Xuyên Thành Tiểu Thiếp - Chương 205
Cập nhật lúc: 2025-07-31 22:01:01
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đây là điều khi tiểu thϊếp. Không nhà đẻ đắc lực, phận to lớn, dù Tiêu Duệ sủng ái cô thì khi đến chỗ Huệ Phi, cô vẫn chịu phạt phơi nắng. Bên ngoài nhiều cung nữ và cô cô như nhưng một ai đưa cho cô cái ghế, hoặc đưa cô phòng bên cạnh nghỉ ngơi.
Cũng may thể bây giờ của cô yếu ớt như , chỉ một lát thì cũng hại gì với cô.
Trong Ngự Thư Phòng, Thừa Nguyên Đế dứt lời, Tiêu Dật liền kêu lên, "Thật ? Biểu tỷ Ngu Văn sắp về ?"
Thừa Nguyên Đế đặt bức thư ông đang cầm trong tay lên bàn, đẩy về phía , "Nhìn ."
Tiêu Dật cũng khách sáo, lập tức qua.
"Thật đúng , đại ca đến thế thì chắc chắn biểu tỷ Ngu Văn thể trở về!" Tiêu Dật hết bức thư, đó đặt lên bàn, "Mẫu phi sẽ vui cho mà xem. Không , con mau báo tin cho mẫu phi mới !"
Thời còn trẻ Thừa Nguyên Đế sủng ái Huệ Phi. Mặc dù khi lớn tuổi, sự sủng ái cũng nhạt , ông cũng đến chỗ Huệ Phi qua đêm nhưng Huệ Phi luôn vị trí đặc biệt trong lòng ông.
Ông ha hả, đang định đồng ý thì chợt nghĩ đến điều gì đó, gọi Tiêu Dật .
"Con đừng gấp, trẫm còn việc với con." Ông , rút một cuốn tập bìa màu vàng chói đưa cho Tiêu Dật, "Chọn ngày con thành . Con xem xem, phủ của con cũng sắp xong , hôn sự cũng thể chuẩn ."
Tiêu Dật lập tức biến sắc, chỉ là gã dám lộ vẻ bất mãn mặt Thừa Nguyên Đế nên vội vàng cúi đầu. Gã chọn ngày ở giữa trong bốn ngày ghi cuốn tập, tính là sớm nhất, cũng tính là muộn nhất.
khi Ngự Thư Phòng, mặt gã lập tức nhăn chặt .
Tiêu Duệ cho gã thời gian để ưu tư. Sau khi dẫn gã đến một chỗ im lặng trong cung của Huệ Phi, Tiêu Duệ lập tức đổ ập xuống đầu gã một trận đ.ấ.m đá.
Tiêu Dật đề phòng đ.ấ.m trúng bụng, lập tức la toáng lên, "Thất ca, Thất ca, cái gì thế, cái gì thế?"
Con cháu của Hoàng gia học văn học võ từ nhỏ. Tuy Tiêu Duệ luôn tuân theo chỉ tiêu đầu cuối, nhưng thật công phu của vô cùng . Đừng là Tiêu Dật bây giờ, cho dù là Đại tướng quân Tiêu Dật danh chấn tứ phương của mấy năm cũng chắc là đối thủ của .
Tiêu Dật hổ thẹn trong lòng nên dùng lực, nhưng khi gã nhận Thất ca dùng thủ pháp giả tạo thường ngày mà là dùng sức thật lực thật để đánh , dù gã đánh thì cũng còn sức lực nào nữa.
"Thất ca, ôi Thất ca, đừng đánh, đừng đánh, sai !" Gã đánh đau, đành cầu xin tha.
Vân Mộng Hạ Vũ
Tiêu Duệ cũng sợ gã sẽ với Huệ Phi cho nên chuyên nhằm những chỗ khó thấy . Sau khi đánh đến chút mồ hôi chảy , mới dừng tay , xốc cổ áo Tiêu Dật lên.
"Có ngươi gì đó mặt mẫu phi ?"
Tiêu Dật vốn thừa nhận, chỉ là Tiêu Duệ tròng mắt đảo loạn của gã liền suy nghĩ của gã, giơ nắm tay lên.
Tiêu Dật đành thừa nhận, "Đệ , định nhằm nàng ."
"Vậy ngươi tính nhằm ai?" Tiêu Duệ hỏi, lập tức hiểu , "Là Lâm Thục?"
Tiêu Dật gật đầu, "Thất ca, định che chở cho nữ nhân đấy chứ? Vừa nghĩ đến việc nàng đối xử với Minh Nguyệt , liền nuốt trôi cục tức ."
Tiêu Duệ đanh mặt. Lúc nửa câu đầu, gần như nhịn thẹn quá thành giận, nhưng khi hết nửa câu , chút nghi hoặc, hình như Tiêu Dật còn hết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tieu-thiep/chuong-205.html.]
Hắn đè cơn tức xuống, chậm rãi : "Đệ còn cho mẫu phi?"
"Đệ cũng vì khi mẫu phi những lời đó xong thì nghĩ đến tiểu Thất tẩu nữa. Rõ ràng là do nữ nhân Lâm Thục quá đáng, bỏ thuốc Minh Nguyệt để đưa cho , đây là coi thường uy phong của ? Mẫu phi dù tức thì cũng nên tức với Lâm Thục, tự dưng tức với tiểu Thất tẩu gì." Tiêu Dật lải nhải: "Đệ ý đó thật mà. Nếu nhờ tiểu Thất tẩu, chỉ sợ Minh Nguyệt sẽ Lâm Thục hại mất mạng, ơn tẩu còn kịp đây."
Tiêu Duệ thả Tiêu Dật , "Đệ thật lòng với Minh Nguyệt?"
Tiêu Dật sửng sốt, đó thì chút mê man, "Đệ cũng . Chẳng qua, từng nghĩ, nếu nàng học theo tiểu Thất tẩu cũng rời nhà , sẽ tức giận, sẽ giống -- ối -- đau, đau, Thất ca!"
Tiêu Duệ thả cổ tay gã , đó đá gã một cái thật mạnh.
Tiêu Dật xoa xoa cổ tay, dám nhắc đề tài , nhưng gã vẫn tò mò, "Thất ca, công phu của vẻ đấy, ngay cả lão Tam cũng đánh ?"
Tiêu Duệ liếc gã một cái, cũng trả lời.
Tiêu Dật lập tức hiểu ngay, giấu dốt!
Tiêu Dật khỏi thở dài, nhớ đến chuyện trong Ngự Thư Phòng, "Thất ca, khi biểu tỷ Ngu Văn sẽ trở thật."
Tiêu Duệ nhấc chân bước , thuận miệng ừ hử.
Tiêu Dật đuổi theo, thấp giọng : "Cũng thể để tiểu Thất tẩu gặp mặt tỷ . Nếu sẽ phiền lắm đó."
"Có gì mà phiền?" Tiêu Duệ để trong lòng.
Tiêu Dật hiếu kì, "Ngày ... tiểu Thất tẩu ghen?"
Nữ nhân , nhận phần sủng ái đặc quyền liền nhớ phận của . Nếu Thất ca thích nàng thật, chỉ xem nàng như là một thế , nàng ầm lên mới lạ.
Tiêu Dật nghĩ, cảm thấy trận đánh hôm nay tính là đánh , ít cũng lấy vốn.
Tiêu Duệ đầu, gã nhếch mép, "Đệ suy nghĩ nhiều quá , nàng ghen."
Tiêu Dật sửng sốt, từ bỏ ý định, "Vậy lòng nàng với thì ?"
"À..." Tiêu Duệ , lộ hàm răng trắng lạnh, "Sao thế , bộ lòng nàng và mắt nàng đều là . Nàng đang tin tưởng đấy."
Tiêu Dật: "..." Sao đột nhiên cảm thấy khổ ?
Hai còn đang đến chỗ Huệ Phi, Lâm Thục xông ngoài với dấu bàn tay mặt.
Dư Lộ vẫn đang ở cửa, thấy tiếng động sang, lập tức ngây . Lâm Thục gì với Huệ Phi mà đến mức động tay động chân thế ?
Cô còn kịp suy nghĩ cẩn thận thì Lâm Thục lao tới như một cơn gió mạnh. Nàng cắn chặt môi cho bật lời mắng nhiếc, nhưng trong đôi mắt thì tràn đầy lửa giận. Nàng bắt lấy tay Dư Lộ, tay thì định giơ lên thật cao.
Dư Lộ ngẩn , theo bản năng bắt lấy cánh tay nhấc của Lâm Thục, nghiêng sang một bên và đẩy Lâm Thục .
Minh Hà và Minh Tâm ở phía , mặc dù hai đỡ đúng lúc nhưng vẫn đỡ nổi lực ném ngoài của Lâm Thục, cả ba ngã lăn đất.