác ?"
"Sao con thể, con thể ..."
Mấy từ cam lòng đê hèn, đến cùng thì Lâm phu nhân vẫn nên lời. Mắt bà đỏ bừng, một nửa trong đó là tức giận, một nửa khác là đau xót chán chường.
Bà đương nhiên , nguyên nhân Định Quốc Công mang đàn bà về, cho Minh Nguyệt một phận chính thức ngoại trừ bởi vì thích bà , còn bởi vì nhà đẻ của bà, cũng bởi vì ông danh tiếng của dơ.
thì thế nào?
Bà gả cho , thậm chí đứa nhỏ cũng sinh . Định Quốc Công thẳng thắn sự thật, đối xử với bà, cũng chút lòng nào với đàn bà bên ngoài , nếu bà vẫn cứ níu lấy sai khi cưới mà chịu nhả , chẳng khiến sống ?
là chán ghét, đúng là ghê tởm, nhưng thấy ông để một đứa con gái khác nha cho con gái của , từ nhỏ theo hầu cạnh con gái , sự căm phẫn của bà cũng còn nữa.
Ông là vì thứ nữ của chịu nhiều khổ, còn thể để ấn tượng trong lòng bà, cơ chứ?