Xuyên Thành Tiểu Thiếp - Chương 209

Cập nhật lúc: 2025-07-31 22:01:13
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dư Lộ theo bản năng định hỏi gì, nhưng nghĩ đến đó Tiêu Duệ thể an bài cho Tôn Vân Hạo như , bây giờ hẳn điều gì. Trong khi đó cô bắt đầu lo lắng cho Tôn Vân Hạo mà nghi ngờ Tiêu Duệ.

Cô nhịn xuống hỏi, chờ Tiêu Duệ mới gọi Tôn Vân Hạo qua, : "Đừng sợ, nếu Vương gia gì với con thì cứ thành thật trả lời là , ."

Tôn Vân Hạo gật đầu, đó với vẻ mặt đau khổ.

Tầm nửa canh giờ , cửa thư phòng mới mở .

Tôn Vân Hạo . Cậu một lát, dừng đầu hướng Tầm Phương viện, một lát mới siết chặt nắm đ.ấ.m và tiếp.

, thể mạng của nuôi cho.

Nếu nuôi, trong tình huống ông tìm cô cô, hy vọng sống sót của một đứa nhỏ như cao lắm.

Mẹ uôi chỉ cho mạng sống thứ hai mà còn dẫn đến kinh thành, đến một nơi như Thành Vương phủ, điều cho thêm một cuộc sống mới. Từ nay về , nuôi chỉ là trưởng bối của mà còn là ân nhân của . Đời , chỉ cần hiếu thuận với nuôi mà còn dùng hết lực để trở về báo đáp và bảo vệ nuôi!

Tôn Vân Hạo , Thôi Tiến Trung dẫn một khác .

Người phòng, cửa thư phòng lập tức khép .

Tiêu Duệ dậy, chủ động dẫn tới xuống.

Người tên là Vu Quốc Đống, Trường Bình Hầu Vu Quốc Đống, trông như việc gì đắn, nhưng thật trong ngầm giống như Tiêu Duệ, đều là thích tiền bạc.

Chỉ là bạc đến bên Tiêu Duệ, một nửa sẽ túi của Tiêu Duệ, nửa còn đưa cho Thái tử. Còn Vu Quốc Đống thì nửa bạc túi riêng, nửa còn đưa cho Đại Hoàng tử Tiêu Viêm.

Vân Mộng Hạ Vũ

Chẳng qua là đưa ngoài sáng, còn Vu Quốc Đông thì đưa trong tối.

Thế cục bây giờ rõ ràng lắm nhưng theo Tiêu Duệ, trong những cạnh tranh, khả năng lên chiếc ghế lớn của Thái tử và Tam Hoàng tử do Hoàng Hậu nương nương sinh cùng chiếm năm phần mười, của Đại Hoàng tử trấn thủ biên cương do Trương Phi sinh là ba phần, còn hai phần còn trong tay những khác.

Ngoài mặt, Thái tử và Tam Hoàng tử hòa hợp, nhưng còn bên trong, nếu thật lên chỗ , trừ phi là tự , nếu thì là giống như Tiêu Duệ, chỉ thích bạc chứ thích vị trí . Vậy nên tuy Thái tử và Tam Hoàng tử chiếm năm phần mười nhưng nếu thật sự tính thì mỗi chỉ chiếm một nửa của năm, còn ít hơn cả Đại Hoàng tử.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tieu-thiep/chuong-209.html.]

Bây giờ tìm đến Vu Quốc Đống đúng là biện pháp thể vẹn đôi bên, chỉ ngầm đầu phục Đại Hoàng tử mà còn thể giải quyết vấn đề xuất của Dư Lộ.

Nếu nàng là cô nương của phủ Trường Bình Hầu, mặc kệ là con của Chính thê thϊếp thất thì đều thể cầu vị trí trắc phi.

Vu Quốc Đống đại khái Thành Vương tìm ông vì việc gì. Đây cũng là nguyên nhân ông chủ động tới cửa hôm nay, lộ , Thành Vương nguyện ý lấy năm cửa hàng buôn bán vô cùng ở đường Đông để đổi lấy phận của một nữ nhân. Năm cái cửa hàng, thể là một ngày thu một đấu vàng, Vu Quốc Đống thèm hồi lâu, giờ cơ hội, đương nhiên thể buông tha.

Ông cũng dám khinh thường. Mấy Hoàng tử , mỗi đều bình thường nhưng nếu đối phó ông, chỉ cần giậm chân một cái là .

Ông chỉ một phần ba cái ghế, nghiêng về phía , mang mặt một nụ thiện : "Vương gia, khôn lời mập mờ, tại hạ liền thẳng, tại hạ thể giúp sức gì cho Vương gia?"

Tiêu Duệ đưa tay hiệu mời ông uống , đợi ông uống xong thì mới mở miệng, "Bản vương , năm Hầu gia phu nhân mới sinh cho ngươi một con gái?"

Trường Bình Hầu Vu Quốc Đống phu nhân sinh. Bà sinh cho ông năm con trai trưởng. Bởi thế ông vội vàng kiếm tiền, di nương thông phòng gì gì đó cũng thời gian ngủ, cho nên phủ Trường Bình Hầu thứ tử và thứ nữ. đến con gái, đúng là ông từng một đứa thật, chẳng qua đứa bé mới sinh hơn một tháng liền mất.

Vì chuyện mà phu nhân của ông đau lòng lâu, đó cũng mang thai nữa. Chỉ là năm đứa con trai là đủ , nếu ông kiếm nhiều bạc thì sẽ đủ chia cho năm đứa con , cho nên cho tới giờ ông tính tìm nữ nhân khác.

Thấy Thành Vương nhắc đến đứa con gái c.h.ế.t sớm ... Vu Quốc Đống Tiêu Duệ, hai mắt lóe lên, bỗng nhiên vỗ bắp đùi cái bốp: " , đúng là tại hạ đứa con gái thật! mà, năm nay nó bao nhiêu tuổi, tại hạ cha mà nhớ , đúng là xứng chức mà!"

Đến ! Tiêu Duệ : "Nhìn niên kỷ của năm thiếu gia của quý phủ, hẳn con gái ngươi năm nay cũng mười bảy tuổi ?"

" , đúng là mười bảy tuổi !" Vu Quốc Đống vội vàng phụ họa.

Tiêu Duệ hỏi :" Vậy từng , cũng gặp đứa con gái của ngươi nhỉ? Chớ là lúc sinh nên đưa đến nơi nào đấy chứ?"

Vu Quốc Đống thở dài, "Ai, đúng thế. Đứa bé thể yếu từ nhỏ, tại hạ và,ẫu của nó chỉ một đứa con gái, đương nhiên vô cùng cưng chiều. Có vị đại sư đắc đạo , nha đầu nuôi ở bên ngoài đến năm mười bảy tuổi thì mới trở về, nếu ... sợ là . Cho nên tại hạ đưa nó đến nhà cũ của phu nhân tại hạ là phủ Tô Châu, gần đây cũng tính đón nó."

Tiêu Duệ thỏa mãn gật đầu, cách giải thích cũng . Phủ Tô Châu xa như , dù cố ý tra thì cũng tra rõ. Còn ở kinh thành, lúc Dư Lộ luôn ở trong cung, chỉ cần chú ý cho trong cung thấy là , cũng gì đáng ngại.

Dung mạo bây giờ của nàng cũng chút khác biệt với lúc , thể cũng nảy nở hơn, đến lúc đó chỉ cần hóa trang chút mặt là thể giấu .

Tiêu Duệ tiếp lời: "Mười bảy tuổi, đính hôn ?"

Vu Quốc Đống vốn chờ những lời . Ông ha hả, : "Còn , nhưng giờ tại hạ đang vội tìm mối hôn sự cho nó đây."

Loading...