Xuyên Thành Tiểu Thiếp - Chương 217
Cập nhật lúc: 2025-07-31 22:01:35
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Điều Lâm phu nhân hiện thực. Bà nhận cô chỉ vì cho đôi trai gái cả , nàng con cái của bà , mắc gì bà đối xử với nàng.
Minh Nguyệt tin lời .
Nàng thấp giọng : "Quên , những chuyện cần nhắc nữa, ngài chỉ cần chuyện giữa ... và Định Quốc Công là ."
Nhắc đến việc , sắc mặt Lâm phu nhân lập tức khó coi hơn, thậm chí bà còn né tránh ánh mắt của Minh Nguyệt, căn bản là dám đối mặt với nàng.
Nhớ đến cuộc sống khổ cực khi còn bé, nghĩ đến cái c.h.ế.t của , mặt Minh Nguyệt cũng từ từ lạnh xuống, "Sao thế, phu nhân lừa nhiều năm như , so đo với Quốc Công gia thì thôi, thậm chí ngay cả vài câu về Quốc Công gia ở bên ngoài cũng ?"
Lâm phu nhân lắc đầu, há miệng, nhưng vẫn gì.
Minh Nguyệt trực tiếp đuổi : "Nếu phu nhân , thì !"
"Minh Nguyệt... Con, con chỉ cần rằng, cha con vẫn yêu con, cũng vì con mà..." Bà bỗng che miệng , giống như chuyện gì nên .
Minh Nguyệt lộp bộp trong lòng, "Là... là ?"
Lâm phu nhân bất đắc dĩ gật đầu.
Minh Nguyệt là nha của phủ Quốc Công, nhiều năm như , nàng thấy ít nha bò lên giường của chủ tử. Tuy bên Quốc Công gia ai thành công nhưng bên Lâm Nhị lão gia Lâm Tam lão gia ít. nếu thành công, sống cũng dễ chịu, nếu thành, đó càng thảm hơn.
Cho nên, chẳng lẽ Quốc Công gia vô ý với nàng, mà nàng ...
Minh Nguyệt chịu tin. Nàng còn nhớ rõ khi còn bé, tuy dung mạo của nàng nhưng vẫn cần kiệm, để nuôi nàng, việc nặng nhọc gì bà cũng chịu . Nếu bà quả là hạng bò lên giường của chủ tử để cuộc sống hơn, thể nào bà như . Bà sinh con gái, dù cố tình nương nhờ Lâm gia thì cũng thể.
Dù nếu mắt của Lâm phu nhân, bà cũng thể đến thôn trang của Lâm gia.
Lâm phu nhân thấy nàng tin, rốt cuộc nóng nảy, "Được , thực sự đành lòng con trách cha con như , cha con cũng oan mà!"
"Mẹ con, vốn là đại nha của lão phu nhân, đưa tới khi và cha con thành . Lúc và cha con nghị hôn, con cảm tình giữa và cha con nhiều năm như , cũng ông quan tâm , yêu thế nào. Cho nên ông thực sự lòng nào cho bên ngoài, lúc chỉ một lòng một lấy ."
" con, bà thấy cha con di nương,, thông phòng liền nổi lên ý đồ , nghĩ rằng nếu thể trở thành của cha con, cũng thể sinh thứ trưởng tử khi cha con thành , về sẽ chỗ ở Lâm gia. Vì , thừa dịp cha con một say rượu, bà đốt hương ở trong phòng, cùng cha con..."
"Sau đó, cha con tức giận gϊếŧ bà , nhưng bà thương tâm, cuối cùng vẫn với Lâm lão phu nhân, chỉ đuổi bà khỏi phủ. Chỉ là , bà liền như biến mất, đến khi bà xuất hiện thì với một cái bụng lớn, sắp đến lúc lâm bồn."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tieu-thiep/chuong-217.html.]
"Lúc là đến hôn kỳ của và cha con. Bà tìm đến cha con, đương nhiên cha con chịu nhận. Một là hôn sự của chuyện ngoài ý gì, hai là đứa nhỏ trong bụng con của ông . con , nếu cha con nhận thì chắc chắn sẽ lớn chuyện, chắc chắn cho hôn sự của và cha con đổ bể."
"Cha con tức, bèn hù dọa bà , ai ngờ thật dọa đến bà , bà chạy thoát tiếp. Đến khi cha con tìm con, con vì bệnh nặng, ông bèn mang con về. Một là vì con mất, ông bằng chứng chứng minh con ruột thịt của ông . Hai là vì lo lắng chấp nhận , sẽ tha cho con. Còn ba, tối qua ông với , ông cũng sợ con, sợ con hiểu lầm ông , oán hận ông , nên đành cho con một nha . Có ông trông nom, tương lai khi xuất giá, Thục Tỷ Nhi chiếu cố, chọn cho con một mối hôn sự thật , thêm phần đồ cưới mát mặt để gả."
" mà, thật ngờ tên tiểu nghiệp chướng Thục Tỷ Nhi ! Nó và cha nó chỉ gạt mà còn ngầm ép con thϊếp của Thành Vương..." Lâm phu nhân , lau nước mắt tiếp.
Vân Mộng Hạ Vũ
Minh Nguyệt cái gì cả, thậm chí nàng cũng nhớ rõ nàng đưa Lâm phu nhân khỏi phủ thế nào. Cả ngày nàng như mất hồn, ngay cả cơm cũng ăn vô, căn bản là một ngày trôi qua như thế nào.
Chờ đến tối khi Tiêu Dật đến đây, đây là đầu nàng chủ động gần gũi Tiêu Dật. Nàng ôm lấy hông của Tiêu Dật, trong n.g.ự.c gã òa thật lâu.
Tiêu Dật sợ, nên đặt tay ở nơi nào.
"Minh, Minh Nguyệt, ngươi thế, tại ?" Gã nghĩ đến lúc nãy hạ nhân Lâm phu nhân tới, nhất thời tức giận kéo Minh Nguyệt dậy, "Có Lâm phu nhân tới tìm ngươi cái gì đó ? Cái Lâm gia c.h.ế.t tiệt , gia còn tìm bọn họ để gây sự , bọn họ dám tới tìm ngươi !"
Minh Nguyệt ôm gã, cho gã nhúc nhích, nhưng một câu cũng . Nàng cho rằng chịu uất ức, cho là nàng đáng thương, nhưng... nhưng ngờ chuyện như .
Nếu nàng chuyện như thật, Lâm phu nhân sai, chính Định Quốc Công, ông ... ông cũng là hại. Mà Lâm Thục, nếu Lâm Thục tin từ Định Quốc Công, nhất định là bất mãn với nàng.
"Gia, , ." Nàng , trong lòng đau đớn vạn phần, "Không , ngài đừng , Lâm gia sai, sai là , là !"
Nàng là do nàng bò giường mới sinh , căn bản sự mong đợi từ cha. Có thể nuôi lớn nàng đến như , ông nhân từ .
Tiêu Dật Minh Nguyệt đến đau cả lòng, lúc đương nhiên dám trái lời nàng, đành theo nàng, khuyên can mãi mới khiến nàng ngừng .
Lâm phu nhân trở Lâm gia, vô cùng đắc ý, "Quốc Công gia, nha đầu Minh Nguyệt ý gì, chắc Cửu Hoàng tử thích cách của Thục Tỷ Nhi nên mới như với ngài. Qua mấy ngày nữa thϊếp tìm Thục Tỷ Nhi để rõ ràng cho nó . Còn bên Minh Nguyệt, thϊếp phận của nó , nó chỉ vượt qua lát thôi, sớm muộn gì cũng nhận với ngài thôi."
Thật Định Quốc Công thích cách của Lâm Thục, nhưng thì cũng , thêm nữa thì cũng chẳng gì.
Ông bèn : "Được , dù Thục Tỷ Nhi cũng là Vương phi, lời nàng với nó thể giống nữa. Còn Minh Nguyệt, nó chỉ là thϊếp của Cửu Hoàng tử mà thôi, nếu cuộc sống hơn ở trong phủ Cửu Hoàng tử, đương nhiên dựa nhà chúng , nàng cần nhịn như ."
Lâm phu nhân : "Chứ còn gì nữa, nên Quốc Công gia ngài yên tâm ."
Bên Lâm gia triệt để yên tâm, nhưng Cửu Hoàng tử thì Minh Nguyệt cứ cả ngày rầu rĩ vui, dù gì cũng cách để nàng vui lên, thậm chí nàng còn lấy phận của , nghĩ đến nàng, suy đến bản , cả đời cũng sinh con cho .
Điều khiến Cửu Hoàng tử vô cùng căm tức. Gã cảm thấy gã cho tra chuyện đây của Định Quốc Công mới . Sau khi tra xong, mặc kệ chân tướng là như thế nào, gã cũng cho Minh Nguyệt một cái kết quả.