Xuyên Thành Tiểu Thiếp - Chương 215
Cập nhật lúc: 2025-07-31 22:01:30
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tất nhiên là Lâm phu nhân sẽ hết cho Lâm Thục: "Thành Vương quá coi trọng nữ sắc, trong lòng nữ nhân ở Tầm Phương viện, sự sủng ái của thì dễ. Cửu Hoàng tử thì khác. Hắn thích nữ sắc, chỉ cần nữ nhân nơi đặc biệt là sẽ mắt của . Nam nhân như bạc tình đa tình, nhưng nếu dùng đúng thủ đoạn thì đương nhiên thể chuyển thành si tình chuyên tình."
Nữ nhân sống như thì ý nghĩa gì chứ, cả đời cũng vì giành lấy sự sủng ái của nam nhân ? Có sủng ái thì , thể sinh thêm nhiều con?
Nhà nàng hiển hách, bên nhà chồng cũng , dù trọn đời con, nàng phận của Vương phi, ai dám coi thường nàng chứ?
Lâm Thục Lâm phu nhân, đờ một lát, nhịn nhạo.
Nàng cố gắng nhịn xuống, nhưng vẫn lắc đầu với Lâm phu nhân, "Nương, con chuyện với ngài nữa. Con chỉ cho cha và để cha giúp con nghĩ cách thu thập con Dư tiện nhân ! , còn Minh Nguyệt nữa. Nếu Minh Nguyệt phản bội con thật thì cũng thể tha cho nàng như !"
Lâm phu nhân vô cùng thích giọng bất cần của Lâm Thục. thấy nàng dầu muối tiến, cái gì cũng , đành chuyển đề tài.
"Bên con là chuyện gì ? Lúc nãy tiến thì thấy canh ở cửa. Có cho con ngoài ?" Bà hỏi.
Lâm Thục : "Sao như , con nơi nào thì nơi ."
Lâm phu nhân thấy . Nếu thể ngoài thật thì về Lâm gia mà kêu bà tới đây chứ? Còn sự ấp úng của Minh Hà, Lâm phu nhân đoán, chắc là Lâm Thục đang mạnh miệng thôi.
Bà cũng vạch trần, chỉ như , đáp ứng mấy câu .
Trở phủ Định Quốc Công, bà nghi ngờ của cho Định Quốc Công.
Vân Mộng Hạ Vũ
Định Quốc Công kinh ngạc, "Ý nàng là, thể nha đầu Minh Nguyệt sự thật?"
Lâm phu nhân gật đầu, "Thϊếp đoán hẳn là ."
Định Quốc Công tỉ mỉ ngẫm , mấy ngày gần đây, khi bãi triều hoặc ngoài thỉnh thoảng gặp Cửu Hoàng tử, mỗi gặp Cửu Hoàng tử đều ông với vẻ ngoài trong . Ông còn cảm thấy chút quái dị, nhưng giờ nghĩ , ông thấy nổi cả da gà.
Chẳng lẽ, nha đầu Minh Nguyệt sự thật, khuyến khích Cửu Hoàng tử đến đối phó ông thật?
Thứ con bất hiếu !
Định Quốc Công tức đến đập mạnh xuống bàn một cái.
Lúc Lâm phu nhân cũng chút hối hận. Nếu bà thể nghĩ thông sớm, đồng ý chứa chấp Minh Nguyệt thì lẽ việc Minh Nguyệt theo Cửu Hoàng tử sẽ mang lợi ích lớn cho một trai một gái của bà.
Bà : "Quốc Công gia, hãy để thϊếp gặp Minh Nguyệt một ?"
"Không cần!" Định Quốc Công vô cùng tức giận, "Ta xem nó khuyến khích Cửu Hoàng tử đối phó thật ! Nếu là thật, lột da nó ! Ta là cha của nó, cho nó ăn cho nó uống, nuôi nó lớn đến như , nó dám bất hiếu như thế, đúng là đại nghịch bất đạo!"
Lâm phu nhân nghẹn lời, rốt cuộc hiểu tại con gái ý nghĩ như , thì là giống Định Quốc Công.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tieu-thiep/chuong-215.html.]
Hai cha con thật là...!
Chỉ là bà thể hết cho Lâm Thục nhưng với Định Quốc Công thì thể.
Bà nhỏ nhẹ khuyên nhủ: "Quốc Công gia, chắc chắn ngài suy nghĩ quá nhiều , thϊếp thấy Minh Nguyệt . Chỉ là, việc Thục Tỷ Nhi khiến Cửu Hoàng tử bất mãn cho nên cũng bất mãn lây sang ngài. Có câu oan gia nên giải nên kết, ngài cũng tiện gặp mặt với đứa bé nữ như Minh Nguyệt, vẫn là để thϊếp thì tiện hơn chút. Ngài yên tâm, thϊếp nhất định sẽ tâm sự rõ ràng với nó, sẽ hỏi rõ chuyện giúp ngài. Nếu là thật, đến lúc ngài tức giận cũng trễ."
Định Quốc Công khuyên, ánh mắt Lâm phu nhân tràn đầy áy náy, "Khổ cho nàng , còn để nàng gặp nó nữa, thực sự là... xin nàng."
Lâm phu nhân lắc đầu, ôm lấy hông của Định Quốc Công, "Không , việc thì là gì. Có thể ít chuyện giúp Quốc Công gia vui vẻ, thϊếp cũng vui lòng."
Trên đường đến kinh thành hướng tây bắc, mấy trăm đang hộ tống hai chiếc xe ngựa tiến lên. Chiếc đằng hoa lệ hơn chút, chiếc đằng thì bình thường.
Lúc Trần Chiêu đang cưỡi ngựa giữa hai chiếc xe, hai mắt quan sát bốn phương, sợ đường sơn tặc thổ phỉ gì đó nhảy , nếu kinh động đến công chúa Ngu Văn thì phiền toái.
Đến khi qua đoạn đường , trời đất trống trải, cho dù sơn tặc thổ phỉ thì cũng cách nào mai phục, mới đưa tay lau mồ hôi trán, thở phào.
Chiếc xe đằng chợt chậm , đại nha của công chúa Ngu Văn thò đầu , về bên hô: "Trần tướng quân, công chúa cho mời!"
Trần Chiêu thúc bụng ngựa, cho ngựa chạy tới.
"Công chúa." Hắn ôm quyền hành lễ với rèm xe đang đóng chặt.
Giọng công chúa Ngu Văn chút khàn khàn, "Trần tướng quân, ngươi là đương sai ở kinh thành?"
Trần Chiêu đáp: "Hồi công chúa, hồi đúng là mạt tướng ở kinh thành thật, chỉ là dám là đương sai, chẳng qua chỉ gia đinh để no cơm ấm cật mà thôi."
Công chúa Ngu Văn nhẹ giọng , "Anh hùng hỏi xuất ."
Trần Chiêu bỗng ngẩng đầu, liếc rèm xe một cái cúi đầu hồi phục, "Công chúa khen nhầm . Không công chúa tìm mạt tướng là vì việc gì?"
Công chúa Ngu Văn : "Ngươi xuống đầu xe ngựa , bổn cung một việc hỏi thăm ngươi."
Trần Chiêu đồng ý, giao ngựa cho bên cạnh nhảy lên xe ngựa, an vị phía phu xe.
Sau đó đoàn xe tiếp tục tiếp.
Giọng của công chúa Ngu Văn truyền từ trong xe ngựa , "Ngươi từ kinh thành , chắc cũng Thành Vương Tiêu Duệ đúng ? Bổn cung năm cưới thê tử, là con gái Lâm gia Định Quốc Công. Ngươi Vương phi là thế nào, Vương phi bầu ?"
Trần Chiêu giật trong lòng, vội : "Mạt tướng dám nghị luận về việc ."
Công chúa Ngu Văn , "Bổn cung xuất giá nhiều năm, sớm để ý đến những lễ nghi phiền phức . Bây giờ chúng đang ở bên ngoài, ngươi chỉ cần là . Dù thế nào thì lời của chúng cũng truyền tới kinh thành ."
Trần Chiêu lên tiếng: "Đương nhiên Thành Vương phi , chỉ là kinh thành lời đồn rằng Thành Vương và thê tử quá hòa thuận. Nghe , Thành Vương vô cùng sủng ái một cái thϊếp, đến mức độ sủng thϊếp diệt thê ."