Xuyên Thành Tiểu Thiếp - Chương 212

Cập nhật lúc: 2025-07-31 22:01:21
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dư Lộ ngoài gặp Vu phu nhân, cô để Hương Lê ở và dẫn theo Thạch Lưu, Phúc Quất, Tào thị và Kiều thị.

trong một chiếc xe ngựa, tay cầm khăn tay và ngân châm Kiều thị đưa, trong tay áo thì nhét cái bình ngọc nhỏ. Mấy thứ đều là Kiều thị về chế tạo khẩn cấp.

Hôm qua Thạch Lưu thấy sự lợi hại của những thứ , nàng cách Dư Lộ gần, tò mò đưa tay sờ thử xem, nhưng bộ dạng tránh cũng kịp của Phúc Quất, nàng vẫn lá gan đó.

Phúc Quất và nàng quen , nhưng Phúc Quất dựa việc võ công nên luôn coi thường những cô gái bình thường khác. Hôm qua coi thường Kiều thị khiến mất mặt Dư Lộ, lúc thấy Thạch Lưu như , giống như lớp ngụy trang thản nhiên của nàng xé rách, ánh mắt Thạch Lưu của nàng lập tức .

"Ngươi tin thì thử xem, dùng khăn bịt miệng bịt mũi , nó phản ứng ngay lập tức cho coi." Nàng với vẻ vui.

Thạch Lưu đầu nàng, khẽ hừ một tiếng.

Tên nha mới tới đột nhiên chiếm lấy vị trí đại nha thϊếp bên Dư chủ tử, rằng Dư chủ tử chỉ là thϊếp thất, theo lý thì bên chỉ hai đại nha nhất đẳng, Hương Lê trầm thạo đời nên cần lo lắng gì, nàng thì bản lãnh gì lớn, thể lo lắng .

Cũng may hôm nay Dư chủ tử ngoài vẫn dẫn theo nàng, nếu nàng sẽ yên vì suy nghĩ địa vị của khó giữ .

Thạch Lưu suy nghĩ như , càng đối chọi với Phúc Quất hơn, "Dư chủ tử, nếu nô tỳ hôn mê thì thể tỉnh ? Ngài mang thuốc giải ?"

Còn hỏi Kiều thị thuốc hại gì đối với thể , Dư Lộ lấy bên cạnh thí nghiệm.

"Ngươi đừng thử, thuốc lợi hại. Hôm qua Phúc Quất và Tào ma ma còn chịu , chắc chắn một võ nghệ như ngươi càng ." Cô khuyên nhủ: "Thứ thể khiến hôn mê, cũng hại với thể nữa, với mang thuốc giải ngoài."

Thạch Lưu xong liền lộ vẻ mặt thất vọng.

Phúc Quất lơ đãng : "Kiều ma ma , dược tính của khăn tay nhỏ hơn chút, cần thuốc giải, chỉ cần uống hai chén nước lạnh là . Hôm qua cái khăn tay hôn mê, hôm nay tỉnh dậy thấy chỗ nào khỏe. Ta thấy Tào ma ma cũng thế, nên chắc hại gì ."

Nói xong, nàng dùng ánh mắt "ngươi chắc chắn dám" Thạch Lưu.

Thạch Lưu nàng khích, xoay với Dư Lộ, "Đến đây Dư chủ tử, ngài cho nô tỳ thử xem . Tuy hôm qua Phúc Quất và Tào ma ma thuốc cho hôn mê nhưng nhỡ thuốc công hiệu khác với những thể chất khác thì . Ngài thử nhiều mới thể xác định ."

Nhìn Thạch Lưu tỏ vẻ đυ.ng tường thì đầu, Dư Lộ cũng thấy lời nàng đạo lí, bèn lời của nàng, giơ khăn tay lên.

Ai ngờ khăn tay còn đυ.ng tới Thạch Lưu, nàng nghẹo đầu ngã bịch xuống đất.

Phúc Quất giật , theo bản năng nhảy đến mặt Dư Lộ che cho cô. Thạch Lưu té mặt đất, nàng nhịn phì .

"Dư chủ tử, xem Thạch Lưu đúng lắm." Nàng chỉ Thạch Lưu : "Thuốc của Kiều ma ma đúng là công hiệu khác với những thể chất khác mà."

Dư Lộ cũng chút dở dở . Đến cùng thì thể của Thạch Lưu , hôm qua và hôm nay cô đều cách cái khăn gần mà chẳng hết, trong khi Thạch Lưu đυ.ng tới cũng ngã xuống.

Cô dặn Phúc Quất: "Được , đừng nữa, nàng đến ngươi, về tuy ngươi hầu hạ ở bên cạnh nhưng cho ngươi đối xử với nàng giống như hôm nay nữa."

Phúc Quất sững sờ, đó tình nguyện gật đầu.

Dư Lộ cũng để ý đến nàng nữa, cô âm thầm Phúc Quất, quy củ kém một chút, tâm tính cũng kiêu ngạo chút, giờ Kiều thị như châu bảo ở phía , Dư Lộ cảm thấy vẫn cần quan sát xem, nếu nàng vẫn như , thà cần còn hơn.

Cho Thạch Lưu uống hai chén nước lạnh, nhưng chờ giây lát mà vẫn thấy nàng tỉnh , Phúc Quất vội vàng rót thêm một chén, kết quả là nàng vẫn tỉnh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tieu-thiep/chuong-212.html.]

Dư Lộ lập tức luống cuống, vội vàng cho xe dừng kêu Kiều thị qua đây.

Kiều thị xe ngựa liền hiểu chuyện gì xảy . Bà tiến lên kiểm tra Thạch Lưu một lên tiếng: "Dư chủ tử cần lo lắng, thể chất của Thạch Lưu cô nương quá kém nên khi uống nước lạnh xong cần đợi một lúc. Tính theo lộ trình thì tầm lúc chúng đến Pháp Hoa Tự, nàng thể tỉnh ."

"Nàng chứ?" Dư Lộ : "Còn thuốc của ngươi nữa, nó hại gì với thể của con ?"

Kiều thị : "Không hại gì hết. Cùng lắm là thể yếu sang ngày thứ hai sẽ thấy chút mệt mỏi, nhưng nghỉ ngơi hai ba ngày thì . Thuốc của nô tỳ chủ yếu là khiến khác hôn mê ngay lập tức nên nô tỳ sẽ thêm đó những thành phần hại với thể con ."

Thật cũng những thuốc chỉ khiến khác hôn mê mà còn khi đó tỉnh , thể sẽ thương tổn lớn. Chẳng qua bà dám lấy thuốc , nhỡ chủ tử thương thì rắc rối.

Dư Lộ yên tâm, giúp Phúc Quất nâng Thạch Lưu lên nhuyễn tháp để Kiều thị trở về, xe ngựa nữa khởi hành.

Lúc xe ngựa dừng ở cửa chính của Pháp Hoa Tự, Thạch Lưu thực sự mơ mơ màng màng tỉnh .

Nàng dụi dụi hai mắt, tỉ mỉ nhớ một lát mới : "Dư chủ tử, nô tỳ đây là... ngủ suốt dọc đường?"

Phúc Quất hừ lạnh, đang mở miệng châm chọc một hai câu, chợt nhớ đến lời lúc của Dư Lộ, đành ngậm miệng .

Dư Lộ kéo Thạch Lưu : " , dược tính của thuốc lớn. Sau khi ngươi hôn mê, dù uống nước nhưng vẫn lập tức tỉnh , chắc là vì ngươi võ công. Bây giờ ngươi thấy thế nào, chỗ nào khó chịu ?"

Thạch Lưu giật tay duỗi chân, lắc lắc đầu, lên tiếng: "Không , chỉ là cảm thấy vì ngủ quá nhiều nên nó mệt."

là giống như lời Kiều thị .

Giờ cũng Kiều thị Tào thị và Phúc Quất ở đây, Dư Lộ bèn : "Vậy ngươi chờ trong xe ngựa , chắc nhanh thôi."

Thạch Lưu chịu, chống tay dậy : "Như , nô tỳ bên cạnh ngài, nô tỳ , nô tỳ tỉnh ."

Nhìn bộ dạng ủ rũ của nàng, Dư Lộ thấy lo lắng. Cô lắc đầu, giọng cũng nặng hơn tí, "Ngươi ở trong xe ngựa , nếu lát nữa chuyện gì thì kêu gọi ngươi."

Vân Mộng Hạ Vũ

Thạch Lưu thấy Dư Lộ mất hứng, đành ngoan ngoãn gật đầu.

Dư Lộ cửa của Pháp Hoa Tự, Vu phu nhân kêu hạ nhân tiến lên đón. Nhìn bà tầm bốn mươi tuổi, ở đuôi mày khóe mắt đều dấu vết của tháng năm, mặc chiếc áo ngoài thêu hoa màu chàm*. Thấy Dư Lộ chuyện, bà .

*Mễ nghĩ chắc bà mặc thế :Bà là phu nhân phẩm cấp, Dư Lộ là thϊếp thất của Thành Vương, ai hành lễ cho ai đều . Dư Lộ nghĩ, ý của Tiêu Duệ là cô giả thành con gái của Vu gia, vị Vu phu nhân cũng coi như là nuôi của cô.

Thấy nuôi, đương nhiên con gái nuôi hành lễ.

Cô bước lên, cầm lấy tay của Vu phu nhân, khuỵu gối xuống nhưng vẫn gì.

Tuổi Vu phu nhân cao, con dâu cũng năm , hiểu ý của Dư Lộ . Đây là lấy phận vãn bối để hành lễ, còn gì là cho thấy phận, là chạy tới bợ đỡ phủ An Bình Hầu.

Vậy cũng đúng thôi, dù là thϊếp nhưng đó cũng là thϊếp của Thành Vương, cần hạ thấp như thế. Hơn nữa, cô con gái như , biến thành nhà vợ của Thành Vương, tuy là vẹn đôi bên nhưng rốt cuộc thì vẫn là Vu gia của họ chiếm tiện nghi.

Bà thuận thế cầm tay Dư Lộ, thiết : "Đứa bé ngoan, đến đây nóng lắm đúng , nương mang con đến sương phòng phía uống nước, nghỉ ngơi chốc lát."

Dư Lộ gật đầu, cũng kêu là nương.

Loading...