Nhiều ngày nay, dù ở phương diện nào, Dư Lộ đều cảm thấy đây như một giấc mơ, một giấc mơ  . Cô bỗng vươn tay bắt lấy cánh tay của Tiêu Duệ,  tay dùng sức  mạnh, giống như  như  thì cô mới  thể xác định rằng đây   mơ.
"Sao thế?" Tiêu Duệ vốn đang  ăn   chuyện với cô, thấy cô đột nhiên dùng sức nắm c.h.ặ.t t.a.y , mặc dù chút khí lực   khiến  cảm thấy đau nhưng  khiến   thể  quan tâm.
Dư Lộ    lời trong lòng , cảm thấy như  quá ngốc.
Cô  : "Đi Nhất Phẩm Hương , ngươi gọi  cho  một bàn đồ ăn giống . Lần  bởi vì Cửu Hoàng tử nên trưa đó   về." Tuy tối hôm đó Tiêu Duệ  kêu Nhất Phẩm Hương mang một phần khác tới Tầm Phương viện nhưng lúc  cô   tâm trạng nào để ăn.
Tiêu Duệ  gật đầu, "Được,  đến Châu Thúy Các nữa. Nghe  họ  nhập thêm nhóm trang sức mới, gia dẫn ngươi  chọn."
Dư Lộ gắp miếng há cảo trong bát lên,   bật , "Ngươi còn quan tâm mấy thứ ?"
Trước thì   quan tâm, nhưng bây giờ,  quan tâm  .
"Việc gia quan tâm  chỉ mỗi việc  ." Tiêu Duệ , dán sát lỗ tai Dư Lộ nhẹ giọng  một câu.
Dư Lộ cảm thấy da mặt của   đủ dày , thế nhưng so sánh với tên lưu manh già Tiêu Duệ, cô mới phát hiện  còn thua xa lắm. Cô lập tức đỏ mặt, đẩy Tiêu Duệ .
Tiêu Duệ cũng  vui vẻ,  phá lên.
Ăn sáng xong, Dư Lộ nhớ đến từ khi trở về Thành Vương phủ, cô vẫn  gặp mặt Tôn Vân Hạo  nào. Cũng    nhóc đó thế nào, còn  cô cô của   nữa, lâu như  mà vẫn  tìm thấy. Lúc  cô  dám  chuyện   mặt Tiêu Duệ, nhưng bây giờ thì  cần  dám nữa.
Cô : "Chúng  mang Tôn Vân Hạo theo  ?"
Phải mất một lát Tiêu Duệ mới nhớ  Tôn Vân Hạo là ai. Phải mang theo tên tiểu quỷ  . Lúc ở Đào Hoa Thôn, tên tiểu quỷ  luôn dính lấy Tiểu Lộ Nhi,  còn mở miệng kêu nương...
Tiêu Duệ  chỉ  đồng ý mà còn nghiêm mặt .
Vân Mộng Hạ Vũ
Tức giận hả? Dư Lộ  theo   ngoài, hai mắt  ngừng liếc . Do cô nhắc tới Tôn Vân Hạo khiến  nhớ đến chuyện cô trốn ? Nếu vì  thật thì  thể hiểu  chuyện vì    vui .
Nhắc đến chuyện  đây, dù lúc nào Dư Lộ cũng cảm thấy chột . Cô  dám  thêm nữa, cúi đầu,   co   nơi nào đó mà Tiêu Duệ   thấy .
Đi ngang qua một cái lương đình*, Tiêu Duệ kéo Dư Lộ .
*Lương đình: chỗ nghỉ mát.
Hạ nhân thì   xa ở bên ngoài, Dư Lộ   kéo, khi  lương đình  thì   ôm  ngực.
Dư Lộ càng hoảng sợ, cũng vì đang ở bên ngoài nên cô  chút ngượng ngùng, giọng  cũng cao hơn chút, "Tiêu Duệ,  thế?" Vì căng thẳng nên cô gọi thẳng tên .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tieu-thiep/chuong-201.html.]
Bàn tay ôm ngang hông cô của Tiêu Duệ bỗng dưng siết chặt,  đó cứng đờ.
Tiêu Duệ...
Trước mặt ,  từng  nữ nhân nào dám gọi thẳng tên , ngay cả nam nhân,  gọi thẳng tên  cũng   nhiều. Hôm nay  Tiểu Lộ Nhi gọi như ,   cảm thấy  chút xa lạ, nhưng trong chút xa lạ   xen lẫn vài tia ngọt ngào.
Tiêu Duệ cảm thấy  đúng là điên . Để kiểm chứng,  : "Ngươi   gì, lặp   nữa ."
Vừa  cái gì? Dư Lộ  thử: "Tiêu Duệ?"
Tiếng của Dư Lộ  hề giống tính tình của cô chút nào. Tiếng cô giống như dung mạo của cô,   mềm mại, lúc gọi tên của  khác, tiếng   vô cùng êm tai.
Tiêu Duệ  nghiêm mặt tiếp . Hắn nghiêng đầu, dịu dàng hôn lên chóp mũi của Dư Lộ. Giọng  nhẹ nhàng như gió mát, "Muốn mang thằng nhóc   thì cũng  thôi, chẳng qua, ngươi  đồng ý với gia một điều kiện."
Dư Lộ tò mò  , đây là đang trả giá ?
Tiêu Duệ  chút nóng mặt, cũng may bên ngoài cái lương đình    ít cây cối, hạ nhân   khá xa,   tới bên  . Hắn dứt khoát ôm Dư Lộ vòng  , để cô xoay lưng về phía .
Tâm trạng Dư Lộ  chút phức tạp. Tư thế như  khiến cô  thể  nghĩ nhiều.  cô cũng  dám giãy dụa  lộn xộn gì, giờ đang ở bên ngoài, nhỡ   gì  khiến Tiêu Duệ bêu , chờ trở về cô cũng   .
Tiêu Duệ vốn  nghĩ đến phương diện , nhưng khi ôm  như ,  Dư Lộ cứng  thẳng lưng, tay  đặt lên hông nàng, vòng eo nhỏ nhắn của nàng lập tức hiện . Hơn nữa, khi nàng   đùi , bờ m.ô.n.g dính sát dọc theo đùi ,  lập tức cảm thấy  dòng nước nóng xông thẳng vòng óc.
Gần như là ngay lập tức,  ôm Dư Lộ  dậy,  thể cũng cách cô  xa.
Dư Lộ   nắm chặt hai tay,   đầu cũng  , cô tức giận quát nhỏ: "Tiêu Duệ, ngươi  cái gì thế! Điều kiện gì ngươi cứ ,  đồng ý với ngươi, như  còn   !" Cô cũng  sợ Tiêu Duệ sẽ  chuyện gì cô   , nên đồng ý với  chút sợ hãi nào.
Tiêu Duệ thì  chút buồn bực. Hắn cũng  nghĩ tới     tiền đồ như , chỉ mới ôm một cái thôi mà   phản ứng, hơn nữa  còn là giữa ban ngày nữa.
Bộ dạng  dù đánh c.h.ế.t cũng  thể truyền  ngoài .
Hắn đành  lâm thời thêm  một điều kiện khác: "Ngươi  kêu  về cầm bộ pha  đến đây, để ngươi tự tay pha cho gia một bình."
"Chỉ  thôi?" Dư Lộ  xoay  nhưng xoay hai cái vẫn  di chuyển .
"Còn  nữa." Tiêu Duệ : "Sinh cho gia một đứa bé. Ngươi sinh cho gia một đứa bé, gia đồng ý cho ngươi mang thằng nhóc   ngoài."
Sinh con ? Một thϊếp thất sinh con...
Dư Lộ còn   gì, bên ngoài bỗng truyền đến tiếng bước chân vội vã,  đó tiếng bước chân  dừng  ở chỗ cách lương đình tầm bảy, tám bước.
Thôi Tiến Trung gấp giọng : "Vương gia, nương nương trong cung phái  đưa tin, để ngài dẫn Dư chủ tử tiến cung."