Xuyên Thành Tiểu Thiếp - Chương 2

Cập nhật lúc: 2025-07-27 14:05:30
Lượt xem: 41

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lưu vội vã bưng quả dưa hấu phòng, đặt lên bàn dài, nhào tới bắt lấy tay Dư Lộ: “Chủ tử, Dư chủ tử, mau tỉnh , mau tỉnh !”

Dư Lộ hừ hừ một tiếng, đẩy tay Thạch Lưu . Mùa hè nóng bức

để , chỉ ngủ một giấc thôi cũng phá , thật ngoan.

Lúc Thạch Lưu dám thương hương tiếc ngọc nữa, bắt lấy tay Dư

Lộ lắc lắc: “Chủ tử, Vương gia về , đang đến Tầm Phương…”

Từ “viện” còn khỏi miệng, Dư Lộ mở mắt .

“Ngươi gì, Vương gia trở ?” Dư Lộ như lâm đại địch hỏi Thạch Lưu,

đợi Thạch Lưu trả lời cũng đẩy nàng , nhảy xuống nhuyễn

tháp, để chân trần ba chân bốn cẳng chạy phòng ngủ.

Thạch Lưu vội vàng lên mang giầy chạy theo.

Dưới ánh nắng gay gắt, Tiêu Duệ nghiêm mặt Tầm Phương viện. Đến cửa

phòng chính, Hương Lê và Anh Đào cũng nhận tin vội vàng hành lễ với . Hắn thèm , nhanh phòng. Khí lạnh phả mặt

khiến dừng bước, thấy cả đều mát mẻ. Anh Đào là nhị đẳng,

gọi thì mới phòng , Hương Lê một vội vàng y phục cho Tiêu Duệ.

Tiêu Duệ giương tay, hỏi: “Chủ tử các ngươi ?”

Hắn nghiêm mặt, giọng bình bình đạm đạm. Hương Lê đê mi liễm mục**, nhỏ

giọng trả lời: “Khi nãy chủ tử đang ngủ trưa ở bên trong. Thạch Lưu

mang dưa hấu vô, đánh thức nàng .”

**Đê mi liễm mục – 低眉顺眼: là một thành ngữ, chỉ bộ dáng ngoan ngoãn, hoặc hiền lành.

Cả Tiêu Duệ ướt đẫm. Trong Tầm Phương viện đồ của , nhưng

Hương Lê một phân thành hai, cởϊ áσ ngoài của xong

mà còn thấy , khỏi thầm mắng Thạch Lưu lười quá

mức.

Tiêu Duệ cũng để ý, tâm trạng của ,

nghiêm mặt một đường chỉ vì trời quá nóng, khiến thể và tâm lý đều

Vân Mộng Hạ Vũ

khó chịu, phòng thấy mát mẻ, cảm giác thích trong lòng

sớm tiêu tan, tâm trạng bây giờ xem như .

“Đi lấy nước đến.” Phân phó một tiếng, để trần vòng qua bình phong tiến .

Mới bước qua thấy hai hoảng loạn chạy . Dẫn đầu là Thạch Lưu,

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tieu-thiep/chuong-2.html.]

nàng đang kéo theo Dư Lộ. Lúc búi tóc Dư Lộ lệch, y phục

phần lộn xộn, giày cũng mang nhầm chân.

Ngay tức khắc Tiêu Duệ sầm mặt .

Thạch Lưu lập tức quỳ “thịch” xuống. Dư Lộ nàng kéo, cộng thêm trong

lòng cũng sợ sệt căng thẳng, thoáng cái cũng ngã xuống cạnh nàng .

“Vương, Vương gia,” Thạch Lưu nhỏ giọng giải thích: “Ban nãy chủ tử đang ngủ trưa, lúc mới, lúc mới…”

Dư Lộ cúi đầu một câu.

Cũng giải thích, thật …vị gia cho cô

cho cô , do đó khi ở mặt , Dư Lộ chỉ thể sử

dụng kĩ năng mặt đổi, một câm điếc.

Nha quỳ thì quỳ, cô động một tí là quỳ gì?

Cô là của , hở chút là quỳ xuống, là cho rằng mảy may

để ý đến ? Mà dựa khuôn mặt của cô, cũng thể

cô quỳ xuống.

“Đi ngoài.” Tiêu Duệ lạnh lùng .

Thạch Lưu vội vàng lên, đồng tình Dư Lộ, chạy.

Tiêu Duệ tiến đến, bắt lấy cánh tay Dư Lộ nhấc cả lên.

Dư Lộ giật , ngẩng đầu lên, sợ sệt . Vẻ mặt bình tĩnh, đôi mắt sâu thấy đáy, bên trong phun trào lửa giận đáng sợ. Dư Lộ sợ

đến run run, dám cái gì, lập tức cảm thấy thế giới đầy ác ý.

Mình cái gì hết, tại tức giận như với ?

Thật thảm, thật sự là thảm thảm.

Thật vất vả xuyên qua, xuyên thành nữ chính, xuyên thành

chân ái của nam chính, xuyên thành tiểu thϊếp là một thế

gì. Sau đó còn nam chính tàn nhẫn ngược đãi, trở thành vật hi

sinh.

“Đi lấy một bộ y phục sạch sẽ qua đây, hầu gia đổi.” Tiêu

Duệ ghét nhất bộ dạng của cô, đáy mắt lập tức sinh

chán ghét.

Tiêu Duệ buông lỏng tay, Dư Lộ thở phào nhẹ nhõm, run cẳng chân phòng.

Loading...