Xuyên Thành Tiểu Thiếp - Chương 206
Cập nhật lúc: 2025-07-31 22:01:04
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lâm Thục ở cùng, mặc dù tư thế lúc té xuống bất nhã nhưng đến nỗi thương. Thế nhưng còn Minh Hà và Minh Tâm nàng, thì Lâm Thục đè nặng lên chân, thì chống tay mà ép gãy, nhịn la ối lên.
Dư Lộ thấy thế thì còn chút hổ thẹn, nhưng nghĩ đến hình ảnh Lâm Thục nhào đến định đánh cô với khuôn mặt hung ác, chút hổ thẹn lập tức biến mất.
Vân Mộng Hạ Vũ
Chỉ là cô như thì đúng là chút quá đáng. Dù thế nào thì Lâm Thục cũng là Vương phi, Vương phi đánh cô mắng cô thì đều hợp lí. Hôm nay cô chỉ chịu đánh mà còn Vương phi thương nữa.
Dư Lộ bốn phía, định xuống đấy xem .
Lâm Thục giãy dụa dậy từ Minh Hà và Minh Tâm. Một tay thì chống đất, một tay chỉ thẳng mặt Dư Lộ, như là chọc tức, ánh mắt đầy sự hằn học.
Dư Lộ cách nàng hai bước, thấy nàng chậm rãi lên, hảo mặt , thở phào một .
"Con tiện tỳ !" Lâm Thục cắn răng chửi nhỏ, giơ tay lên nữa.
Dư Lộ chuyện đúng, nhưng cô ngốc đến độ yên để đánh . Lúc cô chọn cách tay nữa mà là lui sang một bên để tránh .
Chỉ là nhanh hơn cô.
"Ngươi đang gì!" Tiêu Duệ cầm lấy tay Lâm Thục hất mạnh .
Người Lâm Thục nghiêng sang một bên, thấy bên cạnh , bèn vội đưa tay túm lấy áo bào của Tiêu Dật, cố gắng cho ngã xuống. nàng rằng bởi vì quan hệ với Minh Nguyệt nên Tiêu Dật vô cùng ghét nàng, chỉ đưa tay đỡ nàng mà còn đẩy nàng .
Bịch!
Không ai đệm lưng, Lâm Thục ngã mạnh xuống đất.
"Ôi chao, Thất tẩu!" Tiêu Dật khoa trương : "Ngài vững chút chứ. Tuy cái bậc thang chút trơn nhưng đến nỗi trượt ngã nhỉ!"
Cú ngã khiến Lâm Thục cảm thấy m.ô.n.g nở hoa, đau đến lập tức cay cả mũi, tủi tức giận trợn mắt Tiêu Dật, "Ngươi cố ý!"
Tiêu Dật ngoài nhưng trong , "Thất tẩu cái gì thế?"
Lâm Thục để ý phận, để ý danh tiếng, để ý mặt mũi, mặc dù lúc nàng đang vô cùng tức giận nhưng vẫn cố gắng dậy, đất cãi cọ với Tiêu Dật.
Nàng giãy dụa, Tiêu Dật thấy Tiêu Duệ sớm đến bên cạnh Dư Lộ hỏi han, lập tức càng bạo gan hơn, đưa mắt cảnh cáo cho những mặt trong viện tiến lên đưa chân đá Lâm Thục.
Vừa Lâm Thục thực sự ngã mạnh, lúc ngã thêm cái nữa, đúng lúc nàng đang chống tay mặt đất cho bàn tay chà xát lên mặt đất, vô cùng đau rát.
Phải một lúc lâu nàng mới lấy sức lực, Minh Hà và Minh Tâm cũng đỡ hơn chút. Thân là hạ nhân, thấy chủ tử chịu nhục thì thể im , hai vội vàng qua giúp Lâm Thục lên.
Lâm Thục chút , dựa hơn nửa lên Minh Tâm. Nàng Tiêu Dật đang cố ý, khi dậy, nàng lập tức trợn trừng mắt Tiêu Dật.
Tiêu Dật nhạt, : "Thất tẩu, khi nhớ chân nhé."
Lâm Thục rõ, Huệ Phi thương yêu Tiêu Dật nhất, mà bản gã là Hoàng tử, dù nàng cố tình ầm việc Tiêu Dật cố ý nhằm nàng lên thì cũng chẳng gì. Mà đầu sỏ gây nên chuyện cũng là con Dư tiện nhân Tầm Phương viện !
"Minh Hà, ngươi hồi bẩm với mẫu phi, Dư di nương hiểu tôn ti, chỉ mạo phạm mà còn cả gan đẩy , khiến ngã xuống." Nàng giương giọng phân phó Minh Hà: "Cũng xin mẫu phi rủ lòng thương, phái mời Thái Y đến xem ."
Nghe lời , hai mắt Tiêu Dật híp , nữ nhân đúng là độc ác mà. Nếu mời Thái Y đến thật thì chỉ mẫu phi mà cả hoàng cung, bao quát cả phụ hoàng đều .
Nếu như , chỉ sợ tiểu Thất tẩu chỉ còn con đường chết.
Nữ nhân ... xem thật đúng là thể tùy tiện đối phó . Nàng lớn lên ở phủ Định Quốc Công, thể nuôi một đứa con gái như , chỉ sợ Định Quốc Công cũng là đơn giản.
Minh Hà xong, thả tay Lâm Thục , nhưng cũng dám qua truyền lời thật. Động tĩnh ngoài lớn như thế, Huệ Phi nương nương thể , nhưng mà còn thèm để ý, thái độ rõ ràng .
Tiêu Duệ đẩy Dư Lộ lưng, Minh Hà thản nhiên : "Đỡ chủ tử các ngươi chuẩn về phủ."
Minh Hà đầu Lâm Thục.
Lâm Thục thể nuốt cục tức xuống , thấp giọng mắng: "Còn nhanh lên! Ngươi đợi c.h.ế.t mới chịu ? Ngươi đừng quên ngươi là nha của ai!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tieu-thiep/chuong-206.html.]
"Lâm Thục, ngươi đủ đấy!" Tiêu Duệ quát khẽ.
Lâm Thục ngửa mặt lên, "Làm , cho đến lúc Vương gia còn che chở cho con tiện nhân ? Con tiện nhân ... Ngươi cái gì! Ngươi buông tay !"
Tiêu Duệ bắt lấy cổ tay Lâm Thục, hai mắt giận đến đỏ cả lên, "Lâm Thục, ngươi chịu hòa ly, ngươi c.h.ế.t đúng ?"
Lâm Thục đau đến khuôn mặt vặn vẹo. Nàng còn la lên, nhưng chỉ cần nàng phát tiếng thì cổ tay lập tức siết chặt hơn nữa. Chỉ trong chốc lát, khuôn mặt nàng trắng bệt cả, toát mồ hôi lạnh.
Tuy đau như nhưng lúc Tiêu Duệ quá đáng sợ, lúc Tiêu Duệ tay quá nặng, dù kêu nàng cũng dám kêu.
"Ngươi đừng quên, phận là ngươi xin gia, gia đồng ý thì ngươi mới thể tiếp tục ở phủ." Tay Tiêu Duệ vẫn ngừng dùng sức, "Ngươi chọc giận gia, thanh danh của ngươi, nhà của ngươi, thậm chí cả mạng của ngươi gia đều thể lấy hết! Nếu ngươi thức thời thì nhất là đàng hoàng chút !"
Danh tiếng, nhà, mạng!
Đây chính là ba thứ Lâm Thục để ý nhất. Nàng cố nén dòng nước mắt chực trào, gật đầu thật mạnh.
Ở trong phòng, thấy bên ngoài bỗng nhiên im lặng lâu, Huệ Phi nương nương mới phân phó cung nữ bên cạnh, "Đi xem ."
Sau khi rời , cung nữ nhanh chóng trở về, thấp giọng : "Nương nương, Thành Vương gia mang ."
Huệ Phi gật đầu, mệt mỏi xoa ấn đường*.
*Ấn đường: Khoảng giữa hai đầu lông mày.
Tiêu Dật bên cạnh Huệ Phi, mấy chuyện khác mà chuyện về Tiêu Duệ và Lâm Thục .
"Mẫu phi, thê tử của Thất ca ." Thất ca thích nàng , hôm nay nàng thể nhẫn tâm với khác như , cũng sẽ nhẫn tâm với Thất ca.
Lại ? Cũng dám bỏ thuốc nam nhân của , nữ nhân như , nếu lo lắng cho danh tiếng của con trai, Huệ Phi lập tức la mắng nó .
Sao việc chỉ cần một bạt tai là xong chứ!
Chẳng qua, cái bạt tay hôm nay đúng là giải hết cơn tức trong lòng bà. Nếu thật sự thì buộc trừ Vương phi , lúc Duệ nhi cũng thích, Vương phi thì sẽ Vương phi khác.
Chỉ là những việc Tiêu Dật cần , Huệ Phi : "Nàng thì liên quan gì đến con, thê tử của con là !"
Tiêu Dật chỉ thuận miệng nhắc tới, gã cũng quan tâm trai cho lắm, Huệ Phi đều như , đương nhiên gã sẽ tiếp tục đề tài nữa.
"Mẫu phi, ở Ngự Thư Phòng lúc , lão Đại gửi thư sẽ mang biểu tỷ Ngu Văn về thăm!"
Sắc mặt Huệ Phi thả lỏng, thậm chí còn nụ , "Thật hả?"
Tiêu Dật gật đầu, "Thật! Mẫu phi chuẩn chút , biểu tỷ Ngu Văn trở về, ít nhất cũng ở mười ngày. Nhi tử quấy rầy ngài nữa, con đây."
Gã xong, dậy ngoài.
"Con ." Huệ Phi gọi gã , : "Ta , con chọn ngày lành ở chỗ phụ hoàng con ? Tháng bảy sẽ thành với Hạ Mộng Oánh?"
Tiêu Dật dừng , uể oải lên tiếng.
Huệ Phi , gã đây là đang thành hôn, hơn nữa lúc tám chín phần mười là vì nữ nhân trong biệt viện.
Bà nghiêm túc : "Dật nhi, con thích nữ nhân gì, mẫu phi cấm con. Thế nhưng con thể chậm trễ Hạ gia và Hạ Mộng Oánh nữa. Ít nhất thì cũng thành hôn , những thứ khác, tính , ?"
Tiêu Dật cũng điều Huệ Phi băn khoăn, càng dù tránh cũng thể tránh , gã gật đầu, : "Mẫu phi ngài yên tâm , nhi tử chừng mực, dù thế nào con cũng sẽ để Hạ gia nắm thóp của con ."
Lúc Huệ Phi mới phất tay cho gã .
Lúc Thành Vương phủ thì hai chiếc xe ngựa. Lúc về, Lâm Thục đỡ lên chiếc nàng dùng để đến đây, chờ chiếc xe chuyển động thì Tiêu Duệ mới bảo mã phu đánh xe.
Trên mặt Dư Lộ vẫn còn chút bất an. là suy nghĩ của cô chút đơn giản, đúng là cô chỉ hiểu chút da lông về thời đại qua truyện, nhưng dù cũng đến đây lâu như , lời Lâm Thục nãy, cô chỉ nghĩ sâu thêm chút liền hiểu nàng ý gì.
Lâm Thục mạng của cô.