Xuyên Thành Tiểu Thiếp - Chương 198
Cập nhật lúc: 2025-07-31 16:56:04
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lâm Thục chỉ lời Lâm phu nhân khuyên mà còn khiến bà tức đến ngã ngửa.
Lâm phu nhân còn cách nào, đành kêu mời Định Quốc Công tới.
Định Quốc Công hai con chuyện gì, chỉ là hoảng sợ khi sắc mặt của Lâm phu nhân. Ông ân cần tiến lên sờ mặt, sờ trán của Lâm phu nhân, đó kêu mau mời đại phu.
Lâm phu nhân vỗ tay ông, "Quốc Công gia, thϊếp việc gì."
Định Quốc Công tin, "Sắc mặt khó coi như , mà chuyện gì ?"
Ông Lâm Thục, đỡ Lâm phu nhân xuống, vẫn chờ cho đến khi đại phu đến bắt mạch cho Lâm phu nhân, Lâm phu nhân thì mới dặn dò Lâm phu nhân nghỉ ngơi , gọi Lâm Thục ngoài.
Lâm Thục chút chột trong lòng, nhanh đến thư phòng với Định Quốc Công.
Vân Mộng Hạ Vũ
Định Quốc Công cũng lòng vòng, hỏi thẳng: "Con gì với con mà khiến bà tức đến thế hả?"
Lâm Thục chỉ lắc đầu, : "Nương hỏi gì thì con nấy, khắc khẩu với nương."
Định Quốc Công tức giận nàng chằm chằm, một lúc lâu ông mới đè cơn tức xuống . Vợ ông thương yêu đứa con gái , cuối cùng chỉ giải quyết việc gì mà còn lòi một đống rắc rối khác.
"Hôm qua Thành Vương tới nhà, , cho và con mắng con, thấy lòng với con. Lần con đúng là mắc sai lầm lớn, khi trở về thành thật nhận ;, đừng suốt ngày giống như con nhím như , mềm hơn một tí, vui lòng . Nam nhân đều là ăn mềm ăn cứng, con cứ cầu , liền so đo với con."
Tại cầu ?
Họ là phu thê, mặc dù yêu nhưng cũng nên tương kính như tân, tại nàng cầu ? Hắn thích nàng, phòng của nàng, chỉ cần nhà đẻ của nàng vẫn còn thì chẳng chuyện gì xảy với nàng !
Lâm Thục che giấu nét nhạo nơi khóe miệng, cúi đầu đáp ứng.
Việc nhà của con gái, là thì còn thể hỏi dăm ba câu, nhưng là cha thì tuyệt đối tiện hỏi. Định Quốc Công thấy nàng đồng ý, trông cũng giống như là sai , bèn nhắc chuyện nữa mà hỏi về Minh Nguyệt.
"Thân phận của nó con cho nó ?"
Lâm Thục chỉ trầm ngâm, ngẩng đầu, "Nói thì , thì ?"
Định Quốc Công cau mày, chút thích thái độ của Lâm Thục. Hình như từ cái ngày Lâm phu nhân sinh sản, thái độ của Lâm Thục đối với ông trở nên tệ , còn kiểu cha hiền con ngoan và vui vẻ như hồi nữa mà là biến thành chút căm ghét, dường như còn mang theo chút khinh thường...
Ông lắc đầu, nghĩ nên nghĩ về con gái như . Có lẽ vì tình cảm vợ chồng với Thành Vương thuận nên tâm trạng con bé mới thể như .
"Nếu thì cứ kệ nó . Còn nếu , cha đến cửa tìm Minh Nguyệt mới ." Định Quốc Công , thở dài.
Nhìn chuyện coi, chỉ là một thứ nữ thôi mà cũng thể tạo phong ba như .
Lâm Thục khó chịu trong lòng. Nếu như , với một thứ nữ cha quan tâm, từ đến nay đều coi như nha , bây giờ cứ coi như là . nếu thì sợ, sợ Minh Nguyệt theo Cửu Hoàng tử, sẽ trả thù nhà .
Chẳng qua chỉ là một cái thϊếp thất mà thôi, dù Cửu Hoàng tử thích chăng nữa thì gã thể mặt nó ?
Thân phận như , đừng là , cho dù , Lâm Thục cũng sợ chút nào.
"Chưa , con còn gặp thì mang . Đủ để thấy là di truyền học của ai, dùng mấy thủ đoạn ghê tởm, nếu , Cửu Hoàng tử thể vội vã như chứ." Giọng của Lâm Thục chắc chắn là , còn kém rõ hành vi của Minh Nguyệt thiếu đắn.
Di truyền, thể di truyền từ , hoặc cũng thể di truyền từ cha. Lời đang về Minh Nguyệt, nhưng đồng thời cũng đang Định Quốc Công.
Định Quốc Công lập tức nhớ đến đêm say rượu cưỡng ép nha , khuôn mặt đỏ bừng, đáp lời của Lâm Thục, rời .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tieu-thiep/chuong-198.html.]
Lâm Thục đấy một lát trở về Vương phủ, hậu viện thăm Lâm phu nhân.
Giờ cơm tối, Tiêu Duệ trở về Vương phủ nhưng đến Tầm Phương viện ngay mà đến chỗ Đào di nương , đó cho gọi Tạ di nương.
Hắn và Lâm Thục thỏa thuận xong, tiếp theo chính là hai thϊếp thất .
Đào di nương theo Tiêu Duệ từ lúc Tiêu Duệ còn ở trong cung. Nàng đương nhiên trông cậy việc sẽ sự sủng ái của Tiêu Duệ, vì diện mạo nàng phổ thông, xuất cũng , thể hầu hạ Tiêu Duệ, nàng vô cùng thỏa mãn.
nàng thể sinh cho Tiêu Duệ một đứa bé, tương lai thể ở Vương phủ đứa bé lớn lên kết hôn, về già cũng thể sống dựa đứa bé . tất cả chỉ là mong ước. Không sủng ái, con, nàng cũng già nhưng Tiêu Duệ đuổi .
Tạ di nương là do Tiêu Dật đưa phủ. Tuy nàng đến muộn nhưng dung mạo xinh , tự hùng tâm tráng chí riêng. Dù Dư Lộ sủng ái, nàng cũng tâm phục khẩu phục, nhưng đó chỉ là tạm thời thôi.
Trên đời sủng ái vĩnh viễn cho nữ nhân như các nàng. Nàng đầu phục Dư Lộ chẳng qua là vì đợi Dư Lộ thất sủng, đó nàng thể chiếm chỗ Dư Lộ.
hôm nay, Dư Lộ vẫn còn sủng ái, nàng chẳng một cơ hội lên chức nào.
Nếu về điểm giống với Đào di nương thì đó là hai đều ở Vương phủ, đều ở bên cạnh Tiêu Duệ. Còn về điểm khác, đó chính là Đào di nương chấp niệm* với Tiêu Duệ, còn Tạ di nương thì động lòng với Tiêu Duệ thật, chân tình với Tiêu Duệ.
*Chấp niệm: hiểu đơn giản là những điều cố chấp, khăng khăng chúng vẫn luôn giữ mãi trong lòng, là điều thể buông bỏ . Đặc điểm của chấp niệm là hiện hữu những ý niệm cố chấp tồn tại trong lòng , là sự day dứt khi đánh mất điều gì đó, là những mong mà thể thực hiện ... nó tạo cho con một vết tích để mỗi khi nghĩ đến đau đáu một nổi niềm bao giờ giải tỏa.
Hai quỳ mặt Tiêu Duệ, đều là lệ rơi đầy mặt.
"Gia, thϊếp , thϊếp ..." Nước mắt Tạ di nương chảy ròng ròng, giọng lộ vẻ đau đớn.
Đào di nương thì cắn môi, ương ngạnh quỳ đất, tuy gì nhưng thái độ rõ ràng.
Tiêu Duệ xoa trán, hai : "Các ngươi cái gì? Đồ đạc trong phòng các ngươi, cho dù là đồ trang sức dụng cụ trong nhà, thậm chí là cả đồ dùng bình thường hằng ngày, các ngươi đều thể mang . Ngoài , gia cho mỗi các ngươi thêm năm ngàn lượng ngân phiếu. Các ngươi thôn trang của gia cũng , trực tiếp về quê cũng , hoặc trúng ai và gả cho đó cũng thế, gia đều chủ cho các ngươi."
Thôi Tiến Trung ở một bên, lúc thể mang dụng cụ trong gia đình , lão trợn to mắt , nhưng khi Tiêu Duệ cho mỗi năm ngàn lượng ngân phiếu, đôi mắt của lão hề chớp.
Năm ngàn lượng!
Đừng là năm ngàn lượng, chỉ cần năm trăm lượng cũng đủ để địa chủ ở nông thôn . Năm ngàn lượng, là thể mua hơn ngàn mẫu đất lận!
Lúc gia đúng là hào phóng thật!
Đào di nương và Tạ di nương cũng hoảng sợ vì phương thức vung tiền như thế , ngây cả , khi phản ứng kịp, Đào di nương vẫn , nhưng suy nghĩ bay đến chỗ khác.
Nàng còn trẻ, ngoài tìm một nam nhân trung thực, liền theo lời Vương gia là sẽ chủ cho , nhiều gia tài như , nam nhân nào dám lời?
nếu ở Vương phủ, đến việc gặp Vương gia, mà còn coi như hạ nhân; khi thấy Vương phi Dư Lộ cũng ăn khép nép, phục thấp thϊếp*. So sánh hai cái với , nàng đúng là d.a.o động. Có ai mà cuộc sống hơn cơ chứ? Nhiều tiền như , mua mấy mẫu đất cho thuê, dù cả đời nàng gì thì vẫn hầu hạ.
*Phục thấp thϊếp: ý chỉ cẩn thận, nhẹ nhàng nhường nhịn, nịnh nọt.
Tạ di nương thì cám dỗ, vẫn sướt mướt, "Gia, thϊếp cần những thứ , thϊếp chỉ ở hầu ngài thôi. Gia, cầu ngài đừng đuổi thϊếp , van xin ngài, chỉ cần cho thϊếp ở trong phủ là ."
Tiêu Duệ : "Ở thì thể hầu hạ gia, thể thấy gia, cả đời đều trong khu nhà nhỏ , hạ nhân khinh mạn, cả đời thể con. Như ngươi cũng nguyện ý?"
Tiếng của Tạ di nương ngưng bặt. Bạch Lộ lưng nàng vội kéo nàng.
Tiêu Duệ dậy, "Cho các thời gian một đêm để suy nghĩ. Sáng sớm ngày mai, Thôi Tiến Trung, ngươi tới hỏi đáp án của họ." Hắn phân phó Thôi Tiến Trung, xoay rời .
Thôi Tiến Trung chờ Tiêu Duệ mới thấm thía một câu: "Năm ngàn lượng đấy! Năm ngàn lượng đấy! Hai vị chủ tử nên suy nghĩ cho kĩ nhé!"