Dư Lộ khẩn cầu trong lòng: Đi nhanh lên , nhanh lên . Tuy cô Tiêu Duệ vì lo lắng cho cô nhưng mặt Huệ Phi, càng như thì Huệ Phi càng bực hơn.
Tiêu Duệ thấy Huệ Phi đến lời , với tuy hứng thú với chiếc ghế nhưng cũng thể quá bế tắc về mặt tin tức , đành lo lắng Dư Lộ mấy , hành lễ với với Huệ Phi cẩn thận bước từng bước ngoài.
Bộ dạng của khiến Huệ Phi càng tức giận hơn. Đến lúc ngoài thật lâu, nghĩ đến Dư Lộ còn đang quỳ, Huệ Phi cũng kêu Dư Lộ dậy mà là trực tiếp : "Ngươi ngẩng đầu lên."
Dư Lộ lời đang với cô, bèn lời ngẩng đầu.
Huệ Phi cô liền nghĩ ngay đến quận chúa Ngu Văn. Đó là cháu gái của Thừa Nguyên Đế, nhưng bởi vì cha c.h.ế.t sớm nên bà nuôi dưỡng từ nhỏ. Lúc bà còn mang bầu Tiêu Văn, bà sinh hai đứa con trai nên tự nhiên vài phần yêu quý với tiểu cô nương Ngu Văn.
Sau đó Ngu Văn đưa Mông Cổ hòa , bà hồi lâu, cũng chính vì lúc bà mới quyết định sửa tên cho tiểu nữ, gọi là Tiêu Văn.
Giờ Dư Lộ giống Ngu Văn đến bảy tám phần, lửa giận trong lòng bà vơi chút. bà vẫn còn bất an, cũng hôm nay nữ nhân theo con trai tiến cung khác thấy nữa.
Nếu để tâm thấy, đến bậy mặt Thừa Nguyên Đế, chỉ sợ con trai sẽ gặp chuyện may.
Tiêu Văn tới, khom lưng tỉ mỉ quan sát Dư Lộ mấy , thẳng: "Cũng chả gì đặc biệt, thể mê Thất ca thần hồn điên đảo chứ. Có ngươi thủ đoạn gì ?"
Đây là vị tiểu tổ tông, Dư Lộ cũng dám đắc tội nàng , chỉ cúi đầu lời nào.
Tiêu Văn chịu buông tha cho cô, dùng tay bóp cằm Dư Lộ, ép Dư Lộ đối mặt với nàng.
"Nghe lá gan của ngươi lớn, dám chạy trốn từ bên Thất ca, trốn liền trốn đến Giang Nam?" Nàng , lạnh lùng nở nụ , khuôn mặt lộ vẻ vô cùng khinh thường, "Nghe ngươi cùng một thị vệ? Thị vệ Thất ca gϊếŧ . Ngươi , ngươi nghiêm phạt thế nào?"
Dư Lộ bỗng trợn to hai mắt.
Trần Chiêu chết? Tiêu Duệ gϊếŧ? Không Minh Nguyệt Trần Chiêu chỉ đánh mấy đại bản, đó đuổi khỏi với Trần Bì ?
Mặc dù Trần Chiêu ác ý với cô, nhưng cuối cùng cũng hại cô thật. Hơn nữa, dù Trần Chiêu ác ý với cô nhưng ban đầu thì đều do cô chủ động gần Trần Chiêu , chẳng lẽ cô hại c.h.ế.t Trần Chiêu như ?
Ở trong truyện, tuy nguyên chủ thích Trần Chiêu nhưng Trần Chiêu cũng c.h.ế.t trẻ .
Tiêu Văn thả tay , dùng khăn tay lau lau, đó biến đổi khí thế, đưa chân đạp Dư Lộ.
"Tiện nhân! Chẳng lẽ ngươi còn đang nhớ thị vệ ?" Nàng mắng: "Thất ca đối xử với ngươi như , ngươi dám một lòng một ý với Thất ca?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tieu-thiep/chuong-203.html.]
Dư Lộ phòng , lập tức đá ngã lăn đất.
Nếu khuôn mặt của Dư Lộ, tuy Huệ Phi thích hành vi của con gái nhưng chắc bà sẽ mở miệng. Chỉ là với khuôn mặt giống Ngu Văn đến bảy, tám phần của Dư Lộ, bà chút nổi cảnh .
"Tiêu Văn!" Bà gọi cả tên cả họ của con gái, "Con xem con giống kiểu gì kìa, còn mau sang một bên cho !"
Tiêu Văn tức bực giậm chân, "Mẫu phi, nữ nhân quả là quá đáng, lẽ nào ngài còn để nàng bên cạnh Thất ca?"
Nàng vốn chỉ nhục nhã Dư Lộ một phen, nhưng thấy phản ứng khác lạ của Dư Lộ khi nhắc đến thị vệ , nàng lập tức thấy bất bình cho Tiêu Duệ, trực tiếp gϊếŧ Dư Lộ.
Huệ Phi từng con trai cảnh cáo một , thể khiến Tiêu Văn xằng bậy . Bà kiên nhẫn phất tay, : "Được , rõ cả, con câm miệng !"
Tiêu Văn mất hứng bĩu môi, xuống một bên.
Huệ Phi Dư Lộ quỳ xuống nữa, lúc lâu mới vung tay lên, khó chịu : "Ngươi lên , bổn cung lời hỏi ngươi."
Hôm nay là đầu hạ, Dư Lộ mặc nhiều lắm, quỳ bồ đoàn lâu như , chân cô chút run run. Cô cắn răng chịu đựng, tiếng, bộ dạng khiến Huệ Phi thoáng hài lòng chút.
"Ngươi với bổn cung xem, Vương gia các ngươi và Vương phi đến cùng là xảy chuyện gì?" Huệ Phi hỏi chuyện cô chạy trốn.
Dư Lộ giật , lập tức hồi hồn từ suy nghĩ Trần Chiêu rốt cuộc sống chết. Cô ngẩng đầu Huệ Phi, chẳng lẽ chuyện Lâm Thục Huệ Phi ? Nếu , đúng là bà tiện hỏi con trai thật.
Dư Lộ cũng Huệ Phi bao nhiêu, càng việc nàng Huệ Phi , vì dám thật. Trần Chiêu vì cô mà toi mạng, việc Lâm Thục còn nghiêm trọng hơn so với cô, cô cũng thể hại Lâm Thục như . Tuy hành vi Lâm Thục điểm đúng nhưng dù gì thì nàng từng ác ý chuyện ác với cô.
Vân Mộng Hạ Vũ
Dù đó cũng là một sinh mạng trẻ tuổi đó.
Huống chi, nếu chuyện truyền thì Tiêu Duệ cũng quá mất mặt . Coi như vì Tiêu Duệ, cô cũng thể với ngoài.
Huệ Phi thấy cô đáp, khuôn mặt đanh , lạnh lùng : "Làm , ngươi chịu ?"
Dư Lộ cúi đầu, thấp giọng : "Nô tỳ chuyện gì xảy , nương nương ngài hỏi điều gì?"
Tiêu Văn thể tức giận như vì trai, huống hồ Huệ Phi là vì con trai. Bà là ý gϊếŧ Dư Lộ đầu tiên. Thấy bộ dạng ăn cứng ăn mềm của Dư Lộ, bà bực lên, cầm chén ném mạnh xuống mặt đất phía Dư Lộ.
Xoảng một tiếng, chén rớt bể, những mảnh vỡ bay tứ tung, trong đó một mảnh bay đến đầu gối của Dư Lộ. Cô lập tức thấy đầu gối đau xót.
Huệ Phi cả giận : "Ngươi còn tưởng bổn cung dám gϊếŧ ngươi thật ?"