Xuyên Thành Tiểu Thiếp - Chương 200
Cập nhật lúc: 2025-07-31 22:00:47
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Kinh thành?" Trần Bì hàm hồ hỏi: "Trở về gì? Chúng ở đây ? Có ăn uống, về còn thể lập chút quân công, chẳng lẽ như ?"
Trở về, là đối mặt với Thành Vương.
Mà vốn c.h.ế.t xuất hiện mặt Thành Vương, thể kết quả là gì đấy.
Ở chỗ , cái khác, A Chiêu chiếm vài phần kính trọng của Lý Thống lĩnh.
Trần Chiêu gì, nhưng quyết định của vì lời của Trần Bì mà d.a.o động. Trần Bì trở về, điều đó thể hiểu . Mặc dù cuộc sống bây giờ gian khổ hơn so với nhưng nó tự do tự tại hơn, thậm chí Trần Bì còn con gái của đầu bếp trưởng trong nhà bếp ưu ái cho nên mới thể ăn vụng kiêng dè như .
còn , cam lòng việc mặt xám mày tro rời , mãi mãi cũng trở về như thế.
Hắn đến đầu quân minh chủ, cũng sẽ một tương lai rực rỡ. Hắn thể tính toán với chủ cũ, thế nhưng nữ nhân , cái nữ nhân hại biến thành bộ dạng như bây giờ, tuyệt đối sẽ buông tha.
Nên dùng một đao gϊếŧ ả, là dùng d.a.o cùn cắt từng miếng thịt đây?
Hắn suy nghĩ thật kỹ mới .
"Trần Chiêu! Trần Chiêu!" Xa xa bỗng chạy tới, chạy vẫy tay gọi tên Trần Chiêu.
"Có việc ." Trần Bì bên đó, thở dài.
Trần Chiêu để rượu còn dư cho Trần Bì, dậy vỗ bụi , bước qua, "Sao thế, việc gì?"
Người đến hổn hển : "Thống lĩnh Lý gọi chúng tập hợp, là nhiệm vụ đặc biệt!"
Mặt Trần Chiêu lập tức nghiêm túc hơn, nhanh theo đến.
Vân Mộng Hạ Vũ
Dọc đường, cẩn thận tìm hiểu, "Cậu đây là nhiệm vụ gì ?"
Người tới , giấu diếm gì, "Nghe là liên quan tới công chúa gả qua Mông Cổ mấy năm . Lý Thống lĩnh , Đoan Vương gặp công chúa, còn định dẫn công chúa về kinh gặp Thánh Thượng."
Trần Chiêu hiểu rõ, "Cho nên bây giờ gọi tiếp công chúa?"
"Tên , hèn gì Thống lĩnh Lý thích như , đủ thông minh!" Người đến vỗ vai Trần Chiêu, : "Lúc chắc và , ngoài còn hai bên nữa, bốn chúng dẫn đón. Mà Đoan Vương thì chắc chắn là , còn Thống lĩnh Lý thì nữa." Nói đến đây, bỗng nhiên thấp giọng, "Vị cũng chẳng công chúa thật gì . Nghe lúc chỉ là một vị quận chúa, chỉ để lừa Mông Cổ mà thôi."
Đi tiếp công chúa từ Mông Cổ, việc tính là lắm, nhưng nếu công chúa thực sự trở về kinh thành, hộ tống công chúa kinh thành, cũng coi như cơ hội để trở về.
Chỉ là, bây giờ chỉ sự ưu ái của Thống lĩnh Lý, còn bên Đoan Vương thì chỉ sợ vẫn như . Nếu sự che chở của Đoan Vương, việc cứ trở về như cũng là việc .
Trần Chiêu híp mắt , gật đầu phụ họa.
Trong Thành Vương phủ, Dư Lộ mới dậy thì thấy Hương Lê bước với vẻ mặt khó xử.
"Sao thế?" Tiêu Duệ đang ở trong tịnh phòng, Dư Lộ đành bên ngoài chờ.
Hương Lê ấp úng, lén liếc về phía tịnh phòng mấy mới mở miệng: "Chủ tử, Tạ di nương đang quỳ ngoài cửa, là gặp mặt ngài."
Dư Lộ buồn bực: "Muốn gặp thì cứ gặp thôi, quỳ xuống? Các ngươi ngăn nàng ?"
Hương Lê vội vàng lắc đầu, "Không . Là... Thôi Tiến Trung, ông ngăn ở cửa."
Thôi Tiến Trung ngăn Tạ Linh Tuệ ? Để nàng tìm Tiêu Duệ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tieu-thiep/chuong-200.html.]
Dư Lộ nghĩ , thấy Hương Lê sợ hãi, bèn dậy đến cửa.
Chỗ cách tịnh phòng xa chút, gì thì Tiêu Duệ cũng . Lúc Hương Lê mới dám : "Nô tỳ hôm qua Vương gia gặp Tạ di nương và Đào di nương, cho các nàng một khoản tiền đuổi các nàng . Chắc là Tạ di nương cho nên mới đến đây xin ngài."
Tiêu Duệ với các nàng ?
Dư Lộ ngẩn , nhớ đến tối qua Tiêu Duệ chợt xúc động, trong lòng cảm giác nên lời.
"Chủ tử, ngài định gặp nàng ?" Lời Hương Lê kéo tâm trí Dư Lộ trở về.
Nếu , cô cũng .
Dư Lộ kiên định lắc đầu, "Không , ngươi hỏi xem nàng lời gì với . Nếu chuyện cần giúp thì hãy về báo ."
Hương Lê giật giật chân nhưng bước ngay, nàng hỏi Dư Lộ: "Chủ tử, là do ngài gì đó với Vương gia nên Vương gia mới đuổi Tạ di nương Đào di nương ?"
Trước đây coi như cô qua, nhưng lúc Tiêu Duệ để ý. Giờ cô thì Tiêu Duệ . Cho nên, cũng coi như là cô . Dù , Tiêu Duệ cũng vì cô.
Dư Lộ gật đầu.
Sắc mặt Hương Lê lập tức chút khó coi. Nàng cúi đầu, giọng cũng trầm trầm, "Chủ tử, ngài đang định tha cho những khác ? Thân phận của Tạ di nương và Đào di nương ti tiện, ngài thích, Vương gia thể đuổi các nàng vì ngài. Thế nhưng ngài còn Vương phi nữa, ngài tiết chế một chút chứ. Nếu quá đáng, khiến Vương gia tức giận thì phiền toái."
Lời của Hương Lê là vì cô ?
Dư Lộ thấy sắc mặt của Hương Lê, nhưng cũng với tư tưởng của thời đại thì đúng là thể khuyên cô như thật. Cô chỉ thản nhiên ừ, giải thích gì thêm. Chuyện giữa cô và Tiêu Duệ cần cho khác .
Hương Lê chuẩn một bụng đầy chữ, nhưng Dư Lộ tiếp, nàng cũng .
Ra bên ngoài, Tạ di nương . Nàng ngây ở cửa viện một lúc lâu, cho đến khi Anh Đào dẫn theo hai tiểu nha điểm tâm xong thì nàng mới hồn , bước qua một bên.
Anh Đào mấy tiểu nha , trong tay cầm đồ gì. Nàng tiến đến bên cạnh Hương Lê, "Hương Lê tỷ, tỷ thế? Vừa nãy tỷ đang suy nghĩ gì ?"
Từ lúc Dư Lộ trốn , Anh Đào bán cô, đó tuy mấy nha vẫn tiếp tục hạ nhân ở Tầm Phương viện nhưng Hương Lê và Thạch Lưu đều với Anh Đào nữa. Tuy bây giờ Anh Đào chủ động lấy lòng nhưng Hương Lê chịu nhận, chỉ thản nhiên : "Không gì. Hẳn Vương gia rửa mặt xong , ngươi mau mang điểm tâm qua đó ." Nói xong, nàng xoay hướng khác.
Anh Đào bóng lưng của nàng, mặt lộ vẻ đăm chiêu.
Dư Lộ rửa mặt xong , Tiêu Duệ xuống. Dư Lộ đến phất tay cho mấy hạ nhân lui ngoài, kéo cái ghế đến cạnh Tiêu Duệ.
Tiêu Duệ đang gắp miếng há cảo thủy tinh* đặt bát Dư Lộ, đó đầu cô, vô cùng đắc ý, "Sao thế, rời xa gia đến thế cơ ? Yên tâm, hôm nay gia việc gì , lát nữa cơm nước xong, gia mang ngươi dạo phố nhé? Nếu , là chúng Nhất Phẩm Hương ăn trưa?"
*Há cảo thủy tinh:
Tối hôm qua, Dư Lộ nghiêm khắc phê bình một phen.
Thật ai ở trong cảnh thì cũng cả thôi. Ngủ một đêm, sáng tỉnh dậy thấy bên gối, mặc dù chính sự nhưng trong lòng cô vẫn khó chịu.
Khuôn mặt Dư Lộ nóng lên, "Ngươi việc của ngươi , ở nhà là ."
Trước nay Tiêu Duệ vẫn luôn là việc đàng hoàng. Rất nhiều Hoàng tử khác đoạt quyền thì chính là đoạt thế, ngay cả Tiêu Dật là Hoàng tử tuổi nhỏ nhất trong các Hoàng tử cũng ý nghĩ cạnh tranh lên vua; còn , cứ cảm thấy Vương gia nhàn tản, kiếm chút bạc để tiêu xài là lắm . Bây giờ thì thêm một chuyện, đó chính là bên cạnh một giai nhân bạn.
Cho nên hôm nay nha môn thì cũng , dù tính giờ đều như .
"Vậy thì chúng khỏi thành ?" Tiêu Duệ cho rằng Dư Lộ Nhất Phẩm Hương, bèn đề nghị: "Buổi trưa thể đến Pháp Hoa Tự ăn đồ chay. Đồ chay họ nấu ngon lắm, hẳn ngươi sẽ thích."
Sao Tiêu Duệ thể đối xử với cô như chứ.